HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Mấy ngày nay tâm trạng của Quý Bác cũng không tệ.

Gần đây hắn mới tốn một con số lớn để thu mua 0,5% cổ phần tập đoàn Quý thị, mấy năm qua, hắn thông qua phương thức từng bước một xâm chiếm, hơn nữa hắn được thừa kế từ ba một số cổ phần, cá nhân đã chiếm tới 23% cổ phần, là cổ đông nắm giữ nhiểu cổ phần nhất Quý gia!

Thật ra, nếu hắn đồng ý cưới Quý Lệ Lệ làm vợ, cổ phần trong tay đã thêm 12% nữa biến thành 35% cổ phần.

Nhưng mà hắn không muốn.

Hắn tình nguyện cưới Lam Vũ tâm cơ thâm trầm thủ đoạn tàn nhẫn! Ít nhất, sau khi Lam Vũ gả cho hắn, sẽ không cản trở hắn, sẽ không làm hắn chán ghét ghê tởm. Ở trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, hắn để mắt Lam Vũ, nhưng lại khinh thường Quý Lệ Lệ, mặc dù cô ta có 12% cổ phần.

Hắn liều mạng muốn khống chế tập đoàn Quý thị như vậy, không phải vì có nhiều tiền hơn, không phải vì có quyền lực lớn hơn nữa, hắn chỉ muốn khống chế cuộc sống của mình.

Hắn sẽ không bỏ gốc lấy ngọn cưới một người phụ nữ không có đầu óc mà mình chán ghét tới cực điểm, để cướp lấy tiền tài cùng quyền lực.

Thứ hai, mấy tin tức nhằm vào Cảnh gia, đều đạt được hiệu quả không tồi, giá cổ phiếu của Cảnh Thịnh liên tục ba ngày giảm không ngừng, một số nhân viên của Cảnh Thịnh đã ngo ngoe rục rịch, chuẩn bị đi ăn máng khác —— những người có tài, Quý Bác đã cho người tiến hành bước đầu đàm phán rồi, chỉ chờ bọn họ hạ quyết tâm, rời khỏi Cảnh Thịnh, tới làm việc cho tập đoàn Quý thị.

Nhiều năm như vậy, lần đầu tiên Cảnh Thịnh chịu một đả kích lớn.

Bởi vì lần đả kích này, hoàn toàn bắt đầu từ trong nội bộ, có Cảnh Dật Nhiên làm nội ứng, làm Cảnh Thịnh suy sụp chỉ là vấn đề thời gian.

Ngón tay Quý Bác nhẹ nhàng vuốt ve ly rượu vang đỏ, ánh nắng ngày mùa thu, xuyên qua cửa sổ sát đất của văn phòng, chiếu lên người hắn, phía sau thân hình cao lớn thẳng tắp là một bòng mờ nằm trên thảm.

Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa thanh thúy.

Quý Bác không xoay người, chỉ nhã nhặn mở miệng: “Vào đi!”

Cửa văn phòng mở ra, thư ký dẫm lên giầy cao gót màu đen tiến vào.

“Phó tổng Quý, đã đến giờ ngài hẹn với phó tổng Thạch, hắn đang ở phòng họp chờ ngài.”

Giọng nói của cô trong sáng dễ nghe, không cố tình nịnh nọt, cũng không có lạnh nhạt xa cách, như là tiếng nước suối chảy leng keng, hơi lạnh, lại mang theo sự mềm mại nữ tính, cực kỳ giống người nào đó.

Cực kỳ giống cô gái mà hắn nhớ mãi không quên.

Quý Bác không quay đầu, bởi vì vừa quay đầu lại, sẽ phá hư giọng nói đã mang cho hắn sự vui vẻ.

“Ừ, tôi đã biết, còn có việc gì sao?”

Thư kí dừng một chút, mới mở miệng nói: “Tiểu thư Lam Vũ mới gọi điện đến, nói cô ấy muốn đi thăm một người bạn, tối nay không thể đi xem phim với ngài, cô ấy muốn tôi gửi lời xin lỗi đến ngài.”

Lam Vũ vẫn luôn thông qua cách này, biểu hiện ra sự thân mật của bọn họ cho người khác biết, cái gọi là đi gặp một người bạn chỉ là cô ta lấy cớ mà thôi.

Cô ta rất ít khi ra cửa, kể cả ra cửa, cũng vào lúc đêm khuya, trang điểm cho mình đen tối như một hồn ma, im hơi lặng tiếng, rồi sau đó giết người trong vô hình.

Cô ta là một người phụ nữ tàn nhẫn nhưng cũng là một người phụ nữ đáng thương.

Bởi vậy, Quý Bác nghe thư kí nói xong cũng không thấy hứng thú lắm, hắn chỉ đắm chìm trong giọng nói dễ nghe của cô, tưởng tượng như đang nhìn một người khác có giọng nói giống vậy.

Thư kí lại đơn giản báo cóa vài việc, Quý Bác đều chỉ nhã nhặn nói: “Được, tôi đã biết.” Lại trước sau không có nói cô rời đi.

Thư kí đã đi theo Quý Bác ba năm, cô không phân biệt được thái độ của vị phó tổng này đối với cô là gì, hắn giống như rất thích cô, bởi vì đại đa số thời điểm hắn đều nguyện ý mang theo cô đi công tác, nhưng mà hắn lại giống như không thích cô, bởi vì ngày thường hắn sẽ không liếc nhìn cô một cái, kể cả là nhã nhặn cười với cô, cũng làm người khác cảm thấy hắn cao cao tại thượng, sâu dưới sự tươi cười chỉ có lạnh nhạt.

Nhưng cô biết, ngày thường mặc kệ cô nói cái gì, Quý Bác đều sẽ nghiêm túc nghe, thật giống như cô là thứ gì đó cực kì quan trọng.

Bởi vậy, cô to gan mở miệng: “Phó tổng Quý, phó tổng Thạch đã ở phòng họp đợi hơn mười phút, ngài không đến tiếp đãi hắn sao?”

Quả nhiên, Quý Bác không hề tức giận, ngược lại nhã nhặn cười nói: “Ừ, được, chuẩn bị một chút, chúng ta đi nói chuyện với phó tổng Thạch.”

Thư kí gật gật đầu, xoay người đi ra ngoài.

Hai phút sau, Quý Bác lmang theo thư kí đi vào phòng họp.

Người đàn ông trung niên ngồi bên trong thấy hắn tiến vào, vững vàng đứng dậy, tươi cười bắt tay với Quý Bác: “Phó tổng Quý anh khỏe chứ, tôi là Thạch Thanh Sơn phó tổng của tập đoàn Cảnh Thịnh, bởi vì trên tay phó tổng Thượng Quan có quá nhiều dự án, cho nên sau này sẽ do tôi phụ trách đàm phán việc hợp tác lần này với tập đoàn Quý thị, mong được ngài chỉ bảo.”

Quý Bác cũng đã nói chuyện qua điện thoại với Thạch Thanh Sơn, cũng biết Thượng Quan Ngưng sẽ không tiếp tục tục phụ trách nghiệp vụ tài chính, cho nên tươi cười trên mặt không thay đổi, khách sáo chào hỏi Thạch Thanh Sơn.

Hai người đều là phó tổng của tập đoàn, bởi vậy khách sáo vài câu liền lập tức tiến vào vấn đề chính.

Thạch Thanh Sơn từ trong túi tài liệu lấy ra một phần văn kiện, đưa tới trước mặt Quý Bác, tươi cười nói: “Phó tổng Quý, đây là phần hợp đồng mà Cảnh Thịnh kí kết với Quý thị về vấn đề hợp tác ở nước ngoài, căn cứ vào phần hợp đồng này, hai bên sẽ ở tiến hành hợp tác về nghiệp vụ tài chính ở nước ngoài.”

“Nhưng mà anh cũng biết, hoạt động tài chính của Cảnh Thịnh vẫn còn thiếu kinh nghiệm, cho nên Quý thị phải phái mười nhân viên tài chính giúp đỡ tập đoàn Cảnh Thịnh, đồng thời Quý thị phải mở cửa tất cả các con đường tài chính cho Cảnh Thịnh, chúng ta chia đôi lợi nhuận. Hôm nay tôi tới đây, chính là muốn nói chuyện này với phó tổng Quý.”

Quý Bác sửng sốt, sau đó trái tim như rơi vào đáy cốc, tươi cười trên mặt hắn dần dần biến mất, ngón tay hơi hơi phát run nói: “Tôi kí kết phần hợp đồng này với Cảnh Thịnh khi nào?”

“A, phó tổng Quý hiểu lầm rồi, không phải là anh kí, là Tổng giám đốc Quý Mẫn Quyết của tập đoàn Quý thị kí với chúng tôi.”

Thạch Thanh Sơn cố ý cường điệu ba chữ “Phó tổng Quý”.

Quý Mẫn Quyết, là chú của Quý Bác, là anh trai của đương nhiệm thị trưởng Quý Mẫn Du, là ba của anh em Quý Già Mộng và Quý Lĩnh, cũng là Tổng giám đốc của tập đoàn Quý thị.

Quý Bác, chỉ là phó tổng giám đốc của tập đoàn Quý thị.

Trong lòng Quý Bác giận dữ, kém chút nữa trực tiếp xé nát hợp đồng!

Quý Mẫn Quyết lại gạt hắn kí hợp đồng với Cảnh Thịnh! Hắn chẳng hay biết gì, nếu hôm nay Cảnh Thịnh không phái người tới, hắn căn bản là không biết tài sản của mình bị Quý Mẫn Quyết lấy hết!

Hợp đồng của Cảnh Thịnh dễ kí như vậy sao?! Hắn liên tục hơn nửa tháng không nghỉ không ngủ, phí bao sức lực, vận dụng rất nhiều mối quan hệ, tốn bao nhiêu tiền, mới khiến cục diện trở nên có lợi với Quý gia!

Nhưng mà Cảnh Dật Thần chỉ cần dùng một tờ hợp đồng liền khiến hắn trở về như ban đầu!

Không, đây không phải khiến hắn trở về vạch xuất phát, đây là muốn lấy sạch tài sản hắn tám năm cố gắng để dành!

Đã không có khối thịt mỡ như lĩnh vực tài chính, Quý Bác sẽ thất bại thảm hại!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi