HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Khóe môi Dương Mộc Yên hiện ra ý cười hung ác nham hiểm, đối với Cảnh Dật Nhiên nâng nâng cằm, sau đó chỉ tay về phía Tiểu Lộc đang ngơ ngác: “Nếu anh đã hận Cảnh Dật Thần như vậy, không bằng…… trước tiên giết người từng là vệ sĩ của hắn ta đi, giết cô ta, tôi liền tin tưởng thành ý của anh!”

Cảnh Dật Nhiên không nghĩ tới Dương Mộc Yên lại đưa ra loại yêu cầu vô lý này!

Giết Tiểu Lộc?!

Cô ta cũng thật ác độc!

Vừa nhìn thấy Tiểu Lộc liền biết tâm trí khuyết thiếu, lại còn coi cô ta như tiên nữ vậy mà cô ta còn có thể nói như vậy!

Tiểu Lộc ngồi một bên cũng trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm Dương Mộc Yên, không vui vẻ nói: “Người phụ nữ này thật là xấu xa, vậy mà lại khiến anh Cảnh nhị giết tôi, cô có tin tôi một đấm đánh chết cô không!”

Cô nói, khuôn mặt nhỏ tức đến đỏ bừng, “Phanh” một tiếng ném quyển tạp chí lên bàn.

Cái bàn gỗ màu đỏ cổ kính trong tiệm cà phê, bị cô đập nát!

Dương Mộc Yên hoảng sợ!

Cô ta biết tiểu nha đầu này cũng có sức mạnh, lại không nghĩ tới sức lực của cô lại lớn đến trình độ này! Nếu đập lên người chắc chắn sẽ tan xương nát thịt!

“Dương Mộc Yên, cô thích hợp tác thì hợp tác, không thích hợp tác thì dẹp đi! Bản thiếu gia không hiếm lạ hợp tác với người phụ nữ như cô, quá hẹp hòi rồi! Tôi cũng không tin không có cô thì không giết được Cảnh Dật Thần! Tiểu Lộc là người của tôi, hiện tại phụ trách bảo vệ tôi an toàn, giết cô ấy, cô làm vệ sĩ cho tôi hả?!”

Đối với việc Cảnh Dật Nhiên hơi một chút lại nói nói muốn giết chết Cảnh Dật Thần, Tiểu Lộc đã sớm thành thói quen, dù sao hai người kia không hợp mắt nhau đã lâu, nhưng ai cũng không giết chết đối phương.

Cảnh Dật Nhiên nói xong liền nhấc chân đi ra ngoài, đi được một nửa lại quay lại túm cổ áo Tiểu Lộc, xách cô đi ra ngoài.

“Nhanh chóng đem bản tuyên bố trả lại cho tôi, qua thời gian dài như vậy cô không đem bản tuyên bố công khai ra với mọi người, cô còn có thể làm được gì!”

Cảnh Dật Nhiên vẻ mặt ghét bỏ mang theo Tiểu Lộc đi rồi, giống như một chút lưu luyến cũng không có.

Trên thực tế, hắn rất muốn tìm hiều tình huống hiện tại của Dương Mộc Yên, nhưng hắn sợ hỏi nhiều sẽ khiến cho Dương Mộc Yên nghi ngờ, cho nên không dám hỏi nhiều.

Lúc hắn ra đến cửa phòng, Dương Mộc Yên bỗng nhiên ở phía sau hắn mở miệng, giọng bình tĩnh nói: “Tôi có thể cung cấp tiền cho anh, anh phụ trách giết Cảnh Dật Thần thì thế nào? Nếu tiền không đủ, còn có thể đưa cho anh mấy người, chỉ cần anh yêu cầu, cái gì tôi cũng cho anh.”

Cảnh Dật Nhiên quay đầu, khinh thường nói: “Hừ, bản thiếu gia sẽ không lại tin tưởng cô, hôm nay muốn giết người này mai lại muốn giết người kia, làm không tốt, ngày kia lại đến lượt tôi! Cô thích hợp tác với ai thì hợp tác, về sau đừng tìm tôi!”

Hắn nói xong, không hề để ý tới Dương Mộc Yên, lôi kéo Tiểu Lộc trực tiếp rời đi.

Tiểu Lộc còn không sợ chết kêu lên: “Anh Cảnh Nhị, tôi muốn ăn đường tôi muốn ăn đường, anh đã đồng ý với tôi, nhanh mua cho tôi……”

Dương Mộc Yên nhìn Cảnh Dật Nhiên đang nổi trận lôi đình còn có Tiểu Lộc giống như ngốc nghếch, trong lòng rốt cuộc tin tưởng, Cảnh Dật Nhiên cùng Tiểu Lộc đều không có giao dịch ngầm với Cảnh Dật Thần.

Cô ta tiếp tục ngồi trong tiệm cà phê không có rời đi.

Nếu Cảnh Dật Nhiên là đáng tin cậy, vậy những việc ở chỗ cô ta Cảnh Dật Nhiên sẽ không tiết lộ cho Cảnh Dật Thần, cô ta có thể ở chỗ này chậm rãi hưởng thụ cà phê, thuận tiện…… Còn phải bồi thường cái bàn bị Tiểu Lộc phá!

Qua hai ngày, Cảnh Dật Nhiên liền nhận được bản tuyên bố do Dương Mộc Yên phái người đưa tới.

Hắn nhìn kỹ xác định là thật, lúc này mới hơi nhẹ nhàng thở ra.

Xem ra, Dương Mộc Yên đã tin tưởng hắn.

Cảnh Dật Nhiên không khỏi có chút đắc ý, kỹ thuật ngày đó của hắn bùng nổ, trực tiếp lừa gạt người khôn khéo như Dương Mộc Yên, về sau nếu lăn lôn ngoài đời không được, liền vào giới giải trí, dựa vào khuôn mặt cùng kỹ thuật diễn của hắn, ít nhất cũng có thể trở thành ảnh đế!

Hiện tại Cảnh Dật Nhiên sẽ không công bố những giấy tờ này ra ngoài, vì có thể làm Cảnh Dật Thần tín nhiệm hắn, có thể khiến hắn ta mau chóng để Tiểu Lộc trở lại Cảnh gia, chịu sự che chở của Cảnh gia, hắn phải trả lại giấy tuyên bố cho Cảnh Dật Thần.

Đồ vật quan trong như vậy, Cảnh Dật Nhiên phải đối mặt trả lại cho Cảnh Dật Thần, hiện tại trong tay hắn không có thuộc hạ đáng tin như Dương Mộc Yên, có thể sai người mang giấy tuyên bố quan trọng như vậy đưa đi.

Vẫn là nửa đêm, vẫn ở bờ biển đó, không có người khác, chỉ có hai anh em cùng cha khác mẹ, bọn họ đều cao lớn, đẹp trai quý khí, trong thân thể chảy cùng một dòng máu.

Bọn họ đã từng không tiếc tất cả dồn đối phương vào chỗ chết, đã từng rút dao khiêu chiến, đã từng thề nhất định phải khiến đối phương sống không bằng chết.

Hiện giờ lại vượt khỏi sự suy đoán của mọi người, bình tĩnh đối mặt.

Bọn họ đều không đoán được việc này, giữa hai người lại có thể bình thản nói chuyện như vậy.

“Cho anh, còn có tôi đã tìm được Dương Mộc Yên rồi, nói vậy thế lực sau lưng Đường Vận anh cũng đã tra được rồi chứ, việc tôi nên làm đã làm được, Tiểu Lộc khi nào có thể về Cảnh gia?”

Sau khi Cảnh Dật Thần cầm được tờ giấy tuyên bố, còn cảm thấy có chút không thật.

Không có cách nào, hắn cùng Cảnh Dật Nhiên đấu nhiều năm như vậy, dùng từ giết lẫn nhau cũng là nhẹ nhàng rồi. Hiện giờ Cảnh Dật Nhiên lại bỗng nhiên đổi tính, từ một con sói quên mình lao tới cắn xé, biến thành con cừu ngoan ngoãn nghe lời, tương phản quá lớn!

Cảnh Dật Thần thật lâu không cảm giác buồn bực vì một quyền đánh ra lại trúng bông, hiện tại lại ở trên người Cảnh Dật Nhiên cảm nhận được.

Vốn dĩ hắn đã chuẩn bị sẵn kế hoạch đối phó, phòng ngừa Cảnh Dật Nhiên bỗng nhiên lthay đổi chủ ý, cùng Dương Mộc Yên lại lần nữa hợp tác, muốn mạng hắn.

Kết quả, tất cả các sự chuẩn bị đều vô dung!

Lần này Cảnh Dật Nhiên trở về, ngựa không dừng vó làm nhiều chuyện như vậy, thật sự chỉ vì Tiểu Lộc!

Hắn ta không quan tâm trong đầu mình còn có viên viên đạn, cũng căn bản không đề cập việc tìm Mộc Thanh phẫu thuật cho hắn, tất cả mọi việc hắn ta làm chỉ để bảo vệ Tiểu Lộc!

Cảnh Dật Thần không nghĩ tới, lúc trước mình chỉ vô tâm đuổi Tiểu Lộc đi, thế nhưng có thể làm Cảnh Dật Nhiên phát sinh biến hóa lớn như vậy!

Trong lòng hắn biết Cảnh Dật Nhiên rất kiêu ngạo tự phụ, nếu vì mạng của mình, Cảnh Dật Nhiên cho dù chết cũng sẽ không tới cầu xin hắn, hắn ta thà rằng quật cường cao ngạo chết đi, cũng không chịu miễn cưỡng khuất nhục tiếp tục sống!

Quả nhiên cãi nhau cùng đánh nhau hai người phải tình nguyện, chỉ cần một người chịu cúi đầu, muốn đánh cũng đánh không nổi.

Vốn dĩ Cảnh Dật Thần một bụng lời nói khắc nghiệt, hiện tại một chữ cũng không nói ra được!

Cảnh Dật Nhiên như vậy, làm hắn cảm thấy xa lạ!

Đôi mắt đen như mực của Cảnh Dật Thần hiên ra một tia sáng, ngay sau đó đem tờ giấy kia xé nát ném xuống biển.

“Cậu đã làm không ít việc, nhưng hiện tại không đủ để Cảnh gia bắt đầu bảo vệ Tiểu Lộc, chẳng qua chỉ cần cô ta không rời khỏi thành phố A, tạm thời không có nguy hiểm gì, tuần sau cô ta sẽ phải thay máu, tôi sẽ sắp xếp tốt việc này.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi