HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Triệu An An rất buồn bực, cô đã quen Trịnh Luân rất nhiều năm, cũng mới tuần trước lúc Trịnh Luân tới tìm cô chơi mới vô tình nghe cô ấy lỡ miệng mới biết được chuyện này, Thượng Quan Ngưng làm sao lại biết việc Trịnh Luân thích Trịnh Kinh?

Thượng Quan Ngưng có chút không biết phải làm sao cô nhẹ giọng nói: “Tớ biết, nhưng mà Luân Luân, tớ cũng sẽ giữ bí mật cho cậu.”

Tuy rằng cách điện thoại nói những lời này, nhưng Trịnh Luân lập tức xấu hổ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Cô cho rằng chính mình giữ bí mật rất kĩ, không nghĩ tới chỉ nhìn thấy Thượng Quan Ngưng một lần, cô ấy liền phát hiện ra —— Trịnh Luân là người đơn thuần, không hề nghi ngờ Triệu An An sẽ để lộ bí mật.

Cô muốn giải thích cái gì đó, lại phát hiện nói cái gì cũng không đúng, em gái thích anh trai vốn dĩ chính là không đúng.

Triệu An An căn bản không thấy nội tâm Trịnh Luân giãy giụa, cô ấy tùy tiện nói: “Được, việc chính quan trọng hơn, tới tới tới, chúng ta nhanh chóng ra tay, nếu không lát nữa Mộc Thanh cùng Trịnh Kinh trở về, chúng ta liền xong đời!”

Hóa ra cô ấy cũng biết sẽ xong đời!

Thượng Quan Ngưng nắm điện thoại vừa tức giận vừa buồn cười: “An An, cậu đừng lộn xộn, tớ đã báo thù cho mình……”

Cô còn chưa nói xong, trong điện thoại liền truyền đến tiếng Đường Vận chửi bậy: “Thượng Quan Ngưng, mày chết không được tử tế! Mày cái đồ tiện nhân, cướp đi người đàn ông của tao còn ở đây châm chọc! Mày không có tư cách gả cho anh Dật Thần, anh ấy là của tao, mạng của anh ấy cũng là của tao! Mày nhanh chóng cút ra khỏi Cảnh gia, mày không xứng làm Thiếu phu nhân Cảnh gia, đó là vị trí của tao từ mười năm trước!”

Thượng Quan Ngưng bị lời nói của cô ta làm tức giận tới mức khuôn mặt trắng bệch.

Mỗi một câu của Đường Vận, đều khiến trong lòng Thượng Quan Ngưng cực kì khó chịu, khiến cô muốn lập tức bịt miệng cô ta lại!

Tính cách của người này sao lại cho người khác chán ghét tới mức như vậy, cô vốn dĩ muốn Triệu An An buông tha cô ta, hiện tại Thượng Quan Ngưng hận không thể cầm dao tự mình xử lí!

Triệu An An hiển nhiên cũng không thích nghe Đường Vận nói linh tinh, cô cười lạnh một tiếng: “Nha, vẫn còn sức sao! Cơm chiều hôm nay xem ra ăn rất tốt, yên tâm lát nữa tôi sẽ làm cho cô nôn hết ra! Nhưng mà hiện tại biến cô thành đầu trọc trước đi! Đương nhiên đao kiếm không có mắt, có làm cô bị thương cũng đừng trách tôi a!”

Cô nói xong, tâm trạng tốt hơn rất nhiều, nói với Trịnh Luân một tiếng, hai người liền bắt đầu trên một đao dưới một đao cạo tóc của Đường Vận.

“Nha nha nha, Đường tiểu thư, cô đừng lộn xộn nha, kỹ thuật của tôi vốn dĩ liền không tốt lắm, cô cựa quậy sẽ khiến tôi cạo lệch đó!”

“An An, Triệu An An, cầu xin cô buông tha cho tôi đi! Tôi không bao giờ đánh nhau với cô nữa, tôi cũng không làm phiền anh Dật Thần nữa, cô mau dừng lại đi! Tôi đau quá, chảy rất nhiều máu, tôi đã sắp chết!”

Đường Vận mắng đủ rồi, liền bắt đầu cầu xin tha thứ, cô ta khóc cực kì đáng thương, thoạt nhìn giống như một thiếu nữ yếu đuổi bị một kẻ lưu manh bắt nạt.

Cô ta co được dãn được, tuy rằng hiện tại rất muốn xé xác Triệu An An thành tám mảnh, nhưng vì mạng của mình, cô ta cái gì cũng không quan tâm liều mạng thuyết phục.

“Hừ, Đường Vận, cô nói những lời này chính cô cũng tin tưởng sao? Mười năm trước tôi bởi vì những lời này của cô mà chịu rất nhiều thiệt thòi, mỗi lần đều là cô cầu xin tôi tha thứ, kết quả cô canh lúc tôi không để ý đâm tôi một nhát! Trên đùi tôi bây giờ vẫn còn vết sẹo năm đó bị cô đâm! Tôi bị ngốc hay sao mà hiện tại còn tin tưởng cô!”

“Thật sự thật sự, An An, lần này là thật, trước kia là tôi không đúng, hiện tại tôi đã thay đổi để làm người tốt, cầu xin cô buông tha cho tôi, chúng ta tốt xấu cũng là bạn bè mười mấy năm! Tôi còn cứu mạng anh trai cô, cô không thể đối xử với tôi như vậy!”

Triệu An An cười lạnh một tiếng, động tác trong tay không ngừng, tiếp tục cực kỳ không chuyên nghiệp cạo trọc tóc cho Đường Vận.

“Được rồi, cô đừng uổng phí sức lực, tôi miệng vàng lời ngọc, nói ra thì nhất định phải làm được! Cô xem đầu cô mới cạo một nửa nhìn rất khó coi, tôi phải cạo toàn bộ cho cô mới được! Yên tâm đi, tôi sẽ không thu tiền của cô, hoàn toàn miễn phí! Không cần cảm ơn tôi, cô có thể gọi tôi là Lôi Phong!”

Đường Vận bị cô làm cho tức giận, giãy giụa suy nghĩ muốn tránh thoát khỏi khăn trải giường đang buộc chặt tay.

Trịnh Luân vốn dĩ trong lòng run sợ cạo tóc cho cô ta, kết quả Đường Vận vừa động, dao nhỏ trên tay Trịnh Luân liền cắt lên da thịt cô ta, máu theo mũi dao lập tức chảy xuống, dọa Trịnh Luân nhảy dựng

Cô vội vội vàng vàng nói: “Ai ai, vị tiểu thư này, cô đừng lộn xộn a sẽ bị đâm tới chảy máu, tôi…… Tôi…… Trên tay dính máu, rất dọa người đấy!”

Đường Vận vừa nghe, tức giận tới mức muốn ngất đi!

Ghét bỏ máu của cô ta dọa nguoài, do cô tự chảy máu sao?! Nhát gan vậy sao còn động tay vào làm gì, hại cô ta bị thương!

Trong lòng cô ta tức giận tới mức muốn đem ngũ tạng lục phủ của mình đốt rụi, toàn thân trên dưới không có một chỗ không đau, da đầu thượng đến cảm giác đau đớn như bị xát muối, mỗi khi cô ta đầu váng mắt hoa muốn ngất xỉu, sẽ có một đao hung hăng cắt vào da đầu cô ta, làm cô ta tỉnh lại trong nháy mắt.

Trong điện thoại thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Đường Vận cùng với tiếng của Triệu An An dù bận vẫn ung dung “An ủi” cô ta, tuy rằng Thượng Quan Ngưng cảm thấy Triệu An An giúp cô hết giận, trong lòng có cảm giác thoải mái cùng vui vẻ, nhưng lại cũng sợ cô ấy xuống tay không biết nặng nhẹ, lại giày vò Đường Vận tới mức xảy ra chuyện.

“An An, đừng náo loạn, cậu phạt cô ta như vậy là đủ rồi, nhanh chóng dừng lại, đừng làm cô ta xảy ra chuyện. Giống như lời cô ta nói, cô ta đã cứu mạng của Dật Thần, chúng ta không thể làm quá mức.”

Triệu An An không yên lòng “Nga nga” hai tiếng, lại tiếp tục cạo tóc cho Đường Vận, cho đến khi cùng Trịnh Luân cạo hết mái tóc đen xinh đẹp của Đường Vận, cô mới đứng lên vỗ vỗ tay: “Tốt, việc lớn đã xong! Chụp lại cái ảnh lưu làm kỷ niệm, về sau cô nếu không nghe lời, tôi liền phát tán mấy bức ảnh xấu xí tới mức kinh hãi này ra ngoài, để tất cả mọi người nhìn xem cô không có tóc xấu xí cơ nào!”

Cô nói, cầm lấy di động “Tách tách tách” chụp mấy tấm ảnh, sau đó mới nói với Thượng Quan Ngưng: “Thế nào, chị dâu, tớ có lòng chứ! Nhìn xem tớ đối với cậu thật tốt, đem tình địch của cậu dạy dỗ thê thảm như vậy, câu nên cảm ơn tớ thế nào đây? Có phải nên cho tớ mấy chục vạn tiền tiêu vặt không!”

Thượng Quan Ngưng cười cười: “Cậu gọi chi dâu rất trôi chảy, nếu đã gọi tớ một tiếng chị dâu, chúng ta đều là người một nhà nhắc đến tiền làm gì cho mất tình cảm!”

Tuy rằng nhà Triệu An An cực kì giàu có, nhưng Triệu Chiêu lại không chịu cho cô quá nhiều tiền tiêu vặt, bởi vì cô có tiền sẽ chạy khắp thế giới, không thể tìm thấy bóng người, Triệu Chiêu sợ cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bởi vậy vẫn luôn nghiêm khắc khống chế tiền tiêu vặt của cô.

Lúc Thượng Quan Ngưng biết nguyên nhân này, liền không cho Triệu An An vay tiền nữa, chẳng may cô ấy cầm tiền rồi náo loạn mất tích thì phải làm sao bây giờ? Mộc Thanh đợi cô ấy lâu như vậy, không thể để hắn lại chờ đợi. Đây là muốn tốt cho Triệu An An, Thượng Quan Ngưng hy vọng cô ấy có thể cùng Mộc Thanh an an ổn ổn sống bên nhau cả đời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi