Từ trước cho đến giờ, Bạc Minh Lâm vẫn luôn là một nhân vật có thủ đoạn tất tàn nhân.
“Đừng mà, cậu chủ Minh Lâm.” Lâm Thanh Thuỷ khổ sở cầu xin nói: “Tôi không quan tâm anh nhìn tôi như thế nào nhưng đứa bé này nó vô tội mà! Nó vẫn còn nhỏ xíu như vậy và vẫn còn đang lớn lên.
Bác sĩ cũng đã nói là sau này nó lớn lên rồi nhất định sẽ là một đứa bé khỏe mạnh và thông minh! Đừng có tàn nhân với nó như vậy mà…”
Bạc Minh Lâm lạnh lùng đáp lại: “Cô tưởng rằng tôi sẽ chấp nhận cái thứ con hoang này sao? Tôi nói cho cô biết nhất quyết tôi sẽ không thừa nhận một đứa bé không rõ lai lịch này đâu!”
Nói xong, anh ta lại quay qua nói với Bạc Ngạn Thiên: “Ông nội, chuyện này là tuỳ ông định đoạt! Dù sao thì cháu chính là không cần đứa bé này đâu đấy!”
Bạc Ngạn Thiên im lặng trong chốc lát, sau đó còn nhìn về phía Bạc Tuấn Phong Bạc Tuấn Phong nói: “Thừa nhận đứa bé này hay không là do Bạc Minh Lâm.
quyết định, không phải do cháu.
Chỉ có điều, nếu như gen ở ngân hàng gen đã bị hoán đổi thì còn chứng tỏ một điều”
“Tất cả mọi người đều nhìn về phía anh, Bạc Tuấn Phong nhìn về phía Vân Giai Kỳ đang đứng bên cạnh, gân từng chữ từng chữ: “Vũ Minh và Mạn Nhi là cốt nhục ruột thịt của tôi và Giai Kỳ, không liên quan gì đến Vân Ngọc Hân”
‘Sác mặt Bạc Ngạn Thiên lập tức cứng đờ lại Nhưng ông ta cũng nhanh chóng phản ứng lại và nói một cách lạnh lùng: “Dựa vào đâu mà cháu có thể đưa ra kết luận như vậy?”
“Năm năm trước, Vân Ngọc Hân nói cho Vân Giai Kỳ, cô lợi dụng công nghệ ống nghiệm để thay thế đứa bé trong bụng Vân Giai Kỳ thành con của cô ta và tôi.
Trên thực tế thì vốn đĩ trong ngân hàng gen không hề tồn tại gen của tôi, nếu thật sự như những gì Vân Ngọc Hân nói vậy thì Vũ Minh và Mạn Nhi có lẽ sẽ có huyết thống với Minh Lâm và Tiêu Dương.
Nhưng trên thực tế trong cơ thế của hai đứa trẻ này lại có mang dòng máu của tôi, điều này chứng tỏ rằng…”
Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nhìn về phía Bạc Ngạn Thiên, từng chữ từng chữ nói: “Ông nội, ông nội đang lừa gạt cháu”
‘Vân Giai Kỳ nghe vậy lộ ra dáng vẻ kinh ngạc.
Cô nhìn về phía Bạc Tuấn Phong, sau đó lại nhìn về phía Bạc Ngạn Thiên, Viễn Sơn, chất vấn đầy vẻ nghĩ ngờ: “Không phải là ông cụ Bạc đã từng làm giảm định quan hệ cha con và nói rắng Vũ Minh Và Mạn Nhi không phải là con của tôi hay sao?”
Bạc Tuấn Phong nói: “Bản giám định quan hệ cha con đó là giả mạo”
Bạc Vân nắm giữ phần lớn trong thị trường chăm sóc sức khoẻ ở nước Quốc Hoa nà) Cho nên làm ra được một bản giám định quan hệ cha con giả này không phải là chuyện gì to tát cả.
Sắc mặt của Vân Giai Kỳ càng lúc cảng khó xử: “Thế nhưng, Hạo Hiên nói với em là..”
Gô nói ra một nửa câu nhưng đã dừng lại đột ngột Chẳng lẽ là.
Chẳng lẽ Tống Hạo Hiên cấu kết với bọn họ rồi cùng nhau lừa gạt cô?
Vũ Minh và Mạn Nhỉ chính là con của cô và Bạc Tuấn Phong, Tống Hạo Hiên đã lừa gạt cô!
‘Vừa nghĩ đến khả năng này, Vân Giai Kỳ chỉ cảm thấy đại não trống rồng Bạc Ngạn Thiên nói: “Tuấn Phong! Chuyện này coi như dừng lại ở đây!”
“Ông nội, ông nội chỉ cần trả lời cháu rắng rốt cuộc Vũ Minh và Mạn Nhi là con của ai? Nếu như ông không chịu nói thì cháu sẽ làm một xét nghiệm quan hệ cha con thêm một lần nữa!”
‘Vân Giai Kỳ Ẩn kìm nén tức giận trong lòng, nhìn về phía Bạc Ngạn Thiên mà cả người phát run.
Cô chất vấn Bạc Ngạn Thiên: “Ông cụ Bạc, không ngờ là ông lại có thế dùng thủ đoạn đê tiện như vậy! Nhà họ Bạc là một gia đình giàu có và quyền lực nhưng cũng không thể khinh người như một cách quá đáng như vậy được chứ!
Dựa vào cái gì mà ông lại tước đoạt đi quyền làm mẹ của tôi chỉ vì sự ích kỷ của bản thân như vậy được!”
Cơ thể Bạc Ngạn Thiên run lên, biết chuyện này đã không thể giấu diếm ng ta ngã gục xuống ghế sô pha, day day điểm giữa hai chân Ông ta còn chưa kịp mở miệng thì quản gia vội vàng chạy đến đến báo cáo..