HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



“Kết quả đều đã rành rành trước mặt cô rồi, chứng cứ cũng vô cùng xác thực, bắng chứng chắc chẳn như núi, vậy mà cho đến bây giờ cô vẫn còn ở đây ăn nói bừa bãi được à?“ Bạc Ngạn Thiên không thể kiên nhẫn nữa nên đã cắt ngang lời nói của cô ta Lâm Thanh Thuỷ sợ tới mức im lặng, che miệng lại lại, nước mắt càng rơi xuống lã chã.

Cô ta bất lực nhìn một vòng xung quanh, nhưng lúc này chỉ cảm thấy vỗn dĩ bản thân không thể biện minh gì được nữa.

Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nói: “Ông nội, kết quả giám định này là một tay ông nội chủ đạo không phải sao?”
‘Vẻ mặt Bạc Ngạn Thiên ngẩn ra, ông ta đáp lại: “Cháu nói như vậy là có ý dờ “Lúc trước, vì muốn Vân Ngọc Hân mang theo con trai đến đây đòi làm đám cưới, nên chính ông nội đã uỷ quyền cho ngân hàng gen để Vân Ngọc Hân có cơ hội lấy được gen đông lạnh của cháu, Lâm Thanh Thuỷ tự cho mình là thông minh nên đã mua chuộc bác sĩ sau đó bảo bá sĩ đổi mẫu của Vân Ngọc Hân thành mẫu của mình.


Nhưng cho dù có là cô hay là Vân Ngọc Hân thì cũng vậy cả thôi, bởi vì không ai có thế ngờ rằng vốn dĩ trong ngân hàng gen lại không hề có gen của cháu”
Bạc Ngạn Thiên cau mày lại: “Làm sao có thể như vậy được? Ngân hàng gen của nhà họ Bạc bảo quản gen đông lạnh của tất cả mọi người trên dưới nhà họ Bạc, bao gồm cả gen của cháu cũng được bảo quản trong đó luôn”
“Gen của cháu đã sớm bị người ta hoán đổi rồi.

Bây giờ trong những ống nghiệm thủy tỉnh kia đã được lần lượt thay thế thành Bạc Minh Lâm cùng Bạc Tiêu Dương.

Chính vì vậy, bên trong ống nghiệm thuỷ tinh mà Vân Ngọc Hân lấy được thực sự là gen Minh Lâm và Tiêu Dương” Ánh mắt của Bạc Tuấn Phong dừng lại trên người Bạc Minh Lâm và nói: “Rất có khả năng đứa bé trong bụng Lâm Thanh Thuỷ kia là của Bạc Minh Lâm”
Sắc mặt Bạc Minh Lâm trùng xuống.

Sau đó anh ta lại di chuyển ánh mắt sắc bén về phía Lâm Thanh Thuỷ.


Lâm Thanh Thuỷ hoàn toàn chết lặng không nói nên lời!
Gen đông lạnh của Bạc Tuấn Phong trong ngân hàng gen đã bị thay thế!
“Không thể nào!” Sắc mặt Lâm Thanh Thuỷ trắng bệch ra, nói: “Chuyện này quá vô lý rồi!”
Bạc Minh Lâm cũng tiếp lời: “Làm sao có thể xảy ra loại chuyên như thế này được chứ! Đúng là vô lý mà!”
Bạc Tuấn Phong nói: “Mặc kệ các người có tin hay không, nhưng kết quả giám định đã bày ra rành rành ở đây rồi, nếu các người không tin thì các người có thể làm lần thứ hai, làm lần thứ ba, làm đến khi nào các người tỉnh táo lại thì thôi”
‘Vừa nói anh vừa nhìn về phía Lâm Thanh Thuỷ, trong ánh mắt mang theo cái nhìn mỉa mai lạnh đến thấu xương, anh nói: “Tôi sẽ không thừa nhận đứa bé trong bụng cô đâu, nhưng có điều cô có thế hỏi Minh Lâm thử xem vì xét cho cùng thì đứa bé này cũng là huyết thống của anh ta mà, cô thử hỏi anh ta xem anh ta có chịu nhận hay không”
Lâm Thanh Thuỷ không thể kiềm chế được nữa, cả người phát run hết cả lên Bạc Minh Lâm thể hiện thái độ ngay tại chỗ: “Làm sao mà tôi có thể nhận được chứ! Tôi sẽ không thừa nhận đứa bé này đâu! Nếu như chứng cứ thực sự chứng minh đứa bé này là cốt nhục của tôi vậy thì tôi sẽ phá bỏ đứa bé này đi!”
Nghe Bạc Minh Lâm đe dọa rằng muốn phá bỏ đứa bé đi, sắc mặt Lâm Thanh Thuỷ càng trở nên trắng bệch không có sức sống, thét lên một tiếng chói tai trong vô thức: “Không cần!”

Đừng phá bỏ đứa con của cô ta!
Cho dù đứa bé này không phải là của Bạc Tuấn Phong nhưng cũng là cốt nhục ruột thịt của cô ta!
Cô ta không muốn phá bỏ!
Bạc Minh Lâm nghe vậy, sắc mặt lại càng trầm xuống, anh ta nói: “Có giữ lại đứa bé này hay không không phải một mình cô nói là có thể định đoạt được!
Theo như tôi thấy thì để mang thai được cái chủng loại này mà cô cũng đã dùng đến thủ đoạn không sạch sẽ, thế nhưng huyết thống của nhà họ Bạc há để cô muốn có là sẽ có được sao? Cô là cái thá gì mà cũng đòi mang thai cốt nhục của Bạc Minh Lâm tôi đây hả? Chỉ cần cô nói không muốn là là tôi sẽ không làm à!”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi