HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Dương Mộc Yên?

Trong lòng Cảnh Dât Thần hơi động.

Hắn xác thật đang tìm Dương Mộc Yên, hơn nữa đã tìm một tháng, hiện tại cũng không có bất kì tin tức gì.

Nhưng……

“Người của tôi có thể tìm được người phụ nữ này, có lẽ sẽ mất nhiều thời gian một chút, nhưng khẳng định có thể tìm được, nếu lợi thế mà cậu nói là cái này thì cậu có thể đi rồi.”

Cảnh Dật Nhiên biết, Cảnh Dật Thần sẽ không dễ dàng đáp ứng như vậy.

Hắn trầm mặc trong chốc lát, rốt cuộc mở miệng nói: “Nếu lợi thế này còn chưa đủ, tôi còn biết được thế lực đứng sau lưng Đường Vận, đủ không?”

Con ngươi Cảnh Dật Thần chợt lóe, biểu tình rốt cuộc xuất hiện biến hóa.

Nếu nói Cảnh Dật Thần khinh thường nhìn Cảnh Dật Nhiên, đối với Dương Mộc Yên có chút coi trọng, như vậy đối với thế lực sau lưng Đường Vận vậy chỉ có thể dùng hai chữ “Kiêng kị” để hình dung!

Bởi vì, hắn hoàn toàn không biết gì về đối phương, hơn nữa đã từng ở trong tay đối phương chịu lỗ nặng! Nhưng đối phương lại biến mất vô tung vô ảnh, mười năm sau lại xuất hiện lần nữa!

Thủ pháp làm việc của đối phương quá mức quỷ dị, căn bản không đi theo con đường bình thường, so sánh một chút thì Cảnh Dật Nhiên và Dương Mộc Yên tốt hơn, phong cách làm việc của bọn họ đều theo quy luật, hơn nữa đều ở chỗ sáng, là kẻ thù quen thuộc của hắn.

Mà thế lực sau lưng Đường Vận hắn hoàn toàn không quen thuộc!

Ngay cả Đường Vận hắn quen thuộc, thật ra hắn cũng không hiểu! Hắn chỉ biết Đường Vận tuy không có đầu óc nhưng về nhưng liên quan đến những việc cơ mật cô ta lại có thể không tiết lộ một chữ nào!

Đối phương ngủ đông suốt mười năm, Đường Vận chỉ là một quân cờ mà bọn họ phái đến bên người hắn mà thôi, hiện tại quân cờ này đã chết, bọn họ đã bắt đầu phái ra nhiều người hơn tới tìm hiểu tin tức.

Nhưng bọn họ giống như chỉ thật sự tìm hiểu tin tức mà thôi, thời gian dài như vậy, căn bản không có động tác gì.

Nhưng Cảnh Dật Thần sao có thể tin bọn họ chỉ đơn giản là tìm hiểu tin tức!

Đối phương quá bình tĩnh!

Đến bây giờ hắn vẫn không biết đối thủ là ai!

Càng như thế càng mang đến áp lực rất lớn cho Cảnh Dật Thần.

Hơn nữa kế hoạch của bọn họ hoàn mỹ như vậy, hoàn toàn lừa được hắn!

Hắn phải chịu sự tra tấn đau đớn sau đó lại coi hung thủ Đường Vận như ân nhân cứu mạng!

Chỉ cần nhớ tới chuyện này cả người Cảnh Dật Thần liền thấy rét run!

Rốt là dạng thiên tài gì mới có thể nghĩ ra phương pháp hoàn mỹ như vậy đùa bỡn hắn trong lòng bàn tay!

Cảnh Dật Thần luôn cực kì tự tin, thậm chí còn là tự phụ, năng lực và sự giáo dục mà hắn nhận được, làm hắn có thể thong dong đối mặt tất cả mọi khiêu chiến, chỉ số thông minh của hắn vượt qua người thường nên dễ dàng có thể nhìn thấu ý đồ của đối phương.

Nhưng Đường Vận lại khiến hắn té ngã một lần mà trước nay chưa từng có!

Những người tham gia sự kiện năm đó đều đã bị Cảnh Dật Thần giết không còn bao nhiêu, nhưng hiện tại hắn mới cảm giác được những người bị giết đó đều không phải người quan trọng nhất, kẻ chủ mưu sau màn khẳng định vẫn còn chê cười hắn!

Hắn luôn tìm kiếm dấu vết để lại, lại không có tiến triển gì. Không, phải nói, thật ra hắn đã điều tra rõ thân phận của Đường Vận, điều tra rõ cả thế lực đen tối của Đường gia, nhưng những người này lại không chịu nổi một kích! Hắn đã phá hủy đại bản doanh của Đường gia ở Mỹ, nhưng căn bản không thu được tin tức hữu dụng gì, bọn họ căn bản không biết việc mười một năm trước!

Không thể nghi ngờ gì chủ mưu là người Đường gia, nhưng lại không phải những người bề ngoài này.

Hắn lại bị lừa gạt!

Đối phương tựa hồ rất hiểu rõ hắn, hơn nữa hiểu biết thế lực của hắn, thậm chí hiểu biết thế lực Cảnh gia, luôn có thể tránh được việc điều tra tìm kiếm.

Chẳng lẽ Cảnh Dật Nhiên biết chỗ của đối phương?

“Cậu biết người sau lưng Đường Vận là?”

Vẻ mặt Cảnh Dật Thần khôi phục lại sự lạnh lùng bình tĩnh, trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi việc mười một năm trước, lại giống như hoàn toàn không sợ hãi, hắn luôn có dũng khí đối diện với khó khăn, nếu không từ mười một năm trước hắn đã không chịu đựng nổi sự tra tấn mà lựa chọn tự sát. Mười một năm sau, hắn so với lúc kia còn cường đại hơn, dù cho kiêng kị sự ngoan độc của bọn họ nhưng không hề sợ hãi!

Cảnh Dật Nhiên nghe hắn hỏi như vậy, trong lòng hơi hơi buông lỏng, mở miệng nói: “Tôi biết một ít, nhưng cũng không đầy đủ mọi mặt, những thứ tôi điều tra được cũng không nhiều hơn anh bao nhiêu, nhưng trong lúc vô tình Đường Vận đã lộ ra một số chuyện, tôi tìm người đi điều tra đã xác định được người đứng sau lưng Đường Vận là ai.”

Cảnh Dật Thần nhìn dáng vẻ Cảnh Dật Nhiên, biết hắn ta cũng không nói dối, hơn nữa tin tức kia là do Đường Vận nói ra, vậy hắn ta thật sự có thể điều tra được một chút tin tức.

Nếu có thể diệt trừ đối thủ mạnh mẽ luôn núp trong bóng tối này thì có thể suy xét bảo vệ Tiểu Lộc.

“Cậu đem tin tức nói cho A Hổ, chờ tôi xác định tin tức hữu dụng, Cảnh gia sẽ một lần nữa bảo vệ Tiểu Lộc.”

Cảnh Dật Thần nói xong liền nhanh chóng rời đi, không để cho Cảnh Dật Nhiên có cơ hội thương lượng nào.

Cảnh Dật Nhiên nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của hắn, máu nóng trong người cuồn cuộn một trận, cảm thấy nghẹn khuất vô cùng!

Vốn dĩ hắn là một người có tính cách bừa bãi vô cùng, hiện tại lại phải tỏ vẻ đáng thương trước mặt Cảnh Dật Thần, này so giết hắn còn khó chịu hơn!

Hắn không ngừng nhắc nhở chính mình, Tiểu Lộc vì hắn mà liều cả mạng sống, hắn chỉ cúi đầu trước Cảnh Dật Thần mà thôi không có gì ghê gớm hắn có thể nhịn!

Mặc kệ trả cái giá nào, hắn cũng muốn Tiểu Lộc được sống yên ổn!

Cô là một cô gái so với hắn còn đáng thương hơn gấp trăm ngàn lần, hắn chưa từng giống như khoảng thời gian này muốn bảo vệ một người, muốn cho cô một khoảng không gian an toàn sạch sẽ.

Nhớ tới khoảng thời gian này Tiểu Lộc cực kì mệt mỏi lại còn bị thương, Cảnh Dật Nhiên bỗng nhiên cảm thấy trong lòng bình tĩnh hơn rất nhiều.

Hắn không nhìn chằm chằm bóng dáng của Cảnh Dật thần để thêm khó chịu, mà bắt đầu thấp giọng nói với A Hổ một số tin tức cơ mật mà hắn biết.

“Thế lực sau lưng Đường Vận rất lớn, tôi không có thế lực lớn để đi tìm hiểu, những thứ này để các người tự đi làm, Dương Mộc Yên giao cho tôi, sau khi tìm được cô ta tôi sẽ liên hệ với các người, mặt khác tôi cần một số tiền!”

Vẻ mặt A Hổ hàm hậu gật đầu: “Cái này để tôi báo cáo với thiếu gia, để cậu ấy xem xét, tôi không thể tự mình làm chủ.”

Cảnh Dật Nhiên cũng không trông cậy vào A Hổ có thể làm chủ, hắn cần có tiền mới có thể làm việc cho Cảnh Dật Thần, số tiền này Cảnh Dật Thần nhất định sẽ cho, chẳng qua sẽ không cho quá nhiều mà thôi.

Mục đích mà hôm nay tới tìm Cảnh Dật thần đã đạt được. Những manh mối mà hắn cung cấp cho Cảnh Dật Thần khẳng định sẽ có tác dụng rất lớn, lấy tính cách của Cảnh Dật Thần sẽ không có chuyện quỵt nợ, Tiểu Lộc chắc chắn sẽ được bảo vệ.

Sau khi A Hổ được cung cấp tin tức thì cùng rời đi, chỉ để lại một mình Cảnh Dật Nhiên đứng đối mặt với biển lớn.

Không biết qua bao lâu, một thân thể mềm mại từ phía sau ôm lấy hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi