HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Thượng Quan Ngưng là một người hiểu lấy mình, cô chưa bao giờ cảm thấy chính mình lớn lên rất đẹp, Thượng Quan Nhu Tuyết từ chỉ số thông minh đến dung mạo, vẫn luôn nổi trội hơn cô.

Từ nhỏ đến lớn, người theo đuổi Thượng Quan Nhu Tuyết có thể xếp hàng vòng quanh địa cầu ba vòng, mà người theo đuổi cô cũng chỉ có vài người.

Cô vẫn luôn cảm thấy, chính mình lớn lên khẳng định không xấu, nhưng cũng không phải quá đẹp, người khác thường hay khen cô khí chất không tồi, nhưng mà thông thường khen người khác, giống nhau đều là không thấy còn ưu điểm nào, đành phải nói khí chất không tồi.

Cô sẽ không tự kỷ cho rằng, Đường Thư Niên chỉ nhìn ảnh của mình liền rung động.

Trong đó nhất định có nguyên nhân khác.

Kể cả Thượng Quan Ngưng cực kì chán ghét Đường Thư Niên, nhưng không thể không nói, dung mạo và khí chất của hắn, đều cực kì xuất sắc, giọng nói của hắn có thể so sánh với MC ưu tú nhất.

Tầng hầm có độ ấm rất thấp, Đường Thư Niên mặc một bộ tây trang màu xám nhạt, bên trong là một chiếc áo sơ mi màu tối, không đeo cà vạt, tóc ngắn gọn gàng, mặt mày hắn ta cực kì đẹp trai, cánh mũi cao thẳng, môi mỏng hồng nhuận khỏe mạnh.

Nếu không phải Thượng Quan Ngưng biết gương mặt thật của Đường Thư Niên, biết tâm lý của hắn ta vặn vẹo biến thái, cô nhất định sẽ cảm thấy Đường Thư Niên là một người có giáo dưỡng cực tốt.

Đáng tiếc, hiện tại kể cả Đường Thư Niên vừa đẹp trai lại phong độ, cô cũng chỉ cảm thấy hắn ta là một ác ma khoác lớp da người.

Cô muốn dài dòng với Đường Thư Niên, xem nhẹ hắn nói thẳng: “Chồng tôi ở đâu? Tôi muốn gặp anh ấy.”

“Ở chỗ này với tôi cô không thích sao? Đây chính là hoàng cung mà cô sẽ sống sau này, cô không hài lòng sao? Không sao, nếu cô không thích, tôi có thể cho người hủy đi xây lại. Kim ốc tàng kiều, dù sao tôi cũng phải xây dựng một kim ốc mà cô thích mới được, bằng không làm sao có thể ở lại.” Đường Thư Niên không hề tức giận, vẫn rất phong độ, rất có kiên nhẫn.

Thượng Quan Ngưng nhìn lướt qua đại sảnh vàng son lộng lẫy, đột nhiên hỏi nói: “Đường tiên sinh năm nay bao nhiêu tuổi?”

Đường Thư Niên kì quái tại sao cô lại hỏi vấn đề này, hắn có chút theo không kịp suy nghĩ của Thượng Quan Ngưng, có chút kỳ quái đáp: “Tôi năm nay ba mươi sáu tuổi, làm sao vậy, cô lo lắng tôi lớn hơn cô quá nhiều tuổi sao?”

“Ồ, hóa ra anh không phải tuổi chuột, vậy tại sao lại thích ở nơi âm u ẩm ướt này?” Thượng Thượng Quan Ngưng vẻ mặt nghi ngờ, giống như thật sự có chút không rõ.

Đường Thư Niên lại nghe ra cô không chút khách khí châm chọc hắn.

Hóa ra cô vòng vèo mắng hắn là con chuột!

Một đóa hoa hồng trắng biết châm biếm người, rất tốt!

Hắn thích loại sắc bén như vậy, thích phong cách độc độc của cô cùng với tư duy năng lực độc lập, không thích cô vì đón ý nói hùa theo hắn.

Đương nhiên, hắn càng thích dạy dỗ loại phụ nữ sắc bén này, cho đến khi cô từ một con nhím nhỏ biến thành một con thỏ con.

Đặc biệt đây lại là người phụ nữ của Cảnh Dật Thần!

“Xem ra, cô không thích nơi này.” Ý kiến trên mặt Đường Thư Niên vẫn không biến mất, chỉ là ý cười trong ánh mắt biến mất, thay thế chính là một mảnh lạnh lẽo.

“Nhưng mà không sao, về sau cô nhất định sẽ thích. Nơi này không chỉ có thể ẩn nấp, hơn nữa còn tràn ngập nguy hiểm, phần lớn người đều chỉ có thể đến đây mà không thể về. Mười mấy năm qua người có thể chạy khỏi vương quốc ngầm của tôi, chỉ có một mình Cảnh Dật Thần mà thôi, hơn nữa còn bởi vì tôi quá sơ suất. Lấy năng lực của cô, khẳng định làm không được.”

Thượng Quan Ngưng giống như cái gì cũng chưa nghe thấy, lấy di động ra nói: “Anh không phải muốn một tỷ sao? Ta đã cầm tiền đến, anh đưa tôi số tài khoản, tôi đem tiền chuyển cho anh. Đương nhiên, việc đầu tiên là phải đưa tôi đi gặp chồng tôi mới được.”

Cô không có tâm trạng ở chỗ này lôi kéo trò chuyện với Đường Thư Niên, nói lòng nóng như lửa đốt cũng không diễn tả được lòng cô lúc này.

Đường Thư Niên từ đầu đến đuôi đều là ma quỷ, hắn sẽ tra tấn Cảnh Dật Thần như thế nào, Thượng Quan Ngưng cũng không dám tưởng tượng! Cô chỉ muốn mau chóng nhìn thấy hắn, mau chóng dẫn hắn đi ra ngoài!

“Tiểu Ngưng Ngưng, cô cho rằng, cô có tư cách ra điều kiện với tôi sao? Không cần ỷ vào sự cưng chiều của tôi với cô, mà cô phải tiến thêm một thước.”

Thượng Quan Ngưng bị hắn nói ghê tởm đến nỗi da gà cũng nổi lên, trên mặt lại không có biểu tình, chỉ nhàn nhạt nói: “Đây không phải được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, cũng không phải ra điều kiện với anh, đây là anh biểu hiện thành ý của mình, cần thiết phải làm.”

Cô nói, lại lần nữa đem điện thoại bỏ vào túi tiền, sau đó từ túi tiền móc ra một khẩu súng lục tinh xảo, nhắm ngay trán của Đường Thư Niên, chậm rãi nói: “Hiện tại, tôi có tư cách để nói điều kiện không?”

Đường Thư Niên nhìn khẩu súng đang gần trong gang tấc, ngạc nhiên nhìn Thượng Quan Ngưng một hồi lâu, sau đó liền bắt đầu điên cuồng cười ha hả.

Thượng Quan Ngưng không khỏi nhíu mày, lạnh lùng nói: “Rất buồn cười sao?”

Đường Thư Niên thở hổn hển, hắn ta hướng về phía Thượng Quan Ngưng xua xua tay nói: “Cô đừng nói gì cả, để tôi cười một chút, đã rất nhiều năm không có người nào dám cầm súng chĩa vào người tôi! Thật là hiếm lạ!”

Thượng Quan Ngưng không biết hắn ta rốt cuộc đang cười cái gì, nhưng khẩu súng trong tay cũng không dịch đi chỗ khác.

Đường Thư Niên cười đủ rồi, lúc này mới không chút để ý nhìn Thượng Quan Ngưng: “Cô cảm thấy, tôi dám không lục soát người đã để cô tiến vào, là bởi vì tôi quá ngu sau? Hay là vì quá tin tưởng cô?”

Thượng Quan Ngưng không nói gì, Đường Thư Niên cũng không cần cô nói chuyện, hắn ta tự hỏi tự đáp nói: “Rất rõ ràng, đều không phải. Tôi dám để cho cô tiến vào, thậm chí còn cho phép cô mang theo đồ vật tiến vào, là bởi vì tôi biết cô không dám nổ súng. Tôi mà chết, Cảnh Dật Thần cũng phải chết theo, hơn nữa, cô cũng không thể đi ra khỏi vương quốc ngầm này. Thế nào, hiện tại còn muốn nổ súng bắn tôi không?”

Thượng Quan Ngưng đã sớm biết hắn ta sẽ dùng Cảnh Dật Thần uy hiếp cô, hơn nữa cô cũng biết, muốn giết chết Đường Thư Niên sẽ không dễ dàng như vậy, chuẩn bị cây súng này, chỉ là vì bất cứ tình huống nào mà thôi.

Cô thả khẩu súng vào túi tiền, cũng không có chút xấu hổ cùng hoảng loạn nào, lạnh lùng nói: “Nếu tôi không giết được anh, anh đối với tôi cũng đủ sức để khống chế, như vậy anh sẽ không phải lo tôi sẽ quịt nợ, ngược lại, anh hoàn toàn ở chỗ có lợi, tôi còn lo lắng anh sẽ lật lọng, cho nên phải gặp người rồi mới đưa tiền.”

“Chậc chậc, cô thông minh như vậy làm lòng tôi bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy.”

Đường Thư Niên nâng tay lên, chậm rãi tới gần gương mặt Thượng Quan Ngưng, muốn vuốt ve khuôn mặt mịn màng của cô, da thịt trắng nõn bóng loáng.

Lần đầu tiên trong mười mấy năm qua hắn ta muốn chạm vào phụ nữ.

Tuy rằng không biết sau khi hắn ta chạm vào cô, có thể xuất hiện cái loại hiện tượng ghê tởm nôn mửa thậm chí co rút cả người như trước hay không, đối với mới hắn mà nói đã cực kì khó có được.

Ít nhất, hắn không chán ghét tiếp xúc với phụ nữ.

Đối với Đường Thư Niên những năm qua mà nói, là một điềm báo rất tốt.

Thượng Quan Ngưng nhìn hắn duỗi tay ra, theo bản năng tránh thoát khỏi tay hắn, rồi sau đó, cô nhanh chóng lui về phía sau một bước, kéo ra khoảng cách giữa hai người.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi