HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

“Triệu An An, cô là kẻ điên, cô cút ra ngoài cho tôi! Cô còn đụng đến tôi, tôi sẽ khiến cô sống không được tử tế!”

Là giọng nói cuồng loạn của Đường Vận.

Thượng Quan Ngưng nhíu mày.

Triệu An An cười ha ha, tâm trạng không tồi nói: “Uy, chị dâu, cậu có nghe thấy hay không, tớ đang báo thù cho cậu đó! Ừ, còn có tiểu Luân Luân tra tấn cô ta với tớ nữa, cô ấy hiện tại đã học hết thói hư của tớ!”

Thượng Quan Ngưng nghe Trịnh Luân ở đầu bên kia điện thoại nhỏ giọng mà khiếp đảm nói: “An An, chúng ta…… Hay là đừng cạo trọc cô ta, sẽ rất xấu…… Hơn nữa, anh cậu và anh tớ sẽ rất tức giận đấy.”

Trịnh Luân nhát gan, tấm lòng lương thiện, ngây thơ như một tờ giấy trắng, cô khẳng định sẽ không thật sự học thói xấu, chỉ sợ là bị Triệu An An mạnh mẽ kéo đi.

Hơn nữa Triệu An An lại đặc biệt gọi “Chị dâu”, làm Thượng Quan Ngưng có chút không thích ứng.

“An An, cậu đang làm gì? Tớ đã đánh Đường Vận rồi, cậu đừng tra tấn cô ta nữa, bằng không cô ta ghi hận cậu thì làm sao bây giờ?” Thượng Quan Ngưng sẽ không đau lòng Đường Vận bị đánh, cô chỉ sợ Đường Vận trả thù Triệu An An. Người phụ nữ này tần nhẫn như vậy, kể cả đứa bé trong bụng mình cũng có thể lợi dụng được, đắc tội cô ta bị cô ta ghi hận, Triệu An An sẽ rất phiền toái.

“Không có việc gì, yên tâm đi, kể cả tớ không làm gì cô ta, cô ta cũng ghi hận tớ! Bởi vì mười năm trước hai chúng ta đã kết thành thù rồi, trước kia cô ta đã đánh tớ rất nhiều lần, hôm nay rốt cuộc cũng được báo thù, thật là thoải mái! Hơn nữa, cô ta còn dám phá hư tình cảm của cậu với anh họ, tớ làm sao có thể chịu đựng được?! Này này này, cậu đừng cúp điện thoại, tớ phát sóng trực tiếp hiện trường cạo tóc cho cậu nghe!”

Đầu bên kia điện thoại, Triệu An An nói xong, liền mở lớn âm thanh điện thoại, sau đó đặt ở một bên, cầm lấy một con dao nhỏ sắc bén chuẩn bị cạo tóc cho Đường Vận, trên mặt Đường Vận còn có vết đỏ do ban ngày bị Triệu An An quật trúng, thoạt nhìn cực kỳ thê thảm.

“Họ Triệu, cô mau dừng tay lại, không cho chạm vào tóc tôi! A, cô cắt vào da đầu tôi rồi! Đau chết tôi, cô là đồ tiện nhân, cô khẳng định là cố ý, tôi muốn gặp anh Dật Thần, mau gọi hắn tới!” Đường Vận nằm ở trên giường bệnh vừa khóc vừa mắng, cô ta bị Triệu An An trói chắc, căn bản không thể động đậy, chỉ có thể tùy ý Triệu An An cùng Trịnh Luân muốn làm gì thì làm.

Trịnh Luân từ nhỏ đến lớn cũng không làm việc gì đắc tội người khác, lúc này đang cầm dao nhỏ ngón tay run lợi hại, làm sao cũng không thể xuống tay được.

“An An, chúng ta làm như vậy là không đúng, cô ta thoạt nhìn…… Cũng rất đáng thương, có thể hay không……”

Triệu An An không vui trừng mắt nhìn cô: “Hừ, cô ta phá hư tình cảm của ạnh họ và chị dâu tớ thì sao? Cô ta nói mình mang thai đứa bé của anh tớ, kém chút nữa chọc A Ngưng tức chết thì đúng sao? Cô ta còn muốn thay A Ngưng, gả cho anh tớ, cậu nói A Ngưng làm sao bây giờ?”

Trịnh Luân có chút nghẹn lời, cô ấy lắp bắp nói: “Cô ta…… Cô ta quả thật không đúng, chính là……”

“Không có chính là!” Triệu An An một vẻ hung thần ác sát, làm Trịnh Luân nhát gan sợ tới mức run run.

“Nếu cậu không làm theo lời tớ nói, tớ liền đi tìm anh cậu, đem chuyện của cậu nói cho hắn nghe!”

Triệu An An vừa uy hiếp xong, lực rung động cùng lực sát thương quả thực quá lớn, khuôn mặt nhỏ của Trịnh Luân lập tức trở nên trắng bệch, sợ tới mức nước mắt rơi xuống, vội vàng nói: “Đừng đừng đừng, An An, cậu đừng nói, tớ làm theo lời cậu là được, tớ sẽ cạo trọc cô ta! Cậu phải đồng ý giữ bí mật cho tớ, không thể nói chuyện không tính toán gì hết nha, tớ coi cậu là bạn bè thân nhất đó nha!”

Triệu An An nhìn Trịnh Luân đáng thương hề hề, dáng vẻ khẩn trương sợ hãi, trong lòng không khỏi có chút khinh bỉ chính mình.

Cô ấy đúng là càng lớn càng ngược đời, lớn lên như một đóa hoa trong nhà ấm, không có một chút tâm cơ, cũng không biết cách uy hiếp dùng thủ đoạn ác liệt.

Trước kia cô cũng là một người thương hương tiếc ngọc, hiện tại lại giống như đao phủ, đem cô nương nhà người ta hù chết.

Trịnh Luân tin tưởng cô như vậy, đem bí mật sâu dưới đáy lòng nói cho cô biết, cô lại lấy ra uy hiếp Trịnh Luân, Triệu An An thật muốn tát cho mình một cái.

Cô ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trịnh Luân đang khẩn trương sợ hãi mồ hôi đầy đầu, cảm thấy cô ấy sao lại xinh đẹp như vậy, da thịt trắng nõn như tuyết, dáng người xinh xắn lanh lợi, mái tóc dài mềm mại mượt mà, hơn nữa trời sinh một dáng vẻ lương thiện, là đàn ông đều sẽ muốn ôm cô vào trong ngực âu yếm một phen.

Trịnh Kinh là một tên thô kệch vậy mà lại có phúc như vậy, có thể được Trịnh Luân toàn tâm toàn ý yêu thích.

“Ừ, tiểu Luân Luân, cậu nghe tớ nói, cậu giúp tớ việc này đi, về sau tớ sẽ giúp cậu chuyện khác, về sau, cậu nhất định sẽ cảm kích tớ!”

Trịnh Luân vội vàng liều mạng gật đầu: “Tớ nghe lời, chỉ cần cậu không nói cho anh tớ là được!”

Cô ấy nói xong câu này, một lát sau mới phản ứng lại, có chút nghi ngờ nói: “An An, cậu muốn giúp tớ chuyện gì?”

Chẳng lẽ muốn giúp cô với anh trai sao?

Đây không có khả năng, anh trai không thích cô, không, hắn thích cô, nhưng vẫn luôn thích cô như một đứa em gái, mà không phải thích cô giống như một người phụ nữ, cô cảm thấy, cô vẫn có thể phân rõ hai loại tình cảm.

Huống chi, chuyện của cô ai cũng không thể giúp, ai nói cô là em gái của Trịnh Kinh!

Chuyện của cô, vẫn luôn gắt gao giữ gìn, không dám nói cho Trịnh Kinh biết, càng không dám để ba mẹ cô biết, ba mẹ cưng chiều cô như công chúa, nếu biết cô thích anh trai, bọn họ nhất định sẽ đau lòng chết mất, bọn họ tuyệt đối sẽ không đồng ý.

Triệu An An lại thần bí cười, vỗ bộ ngực nói: “Thiên cơ không thể tiết lộ, dù sao cậu biết, tớ sẽ giúp cậu là được, nói không chừng đến lúc đó sẽ phải chịu chút đau khổ, nhưng mà kết quả tuyệt đối sẽ làm cậu vừa lòng!”

Trịnh Luân nghe xong, trong lòng càng thêm nghi ngờ, cũng không có hỏi nhiều. Chỉ cần Triệu An An không đem bí mật của cô nói là được, muốn cô lên núi đao xuống biển lửa cũng được.

Thượng Quan Ngưng ở đầu bên kia điện thoai, nghe đối thoại của hai người rõ ràng, cô rất kinh ngạc Triệu An An nhanh như vậy lại biết Trịnh Luân thích anh trai mình, lấy tính cách tùy tiện của Triệu An An, người khác không nói toạc ra việc của Trịnh Luân, cô ấy không thể nào nhìn ra được.

Trịnh Luân là một cô gái ngốc, đoán chừng coi Triệu An An là người tốt, nên mới ở chung với cô ấy không bao lâu đã đem bí mật nói ra hết.

Có lẽ, cũng vì bí mật này cô đã giấu dưới đáy lòng lâu lắm rồi, không có người để tâm sự.

Thượng Quan Ngưng không khỏi cách điện thoại nhắc nhở Triệu An An: “An An, Luân Luân tin tưởng cậu như vậy, cậu đừng làm xằng bậy, cô ấy không có da mặt dày giống cậu, cậu phải bảo vệ cô ấy thật tốt.”

Triệu An An cực kì kinh ngạc: “Cậu biết tớ nói chuyện gì sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi