HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Đương nhiên Cảnh Dật Nhiên biết “Chị Mễ” trong miệng Tiểu Lộc là ai.

Người cô nói chình là Mễ Hiểu Hiểu có quan hệ rất tốt với Thượng Quan Ngưng, lúc trước hắn ở Cảnh Thịnh, đã thấy qua nhiều lần Mễ Hiểu Hiểu lừa gạt Tiểu Lộc, nhưng hắn không nghĩ tới, Tiểu Lộc lại học Mễ Hiểu Hiểu nói những lời này!

Cái nên biết lại không học được, cái không nên biết lại biết rõ ràng!

Nhìn Tiểu Lộc bĩu môi không vui vẻ đi ra ngoài, Cảnh Dật Nhiên sợ cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lập tức túm cô trở về, mặt âm trầm nói: “Em hiện tại không được náo loạn, tôi muốn gặp một người, gặp xong lập tức đi mua đường cho em, hiện tại không thể rời đi.”

Tiểu Lộc nghe hắn nói có thể mua, liền vui vẻ trở lại, quay về ngồi đàng hoàng ở trên ghế, đùa nghịch bộ quần áo kì quái của mình.

Hôm nay cô mặc một bộ thể thao màu đen, đây không phải là màu sắc cô thích, cô thích những màu sắc xinh đẹp như bánh kẹo, chẳng qua đồ thể thao màu đen không làm cô cảm thấy kỳ quái, mà do bên trong còn mặc một lớp quần áo bó màu đen!

Kỳ quái nhất chính là, cô mặc hai lớp quần áo, vậy mà không cảm thấy nóng, bộ quần áo bó kia không biết dùng chất liệu gì may lại, dán ở trên người giống như là không mặc, hơn nữa hiệu quả tản nhiệt rất xuất sắc.

Tiểu Lộc nâng cằm, suy nghĩ một hồi lâu cũng không nhớ mình có một bộ quần áo như vậy. Nhưng mà cô thường xuyên gặp được những việc kì quái, cô đã thành thói quen, cũng không đi tìm rõ nguyên nhân, cô cho rằng, cuộc sống mọi người đều như thế, vừa mở mắt, sẽ phát hiện mình ở một nơi hoàn toàn xa lạ, mặc một bộ quần áo kì quái, bên cạnh đều là người xa lạ.

Cảnh Dật Nhiên chờ không lâu lắm, Dương Mộc Yên rất nhanh liền một mình đến đây.

Cảnh Dật Nhiên nhìn thấy cô ta, sửng sốt ước chừng một phút đồng hồ!

Cô gái trước mắt, một thân váy liền màu trắng, vòng eo tinh tế, ngực no đủ, hai đùi thẳng tắp thon dài, hơn nữa trắng đến mức có thể làm mù mắt người khác. Trên người cô ta tản ra khí chất tiểu thư khuê các xinh đẹp trầm tĩnh, môi hồng răng trắng, mặt như tranh vẽ, đẹp như bách hoa tiên tử ở trên TV!

Này này này…… Người trước mắt này, chính là Dương Mộc Yên?!

Tiểu Lộc nhìn Dương Mộc Yên, thì thào nói: “Chị này thật giống tiên nữ, lớn lên thật xinh đẹp…”

Đời này lời Dương Mộc Yên thích nghe nhất, không phải người khác khen cô ta thông minh, cũng không phải người khác khen ngợi cô ta có khí chất, mà là người khác khen cô ta xinh đẹp.

Đáng tiếc, từ lúc sinh ra đến bây giờ, không có mấy người khen cô ta xinh đẹp, hai tháng nay cô ta mới có thể nghe hai nhân viên ở cửa hàng đồ trang điểm khen cô ta xinh đẹp.

Không nghĩ tới, hôm nay lại được một người đáng vẻ như đứa bé khen ngợi! Đều nói đứa bé sẽ không nói dối, trong mắt bọn họ đẹp thì sẽ nói là đẹp.

Tâm trạng của Dương Mộc Yên bỗng nhiên trở nên rất tốt!

Cô hơi hơi nhe răng cười, ưu nhã ngồi đối diện Cảnh Dật Nhiên, nhàn nhạt nói: “Sao nào, không quen tôi sao?”

Thế nhưng giọng nói cũng thay đổi!

Tuy rằng còn xa mới đạt tới trình độ thanh thúy dễ nghe, nhưng lại không hề khàn khàn giống như trước, làm người khác nghe xong cực kỳ không thoải mái.

Cảnh Dật Nhiên nhìn khuôn mặt của Dương Mộc Yên chỉ có ba phần giống trước, khí chất lại hoàn toàn giống như phụ nữ, bỗng nhiên nhíu mày nói: “Cô không phải Dương Mộc Yên?”

Dương Mộc Yên đắc ý cười: “Tôi chính là Dương Mộc Yên.”

Ngay cả Cảnh Dật Nhiên cũng không nhận ra cô ta, chứng minh cô ta phẫu thuật thẩm mỹ rất thành công!

Đáy lòng Cảnh Dật Nhiên vẫn có chút nghi ngờ, hắn không biết người trước mặt rốt cuộc có phải Dương Mộc Yên không, nhưng mà kể cả không phải, cũng khẳng định đây là người thân cận của Dương Mộc Yên.

Hắn cảm thấy, Dương Mộc Yên không dễ dàng gặp hắn mới đúng!

Cũng may lần này tìm Dương Mộc Yên hắn tự mình ra tay, Cảnh Dật Thần cũng không tham dự, hắn chỉ cần cho Cảnh Dật Thần một kết quả, cho nên chung quanh cũng không có người của Cảnh Dật Thần, nếu không Dương Mộc Yên khôn khéo như vậy, lập tức sẽ biết hôm nay là cái bẫy rập.

Cho nên Cảnh Dật Nhiên mới có thể một mình mang theo Tiểu Lộc tới đây, quá nhiều người, Dương Mộc Yên không có khả năng cùng hắn gặp mặt, cô ta nhất định sẽ phát hiện hắn không bị người theo dõi, mới có thể đồng ý cùng hắn gặp mặt.

Dương Mộc Yên đem sự nghi ngờ của Cảnh Dật Nhiên xem ở trong mắt, lại cái gì cũng chưa hỏi chỉ trào phúng nói: “Anh không phải đã chết sao?”

Rất nhanh Cảnh Dật Nhiên liền khôi phục dáng vẻ công tử như trước, lười nhác dựa lên ghế, uống cà phê, giọng nói khinh thường: “Tôi dễ dàng chết như vậy sao? Chờ xem, người chết trước khẳng định là Cảnh Dật Thần!”

Dương Mộc Yên không tỏ ý kiến, nhìn Tiểu Lộc đang cầm bao đường trên bàn liều mạng đổ vào mồm, nhướng mày nói: “Cô ta là sao? Tôi nhớ rõ, cô ta là người của Cảnh Dật Thần, anh mang theo người của hắn tới gặp tôi, không sợ tôi trở mặt?”

“Cô ta hiện tại là người của tôi, bởi vì lần trước bị tôi lợi dụng, Cảnh Dật Thần đã không cần cô ta, sức lực của cô ta rất lớn, đánh người rất thành thạo, tôi liền miễn cưỡng giữ lại, mang theo cô ấy tới chỗ cô, tôi cũng có vài phần tự tin!”

Cảnh Dật Nhiên một chút cũng không ngại nói ra việc hắn đề phòng Dương Mộc Yên, nếu hắn một chút cũng không đề phòng Dương Mộc Yên, mới có vẻ không bình thường. Huống chi, Cảnh Dật Nhiên thật sự đề phòng người phụ độc ác như rắn rết này, sợ chính mình một không cẩn thận liền chết trong tay cô ta.

Nếu điều Tiểu Lộc nói đều là thật sự, như vậy Dương Mộc Yên rất có khả năng là hung thủ hại chết Chương Dung, hắn cùng cô ta, là kẻ thù!

Nhưng mà Cảnh Dật Nhiên cũng không lộ ra một tia thù hận, trên khuôn mặt đẹp trai của hắn tràn ngập sự khiêu khích, bên trong cực kì khinh thường Dương Mộc Yên.

Cô cảm thấy, loại người như Cảnh Dật Nhiên, có thể ở trong tay Cảnh Dật Thần sống lâu như vậy, quả thật là một kỳ tích!

Trừ bỏ bên ngoài có chất lượng tốt, bên trong hắn đều là cặn bã, căn bản không cùng cấp với Cảnh Dật Thần!

“Được rồi, không cần phải nhiều lời, nhanh chóng đem bản tuyên bố trả lại cho tôi, đồ vật kia ở trong tay cô cũng vô dụng, ở trong tay tôi mới hữu dụng nhất!”

Dương Mộc Yên vuốt ve móng tay kiểu Pháp mình mới làm, không chút để ý nói: “Cái này tôi không tùy tiện mang theo, anh trở về chờ đi, tôi cho người đưa qua. Còn có, không có việc gì đừng tới tìm tôi, tôi rất bận, chúng ta tiếp tục hợp tác như cũ, hy vọng anh đừng hơi tí là bị người đánh chết.”

Cảnh Dật Nhiên bị giọng nói của cô ta chọc giận không nhẹ, cái trán nổi đầy gân xanh, giống như ngay sau đó phải lật bàn đánh người giống nhau.

“Tôi cảnh cáo anh, ngàn vạn lần không cần hành động thiếu suy nghĩ, chung quanh đều là người của tôi, bằng không tôi sao có thể một mình tới gặp anh?” Dương Mộc Yên cũng không tiếp tục giả vờ dịu dàng lịch sự, vẻ mặt dữ tợn ác độc, “Nếu tôi chết, các người đừng nghĩ còn sống đi ra khỏi chỗ này!”

Trong lòng Cảnh Dật Nhiên rét run một trận, quả nhiên Dương Mộc Yên không có khả năng không chuẩn bị gì!

Chỉ sợ cô ta chọn chỗ này, là bởi vì cô ta đã sớm bố trị tốt, căn bản không sợ hắn chơi chiêu gì.

Cảnh Dật Nhiên áp sự chán ghét đối với Dương Mộc Yên xuống dưới đáy lòng, sắc mặt cũng lạnh xuống: “Dương Mộc Yên, cô có bệnh à! Tôi hợp tác với cô, mục tiêu là giết Cảnh Dật Thần, giết cô tôi sẽ mất một sự giúp đỡ rất lớn, kể cả cô muốn chết, cùng đợi giết xong Cảnh Dật Thần đã! Hiện tại cô muốn trở mặt với tôi?!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi