Dương Mộc Yên thấy Cảnh Dật Nhiên phát hỏa, trong lòng lại cảm thấy thả lỏng rất nhiều.
Đúng là Cảnh Dật Nhiên đời này hợp tác với ai chứ không thể hợp tác với Cảnh Dật Thần, hai người bọn họ căn bản là không thể tồn tại quan hệ ích lợi, chỉ có hóa giải mối hận mà thôi.
Cô đương nhiên không phải xé mặt với Cảnh Dật Nhiên, cô chỉ giả bộ mờ ám một tí mà thôi.
Hiện tại xem ra, Cảnh Dật Nhiên hẳn là không có vấn đề.
Dương Mộc Yên có thông minh, cũng không có khả năng nhìn thấu tim, Cảnh Dật Nhiên thay đổi đến chính hắn còn cảm thấy khó thể tin, Cảnh Dật Thần hiểu thấu rõ ràng hắn một cách kinh ngạc, càng không cần phải nói Dương Mộc Yên.
“Tôi đương nhiên muốn tiếp tục cùng cậu hợp tác, cậu là một người rất thích hợp để hợp tác làm đồng bọn, tôi chỉ là cảm thấy cậu không chết có chút khác thường, vạn nhất cậu giả chết rồi cùng Cảnh Dật Thần hợp nhau lừa gạt tôi, tôi chẳng phải sẽ trúng quỷ kế của các người.”
Giọng nói Dương Mộc Yên dần dần khàn khàn, tuy rằng trải qua trị liệu nên giọng nói của cô ta tốt lên rất nhiều, nhưng hiện tại chỉ cần nói chuyện nhiều, giọng nói sẽ bắt đầu đau, hơn nữa chậm rãi sẽ lại trở về thanh âm khó nghe như trước kia.
Bất quá, cô cũng không để ý trước mặt cảnh Dật Nhiên bại lộ tiếng nói của chính mình, dù sao Cảnh Dật Nhiên đã sớm biết giọng nói cô ta có bao nhiêu khó nghe. Cô ta trị liệu giọng nói của mình cũng không phải vì lấy lòng Cảnh Dật Nhiên, hắn ta trong mắt cô chỉ như người đã chết.
Cô ta là vì Mộc Thanh.
Dương Mộc Yên tính cách cố chấp, có được chỉ số EQ cực cao, đối với cái mình muốn thì chưa đạt mục đích thì không bỏ qua.
Cô ta đời này chỉ coi trọng một người đàn ông là Mộc Thanh sao cô ta có thể buông tha cho cậu!
Cô ta cũng không cô Triệu An An thành đối thủ cạnh tranh, cái loại phụ nữ đầu óc đơn giản này cực kỳ ngu xuẩn, cô ta chỉ cần buang một ngón tay cũng có thể chọc chết cô ta, đối với cô Triệu An An không có sự uy hiếp gì.
Ngược lại cô ta muốn làm cho Triệu An An sống, chứ không thể để cô ta chết.
Triệu An An đầu óc đơn giản, nhưng là Mộc Thanh rất quan tâm cô ta, khoảng thời gian trước Triệu An An nháo mất tích, Mộc Thanh liền bỏ cả bệnh viện, viện trưởng cũng không làm, chạy đến Anh quốc ngày đêm đi tìm cô ta.
Nếu như người phụ nữ này quan trọng đối với Mộc Thanh như vậy, vậy thì cô ta định lợi dụng tính mạng người phụ nữ này để trao đổi với Mộc Thanh, làm cho Mộc Thanh đáp ứng kết hôn với cô ta.
Đúng là loại ngu xuẩn!
Nhược điểm nhiều thật khiến cho người khác thấy ghê người!
Bao gồm cả Cảnh Dật Thần mạnh mẽ cường đại ở bên trong cũng có nhược điểm không thể động vào.
Tương đối mà nói, nhưng thật ra cô ta trước mặt Cảnh Dật Nhiên, tựa như không có nhược điểm gì.
Người đàn ông này tâm địa tàn nhẫn lãnh khốc, đối với phụ nữ cũng không động tâm, đối tài phú và địa vị cũng không để trong lòng, hắn đoạt lấy tài sản Cảnh gia, cũng chỉ là vì cho bõ tức mà thôi.
Chẳng qua, đầu óc Cảnh Dật Nhiên không được thông minh, cho nên đến bây giờ việc gì cũng không hoàn thành, hơn nữa kém chút nữa là đánh mất mạng của mình.
Ha hả, xem ra điều cô vừa mới hoài nghi thật là đã đánh giá cao Cảnh Dật Nhiên.
Nếu hắn có nguyện ý cùng Cảnh Dật Thần hợp tác, chỉ sợ Cảnh Dật Thần cũng không muốn cùng hắn hợp tác.
Dương Mộc Yên hôm nay là cố ý tự mình tới gặp Cảnh Dật Nhiên, cô ta đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ cần Cảnh Dật Nhiên có gì đó bất thường, cô sẽ không chút do dự mà giết chết.
Nếu Cảnh Dật Nhiên hôm nay thành thành thật cùng cô hợp tác, quay đầu lại phản bội cô rồi lại cùng Cảnh Dật Thần hợp tác, như vậy tin tức cô ta chỉnh dung sẽ bị Cảnh Dật Thần biết, đến lúc đó xem động tác của Cảnh Dật Thần, cô ta có thể phân biệt ra, Cảnh Dật Nhiên có đáng giá tín nhiệm hay không.
Hôm nay gặp mặt cô, cô đã sớm đem tất cả mọi việc tính toán.
Dương gia hiện tại chỉ còn lại có vài người mà thôi, hơn nữa mỗi người đều nhát như chuột, căn bản không dám tìm Cảnh gia báo thù, cô là dòng dõi chính của Dương gia, phải tồn tại, cô muốn đem tất cả nguy cơ suy xét, không thể dễ dàng chết được.
Về sau, cô ta vẫn muốn cùng Cảnh Dật Nhiên hợp tác, giàu như vậy, lại còn có thù hận làm cho xúc động thì rất dễ dàng bị lợi dụng, cô ta không lợi dụng chẳng phải là quá đáng tiếc sao!
Còn có sự giúp đỡ của Quý Bác, cũng là muốn lợi dụng đủ người, lợi dụng tốt, nói không chừng là có thể nhìn thấy Quý gia và Cảnh gia triển khai một cuộc đại chiến, chém giết một phen, cô ta làm ngư ông đắc lợi.
Bất quá, Dương Mộc Yên gần đây cảm thấy Quý Bác có chút kỳ quái, cô ta chuẩn bị có kết hoạch mới, phải đi,báo mới được.
Cảnh Dật Nhiên đánh chết cũng không thể tưởng được, người phụ nữ ngồi đối diện hắn, chỉ trong nháy mắt, trong đầu liền điên cuồng xoay chuẩn nhiều ý tưởng như vậy!
Hắn chỉ cảm thấy, suy nghĩ trong lòng của Dương Mộc Yên thế nào thì hắn căn bản cũng không đoán ra được!
Cô ta là một người phụ nữ có tâm cơ thâm trầm, là một người phụ nữ giết người không chớp mắt, cô ta còn đáng sợ hơn Cảnh Dật Thần nhiều! Ít nhất Cảnh Dật Thần làm việc vẫn có nguyên tắc, là một người bình thường!
Loại phụ nữ biến thái này, vẫn nên giao cho Cảnh Dật Thần xử lý, hắn khẳng định là không giết được Dương Mộc Yên, có thể giết cô ta chỉ có Cảnh Dật Thần.
Người phụ nữ trước mắt này, chỉ có 50% có thể là Dương Mộc Yên, còn có một nửa có thể là thế thân của cô ta!
Cảnh Dật Nhiên không dám dễ dàng phán đoán, vạn nhất phán đoán sai rồi, đem kẻ này giết mất, kết quả giết sai người, rút dây động rừng, muốn tìm lại Dương Mộc Yên, hy vọng đó ngày càng xa vời!
Hơn nữa, hôm nay giết Dương Mộc Yên, hắn và Tiểu Lộc phỏng chừng thật sự không có khả năng còn sống mà đi ra khỏi cái thương trường ngầm này.
Cảnh Dật Nhiên không cần ngụy trang, trên mặt tất cả đều là sự thống hận: “Tôi cùng Cảnh Dật Thần đời này chỉ có thể là kẻ thù, hoặc là tôi chết, hoặc là anh ta chết, không có khả năng hai chúng tôi chung sống hoà bình một ngày! Tôi cũng có thể nói thật cho cô biết, tôi quả thật kém chút đã bị Cảnh Dật Thần bắn chết, chẳng qua ông trời có mắt liền giúp tôi một phen, hiện tại viên đạn vẫn ở trong đầu tôi như cũ, chưa thể lấy ra!”
Trên mặt Dương Mộc Yên rốt cuộc cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc, trong đầu Cảnh Dật Nhiên lại có đạn!
“Hừ! Viên đạn này hiện tại tuy rằng không làm tôi chết, nhưng không biết lúc nào có thể biến thôi thành người thực vật! Hơn nữa nó mỗi ngày đều áp bách thần kinh của anh, mỗi ngày đều ở nhắc nhở tôi là tôi còn có thù để báo!”
Việc này xác thật là suy nghĩ lũ Cảnh Dật Nhiên mới tỉnh lại.
Nếu không phải nhờ Tiểu Lộc, hắn ta rất khó buông được mối thù hận này, cúi đầu với Cảnh Dật Thần.
Cho nên giờ phút này hắn nói ra những lời này, không chút nào giả bộ.
Cảnh Dật Nhiên nhàn nhạt nhìn thoáng qua rồi liền đem bao đường trên bàn xé ra, một chuat lại một chút nhét vào miệng Tiểu Lộc,cho cô ăn, trong lòng lan tràn sự nhàn nhạt ôn nhu, càng có nhè nhẹ từng đợt từng đợt đau lòng.
Dương Mộc Yên hiện tại đã tin tưởng Cảnh Dật Nhiên không có liên hợp với Cảnh Dật Thần.
Cô ta tuyệt đối không thể tưởng được, người làm Cảnh Dật Nhiên thay đổi chủ ý, chính là cô gái trước mặt không ngừng ăn đường này, cô ta coa,chút khinh thường, ăn cứ như nhiều năm không ăn qua đường vậy, hình như có thể ăn được tất cả đường ở trong tiệm này ăn hết, nhìn như quỷ đói chết đầu thai!"
Cô ta cảm thấy Cảnh Dật Nhiên nhìn về phía Tiểu Lộc, Tiểu Lộc cũng nhìn qua.
Nhưng cô ta nhìn chằm chằm Tiểu Lộc một hồi lâu, cũng không cảm thấy Tiểu Lộc có cái gì đặc thù.
Từ từ, không đúng!
Không có gì đặc thù, vậy thì vì sao Cảnh Dật Nhiên mang theo cô ta?!