HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Phòng cấp cứu bệnh viện Mộc thị, Mộc Thanh thao tác thành thạo giúp Cảnh Dật Nhiên cả người đầy máu xử lý miệng vết thương.

“Tôi đã thấy không ít người muốn tìm đường chết, chính là chưa tùng thấy người suốt ngày từng đường chết kiểu như cậu, cậu có thể sống tới ngày hôm nay quả thực là một kỳ tích! Vậy mà dám sai khiến một người phụ nữ có thai phụ nữ đi quyến rũ Cảnh Đại thiếu, cậu cho rằng hắn cùng cậu giống nhau, chay mặn không kiêng thứ nào, phẩm vị thấp kém loại phụ nữ nào cũng muốn?”

Cảnh Dật Nhiên bởi vì vụ nổ làm bị thương, đau tới nỗi hít hà: “Mộc Thanh, anh muốn chết hay sao, đau chết mất, mau cho tiêm thuốc tê cho tôi! Còn có, người phụ nữ hạ tiện kia không phải do tôi sai khiến, là cô ta tự kỷ cho rằng dù bản thân mình mang thai nhưng cũng có thể quyến rũ Cảnh Dật Thần, tôi không liên quan! Tôi chỉ giúp cô ta tìm được người mà thôi!”

“Mới chỉ có một chút đã đòi tiêm thuốc tê, những vết thương này đều ở bên ngoài, tiêm thuốc tê cũng vô dụng! Chịu đựng đi, lúc tôi châm cứu cho tiểu huynh đệ của cậu đâu có dùng thuốc tê, không phải cậu vẫn nhịn được hay sao! Thuốc luôn có ba phần độc, thuốc tê lại càng không thể lạm dụng, cậu nếu muốn cả người không còn tri giác, tôi đem cả người cậu đều ngâm trong thuốc tê cũng được!”

Hôm nay Mộc Thanh cũng không phải cố ý không tiêm thuốc tê cho Cảnh Dật Nhiên, trên người hắn ta bị thương quá nhiều chỗ, lại không thể gây tê cả người, chỉ có thể nói hắn nhẫn nhịn một chút.

Hai người đang nói, điện thoại trong túi Mộc Thanh liền vang lên, hắn tháo bao tay cao su xuống, cầm lấy điện thoại: “Uy, Cảnh thiếu!”

Cả người không một mảnh vải nằm trên bàn phẫu thuật, miệng vết thương không ngừng chảy máu, Cảnh Dật Nhiên liền tức giận gào to: “Mộc Thanh, cái tên vương bát đản nhà anh, anh có y đức hay không! Đây là phòng cấp cứu, ạm nghe điện thoại cái rắm! Mau khâu vết thương cho tôi, máu của tôi sắp chảy hết rồi!”

Mộc Thanh lập tức dặn dò trợ thủ: “Truyền cho cậu ta một túi máu đừng để máu cậu ta chảy hết, nếu không thì không có cách nào ăn nói với bà nội cậu ta!”

Sau đó một mặt khâu miệng vết thương cho Cảnh Dật Nhiên, một mặt báo tình huống cho Cảnh Dật Thần: “Yên tâm đi, Cảnh thiếu, người chỉ cần đưa đến nơi này của tôi, liền không chết được, mạng hắn lớn bây giờ vẫn còn sức lực mắng chửi người khác. Bất quá, cũng phải chịu một chút tra tấn, đoán chừng hắn mười ngày nửa tháng không xuống giường được.”

Cảnh Dật Thần ở đầu kia điện thoại thản nhiên “Ừ” một tiếng, sau đó liền dập điện thoại.

Chỉ cần Cảnh Dật Nhiên không chết là được, chịu tra tấn nhiều nhiều một chút là tốt nhất.

Thượng Quan Ngưng ở bên cạnh Cảnh Dật Thần, nghe được lúc hắn gọi điện thoại, bên trong còn truyền đến tiếng Cảnh Dật Nhiên gào thét giận dữ, cô căm giận nói: “Xứng đáng!”

Hắn ta vẫn luôn hợp tác với Thượng Quan Nhu Tuyết, hơn nữa lần này còn giúp cô ta đi quyến rũ Cảnh Dật Thần, trong lòng Thượng Quan Ngưng vẫn còn bốc hỏa!

Một cái Thượng Quan Nhu Tuyết cô đã đủ để đối phó rồi, giờ lại thêm Cảnh Dật Nhiên không biết lúc nào nên dừng tay, hai người kia hợp tác, khẳng định chuyện xấu nào cũng làm được!

Cho nên, Thượng Quan Ngưng quyết định, trước đem Thượng Quan Nhu Tuyết giải quyết triệt để.

Cảnh Dật Thần có chút kinh ngạc, một tay ôm cô kéo lên ngồi trên đùi mình, ngón tay quấn quanh một lọn tóc thật dài của cô, nhàn nhạt hỏi: “Em còn có tuyệt chiêu để đối phó Thượng Quan Nhu Tuyết sao? Vậy ngày trước sao không lấy ra đối phó với cô ta?”

Thượng Quan Ngưng cao ngạo nâng cao cái cằm thon gon nói “Em đương nhiên có biện pháp đối phó cô ta! Cùng mẹ con cô ta sống dưới cùng một mái nhà nhiều năm như vậy, bọn họ lại làm nhiều việc không thể để cho người khác biết, em chỉ cần dùng một chút công sức, là có thể bắt lấy một đống nhược điểm của bọn họ! Ngày trước không làm, là bởi vì em còn mềm lòng, không muốn dồn bọn họ vào chỗ chết.”

“Vậy bây giờ thì sao?”

“Hiện tại cô ta dám đến đoạt người đàn ông của em, em làm sao có thể có thể dễ dàng buông tha cô ta!”

Mấy chữ “Người đàn ông của em”, làm cho lòng Cảnh Dật Thần vui vẻ, khóe môi hắn khẽ nhếch, đáy mắt toát ra một nụ cười dịu dàng.

Cô gái nhỏ bé này vì chuyện ngày hôm mà ghen tuông!

Thật là một bình dấm chua nhỏ!

Lúc trước nhìn thấy Đường Vận tự cho mình là vị hôn thê của hắn, cũng không thấy Thượng Quan Ngưng tức giận lớn như vậy, có thể thấy được Thượng Quan Nhu Tuyết trước kia đã tạo ra cho cô bóng ma tâm lý rất lớn, làm cô có cảm giác cực kì không an toàn.

Cô quan tâm quá sẽ bị loạn, trước không nói Thượng Quan Nhu Tuyết rốt cuộc có đẹp tới đến mức người gặp người thích hay không, cũng không nói đến việc cô ta ác độc cùng thủ đoạn, chỉ cần biết cô ta đã qua tay bao nhiêu người đàn ông còn đến tìm hắn, đã có thể khiến cho hắn chán ghét đến cực điểm!

Hắn sao có thể thích người phụ nữ như vậy?!

Trong lòng hắn từ đầu đến cuối chỉ có một mình Thượng Quan Ngưng mà thôi.

Người phụ nữ như Thượng Quan Nhu Tuyết, chỉ có Tạ Trác Quân bị khối máu tụ làm đầu óc ngu ngốc mới thích cô ta, những người đàn ông khác muốn cưới vợ tuyệt đối sẽ không cưới cô ta.

Cảnh Dật Thần ôm Thượng Quan Ngưng trong khuỷu tay của mình, cằm đặt lên cái trán của cô, cưng chiều dỗ dành cô: “Tốt, chúng ta không buông tha cho cô ta, cái loại phụ nữ như vậy nên bị cấm cửa, còn làm MC và diễn viên cái gì. Nhưng mà, khả năng có người so em nhanh hơn một bước tóm chặt cô ta không buông tha!”

Cảnh Dật Thần nói không sai, vừa bị A Hổ đuổi đi, Tạ Trác Quân liền lạnh mặt đem Thượng Quan Nhu Tuyết đẩy vào trong xe của mình, vừa lên xe không đợi Thượng Quan Nhu Tuyết ngồi vững, hắn đã xuống tay “Bạch bạch” hai cái tát!

Vốn dĩ mấy ngày nay Thượng Quan Nhu Tuyết không được nghỉ ngơi tốt, bây giờ cô ta đang mang thai đứa bé có biểu hiện bất thường, nhưng vì bảo trì dáng người, cô ta vẫn như cũ ăn chay, ngày thường chỉ ăn no sáu phần, căn bản là không quan tâm đứa bé trong bụng có cần dinh dưỡng hay không —— dù sao cô ta cũng không tính giữ lại đứa bé này.

Cho nên, mấy ngày nay cô ta có tình trạng thiếu máu cực kì nghiêm trọng, vốn dĩ bởi vì dinh dưỡng không đầy đủ mà có chút choáng váng, giờ phút này bị Tạ Trác Quân hung hăng quăng hai cái tát, lập tức cảm thấy hai mắt đầy sao, đầu váng mắt hoa, liền ngồi không yên.

Hơn nữa Thượng Quan Ngưng lúc nãy đã tát cô ta một cái, cô ta hôm nay bị đánh ba cái tát, hai bên mặt đều bị sưng tấy, đã nhìn không ra sự dịu dàng đẹp đẽ lúc ban đầu.

Thượng Quan Nhu Tuyết khóe miệng chảy máu, cô ta lại không có sức lực nâng tay lên xoa mặt, đôi mắt xinh đẹp tích đầy nước mắt liền lập tức chảy xuống.

“Thượng Quan Nhu Tuyết, cô còn là người sao? Cô ác độc đến mức đem đứa bé của mình đi mạo hiểm không sợ bị trời phạt sao?!”

Tạ Trác Quân giận dữ, khuôn mặt vốn dĩ tái nhợt liền hiện lên ửng đỏ không bình thường.

“Tôi còn chưa chết đâu, cô liền muốn mang đứa bé đi quyến rũ người đàn ông khác! Tôi đúng là mắt bị mù, lúc trước tại sao lại coi trọng cô! Cô là nghiện đi quyến rũ chồng của người khác đúng không, đầu tiên là tôi, sau đó là Cảnh Dật Thần, cô đúng là vô liêm sỉ!”

Tạ Trác Quân nhớ tới lần đầu tiên gặp Thượng Quan Nhu Tuyết, cũng giống như tình cảnh hôm nay cô ta gặp Cảnh Dật Thần, năm đó hắn cũng là không cẩn thận quay đầu lại, làm cho Thượng Quan Nhu Tuyết té ngã, hại cô ta bị trật chân, sau đó liền ôm cô ta đi tới phòng y tế của trường học!

Hắn lúc ấy cho rằng cô ta thiên sứ từ trên trời rơi xuống, đúng lúc bị hắn gặp được, hóa ra, tất cả đều là giả! Đều do Thượng Quan Nhu Tuyết sắp xếp!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi