HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Cảnh Dật Nhiên không giống như trước kia, cùng Cảnh Dật Thần đối chọi gay gắt, trên khuôn mặt đẹp trai không rõ nam nữ của hắn, chỉ có sự hờ hững và kiên định.

“Cho dù là con đường chết, tôi cũng muốn trở về! Tôi không phải vì chính mình trở về, tôi là vì Tiểu Lộc.”

Cảnh Dật Thần nghe hắn ta nói xong, không khỏi có chút kinh ngạc.

Đây không giống lời mà Cảnh Dật Nhiên có thể nói ra!

Vì Tiểu Lộc?

Hắn ta cùng Tiểu Lộctừ khi nào có quan hệ tốt như vậy?

Chẳng lẽ bởi vì Tiểu Lộccứu hắn ta, lại chăm sóc hắn ta một tháng, hắn ta liền cảm động đến muốn lấy mạng ra báo ơn sao?

Đổi lại là người khác, Cảnh Dật Thần có lẽ sẽ tin tưởng, chính là loại việc này lại phát sinh trên người Cảnh Dật Nhiên, hắn làm sao cũng không tin.

Cảnh Dật Nhiên là ai?

Hắn ta chính là hoa hoa công tử nổi tiếng ở thành phố A, hắn có rất nhiều phụ nữ, nhưng hắn chưa từng động tâm với bất kì ai, phụ nữ đối với hắn mà nói, chính là quần áo có thể tùy ý vứt bỏ.

Hơn nữa, theo hắn biết, Tiểu Lộccũng không thích người như Cảnh Dật Nhiên.

Cảnh Dật Nhiên không thích loại người như chim nhỏ nép vào hắn, cũng không thích loại người vô cùng bạo lực, hắn thích người quyến rũ mị hoặc, cũng thích dạng ngây thơ như ánh mặt trời, tài trí thành thục.

Cảnh Dật Nhiên biết Cảnh Dật Thần sẽ không tin lời hắn nói, hắn cùng Cảnh Dật Thần tranh đấu lâu như vậy, muốn nói hiểu biết, chỉ sợ không ai so với Cảnh Dật Thần hiểu biết hắn hơn, ngược lại hắn cũng rất hiểu Cảnh Dật Thần.

Ngay cả Cảnh Dật Nhiên cũng không tin sự thay đổi của mình, hắn cảm thấy mình lựa chọn cúi đầu trước Cảnh Dật Thần, nhất định là bị điên rồi!

Hắn cùng Cảnh Dật Thần đã sớm như nước với lửa, một tháng trước, hắn mới bị Cảnh Dật Thần nổ súng bắn chết một lần, nếu không phải hắn may mắn, khẳng định đã sớm mất mạng, làm sao có thể đứng ở chỗ này!

Không, hắn cũng chưa tốt hoàn toàn, viên đạn kia vẫn còn trong đầu hắn tùy lúc có thể lấy mạng hắn!

Hắn chưa từng nghĩ đến, loại ác độc này hắn cũng có thể nuốt trôi!

Cảnh Dật Nhiên tự giễu hơi hơi mỉm cười, vẻ tà mị khắc sâu vào trong xương cốt tức khắc lại hiện trện mặt hắn.

“Như thế nào, không tin lý do này phải không? Tôi cũng cảm thấy có chút khó có thể tin, nhưng mà tôi có thể chứng minh với anh, tôi trở về là vì Tiểu Lộc. Tôi muốn anh đi nói với Cảnh Trung Tu một tiếng, để ông ấy tiếp tục bảo vệ Tiểu Lộc, những người muốn đuổi giết cô ấy, muốn lấy cô ấy làm thí nghiệm, muốn cô ấy bán mạng cho họ, tất cả đều phải cút đi!”

Người của Cảnh Dật Thần vẫn luôn ở trong bóng tối nhìn chằm chằm Tiểu Lộccùng Cảnh Dật Nhiên, quẫn cảnh cùng nguy cơ của bọn bọ, hắn đều biết.

Nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới, đây lại là lý do mà Cảnh Dật Nhiên trở về!

Lấy năng lực của Tiểu Lộc, tránh thoát những người đó, kỳ thật không thành vấn đề, tuy rằng phải chịu chút đau khổ. Thêm cả Cảnh Dật Nhiên, sẽ gian nan hơn một ít, nhưng hoàn cảnh nguy hiểm nào Tiểu Lộccũng từng đối mặt qua, Cảnh Dật Thần biết năng lực thật của Tiểu Lộc, cho nên hắn càng thêm kỳ quái hành vi của Cảnh Dật Nhiên.

“Tiểu Lộckhông cần người khác bảo vệ, cậu nếu đã biết Tiểu Lộctừng bị lấy ra làm thí nghiệm, thì nên biết tố chất cơ thể của cô ta mạnh mẽ tới mức nào. Cho dù có gánh nặng như cậu, cô ta cũng có thể sống sót.”

Bị Cảnh Dật Thần nói là “Gánh nặng”, Cảnh Dật Nhiên cũng không tức giận, nếu đổi lại là hắn trước kia, hắn khẳng định sẽ bởi vì hai chữ này mà đánh nhau với Cảnh Dật Thần, nhưng mà hiện tại, hắn lại không nhúc nhích, vẻ mặt cũng cực kì bình tĩnh.

Bởi vì một tháng qua, hắn đã biết hắn xác thật là một gánh nặng.

Cảnh Dật Thần thấy Cảnh Dật Nhiên trầm mặc, trong lòng càng thêm cảm thấy kỳ quái.

Nhưng vẻ mặt của hắn ta cũng không có chút biến hóa, vẻ mặt lạnh lẽo như cũ, giọng nói xa cách mà đạm mạc: “Hơn nữa, Cảnh gia dựa vào cái gì phải bảo vệ cô ta? Bảo vệ cô ta, sau đó để cậu lợi dụng cô ta, tới hại người nhà tôi? Bàn tính này của cậu cũng không tồi, đáng tiếc cậu tìm nhầm mục tiêu.”

“Cảnh gia không nợ Tiểu Lộc, ngược lại cậu có thể hỏi cô ta, cô ta thiếu Cảnh gia bao nhiêu tiền! Ngoại trừ số tiền phải bỏ ra cho những kẻ đó, chỉ cần tính số tiền bỏ ra chữa bệnh cho cô ta đã cực kì lớn. Trong cơ thể cô ta có virus, mỗi nửa năm sẽ phát tác một lần, phải thay toàn bộ máu cho cô ta, nếu không phải nhà giàu có, đã sớm bị cô ta lấy hết. Nhưng mà Cảnh gia đối tốt với cô ta, cô ta lại lựa chọn anh, người như vậy, chúng ta tại sao phải giữ lại?”

“Virus còn sẽ phát tác? Cô ấy còn cần thay máu?!”

Cảnh Dật Nhiên sửng sốt, trong lòng đau đớn giống như bị kim châm.

Hắn căn bản không biết chuyện này!

Tiểu Lộckhông có nói qua, cô vẫn luôn gạt hắn!

Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng, cơ thể cô đã thích ứng với những virus đó, cho rằng cô đã an toàn.

Hóa ra cô vẫn phải chịu sự uy hiếp của cái chết!

“Nếu là vậy, tôi càng muốn Cảnh gia giữ cô ấy lại!”

Cảnh Dật Nhiên không biết khi nào virus trong cơ thể Tiểu Lộcsẽ phát tác, nhưng hắn cảm thấy sẽ không lâu nữa, bởi vì nửa năm gần đây hắn lúc nào cũng thấy Tiểu Lộc, cô cũng không có thời gian dài để nằm viện.

Nhưng mà hắn căn bản không có năng lực đưa Tiểu Lộcđi thay máu, hắn không có tiền, cũng không có khả năng trong lúc cô đang thay máu bảo vệ sự an toàn của cô.

Có thể làm được việc này chỉ có Cảnh gia.

Cảnh Dật Nhiên hít sâu một hơi, nói ra lời làm hắn cảm thấy có nhục nhã: “Chỉ cần Cảnh gia chịu giữ lại Tiểu Lộc, tôi từ nay về sau sẽ không đối chọi với Cảnh gia, cũng sẽ không đối chọi với anh.”

Cảnh Dật Thần lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, giọng nói kiêu ngạo mà khinh thường: “Cậu đánh giá cao chính mình, hiện tại tôi chỉ cần cậu, cậu cũng sẽ không có cách nào đối chọi với tôi! Kể cả tôi không giết cậu, viên đạn trong đầu cậu cũng sẽ không để cậu sống lâu lắm. Cho nên, bản thân cậu không có chút giá trị nào!”

Cảnh Dật Nhiên bị giọng nói khinh thường của hắn làm trán nổi đầy gân xanh, hận không thể trực tiếp đánh Cảnh Dật Thần quỳ rạp trên mặt đất!

Nhưng mà hắn không thể làm gì, chỉ có thể tùy ý để lửa giận ở trong lòng sinh sôi thiêu đốt cơ thể, tức giận tới mức làm lỗ mũi bốc khói.

Hắn cảm thấy, nhiều năm như vậy luôn bất hòa với Cảnh Dật Thần, căn bản tất cả không thể đều trách hắn! Cảnh Dật Thần miệng lưỡi quá độc ác, là người thì sẽ không chịu nổi sự kiêu ngạo cùng khinh thường của hắn ta!

Cảnh Dật Nhiên không quên ước nguyện ban đầu khiến hắn trở lại thành phố A, vì an nguy của Tiểu Lộc, hắn có thể cúi đầu, có thể không cần lòng tự trọng!

Hắn áp xuống cơn tức, dùng hết khả năng bình tĩnh nói: “Được, tôi không đáng giá tiền, tôi tím cái đáng giá để giao dịch với anh!”

Lúc này Cảnh Dật Thần cảm thấy vô cùng quái dị, hắn mắng Cảnh Dật Nhiên không đáng một đồng, Cảnh Dật Nhiên hẳn phải nổi trận lôi đình mới đúng, làm sao nhanh như vậy liền khôi phục bình tĩnh?

Người trước mặt này là người tính tình tạo, căn bản không biết khống chế chính mình Cảnh Dật Nhiên sao?

Cảnh Dật Thần rất nghi ngờ, Cảnh Dật Nhiên có phải bị hắn bắn một phát làm hỏng đầu óc rồi hay không!

Cảnh Dật Thần áp xuống sự quái dị dưới đáy lòng, lãnh đạm nói: “Tôi sẽ không giao dịch với cậu.”

Cảnh Dật Nhiên khẽ cắn môi, thấp giọng nói: “Nếu tôi có thể tìm được Dương Mộc Yên thì sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi