HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Trước nay Triệu An An nghe điện thoại không có nhanh như vậy a! Cô đều để điện thoại kêu thật lâu mới chậm rì rì nghe mấy!

“Anh họ, làm sao vậy, anh có gì cần dặn dò sao?”

Trong lòng run sợ giọng diệu cũng rất cần thận.

Thượng Quan Ngưng lập tức hiểu Triệu An An tại sao lại điện thoại nhanh như vậy!

Hoá ra bởi vì đây là số di động của Cảnh Dật Thần, cô ấy tưởng Cảnh Dật Thần gọi điện thoại cho mình, cho nên mới nghe điện thoại nhanh như vậy!

Ai da, thật là tức chết cô!

Sự đối xử lại có khác biệt lớn như vậy!

“Triệu An An, tớ không phải anh cậu, tớ là chị dâu của cậu!”

“Ai da má ơi, cậu làm sợ muốn chết! Tớ còn tưởng rằng là anh tớ gọi đến, làm tớ khẩn trương! Cậu không có việc gì lại lấy số của anh ấy gọi cho tớ làm gì, cậu có biết sẽ dọa chết người hay không? Ngoại từ cậu là anh tớ có thể nói chuyện dịu dàng, nói chuyện với người khác sẽ khiến người ta lạnh chết! Mỗi lần nhận được điện thoại của anh ấy là tớ lại phải suy nghĩ xem gần đây mình đã gây ra tai họa gì, ăn nói khép nép cầu xin tha thứ!”

Triệu An An vừa nghe không phải Cảnh Dật Thần, lập tức bô bô nói một đống lớn.

Hôm qua cô mới cùng Mộc Thanh gây ra “Đại họa”, kinh động đến toàn thể phóng viên, hôm nay trực tiếp lên trang nhất, náo loạn khiến trường học không được yên bình, cô còn tưởng Cảnh Dật Thần gọi điện thoại mắng cô!

Triệu An An không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ một mình Cảnh Dật Thần!

Thượng Quan Ngưng nghe xong vừa tức giận vừa buồn cười, vốn dĩ còn tưởng ghét bỏ cô, hóa ra lại sợ Cảnh Dật Thần như vậy, lại không hề sợ cô, kết quả nghe cô ấy đáng thương như vậy, cái gì cũng không nói ra được.

Triệu An An liệt kê một đống lớn việc Cảnh Dật Thần khiến người khác sợ hãi, uống một ngụm nước lớn cho đỡ khác, sau đó hỏi: “Cậu tìm tớ có việc gì?”

Thượng Quan Ngưng bị cô ấy lải nhải suýt quên mất việc chính, cô ấy vừa hỏi mới nhớ ra.

Cô có chút vui vẻ nói: “An An, chúc mừng cậu nha!”

Triệu An An vừa mới ứng phó một đống lớn phóng viên xong, vừa vào văn phòng nói với Kim Ninh được mấy câu, sau đó liền nhận được điện thoại của Thượng Quan Ngưng.

Cô không có sức lực ghé vào trên bàn, nghe vậy không chút để ý nói: “Tớ có gì vui a?”

“Sao cậu lại dễ quên như vậy? Không phải cậu đồng ý lời cầu hôn của Mộc Thanh sao? Khi nào kết hôn?”

“À, cậu nói cái này sao!” Giọng của Triệu An An vẫn lười biếng như cũ: “Tớ chỉ là nói chơi, sao ai cũng nghĩ là thật vậy?”

Thượng Quan Ngưng quả thực không thể tin lỗ tai của mình!

“Cái gì? Cậu lặp lại lần nữa?!”

“Ai nha, thật sự chỉ là nói chơi, ngày hôm qua nhiều người nhìn như vậy, tớ làm sao có thể không cho Mộc Thanh mặt mũi, nếu không đồng ý, hắn sẽ mất mặt! Cho nên tớ mới đồng ý cho qua!”

Thượng Quan Ngưng chán nản!

Cái này cũng có thể nói chơi?! Cái này cũng có thể ứng phó?

“Cậu cậu cậu…… Cậu làm tớ tức chết!”

Thượng Quan Ngưng bị chục giận đến mức nói không rõ ràng!

Toàn bộ người ở thành phố A đều bị Triệu An An lừa!

Cô ấy vẫn không chịu gả cho Mộc Thanh!

Nhiều người dân ở trên mạng chúc Mộc Thanh hạnh phúc, còn có người hâm mộ ghen ghét đến không chịu được, nói Triệu An An tốt số!

Kết quả cô lại chỉ vì có Mộc Thanh mặt mũi!

Thượng Quan Ngưng nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu được lắm, người ta tốn nhiều tâm tư như vậy, lại tốn rất nhiều tiền, cậu chỉ coi là nói chơi đúng không? Hại tớ vui vẻ mất một lúc lâu! Tớ cho rằng tớ không cần lo lắng cho cậu nữa, không cần tiếp tục làm người xấu! Tớ còn tưởng tất cả những gì mình đã chuẩn bị sẽ không cần dùng đến nữa, xem ra còn phải dùng tiếp!”

Triệu An An như lọt vào trong sương mù: “Đợi chút, cậu nói lung tung rối loạn gì vậy? Cái gì mà người xấu? Tiếp theo dùng cái gì a?”

“Không có gì, tớ chỉ quan tâm đến việc hôn nhân đại sự của cậu thôi, tớ thấy đau lòng vì cậu cự tuyệt Mộc Thanh mà thôi, làm sao vậy có vấn đề gì?”

“Tớ cảm thấy cậu rất kỳ quái, nhưng lại không nói ra được có vấn đề gì. Người đẹp, hai chúng ta là bạn thân nhất, cậu cũng không thể biết cái gì mà không chịu nói! Chồng cậu là do tớ giới thiệu, tớ là bà mai của hai người……”

Lại tới nữa lại tới nữa!

Thượng Quan Ngưng hết nói nổi trợn trắng mắt, lý do này đã bị Triệu An An dùng nát rồi!

Không sao, rất nhanh cô cũng sẽ trở thành bà mai của Triệu An An!

Hai người ở trong điện thoại vui cười cãi cọ, chờ đến khi cúp điện thoại, Thượng Quan Ngưng lập tức nghiêm túc, sau đó liền gọi cho Trịnh Kinh: “An An đáp ứng gả cho Mộc Thanh hôm nay lại đổi ý, kế hoạch tiếp tục! Tranh thủ khiến bọn họ kết hôn vào cuối tháng này!”

Sáng sớm ngày thứ hai, Trịnh Kinh lại lái xe đến đại học X, sau đó giống như đã thường xuyên lui tới đi vào văn phòng của Triệu An An.

Nhưng Lý Phi Đao đã đến trước hắn đang ở bên trong giày vò Triệu An An.

“An An, em không muốn gả cho Mộc Thanh, là đang đợi tôi cầu hôn em sao, sau đó gả cho tôi, đúng không?”

Vừa mới vào cửa, liền nghe được Lý Phi Đao nói câu này, dưới chân Trịnh Kinh lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã!

Triệu An An vừa mới uống một ngụm cà phê cũng “Phốc” phun ra hết!

Cô trợn mắt há hốc mồm nhìn Lý Phi Đao: “Anh không khỏi tự thấy mình quá tốt đẹp đi!”

Lý Phi Đao nghi ngờ: “Không phải sao?”

Triệu An An chém đinh chặt sắt nói: “Đương nhiên không phải! Anh đừng suy nghĩ nhiều!”

“Mộc Thanh đối với em tốt như vậy, cầu hôn cũng rất long trọng, tại sao em không đồng ý? Không phải em thích tôi nên mới từ chối Mộc Thanh sao?”

Triệu An An té xỉu!

Cô cũng không uống nổi cà phê nữa, vừa ngẩng đầu nhìn thấy Trịnh Kinh, lập tức đi qua ôm lấy cánh tay hắn, dùng giọng điệu ngọt ngào chết người nói: “Không phải, tôi không thích anh nha, người tôi thích là cảnh sát Trịnh a!”

Cảnh sát Trịnh nào đó bị cô ôm chặt cánh tay sắc mặt cứng đờ, da gà trên người lập tức rơi đầy đất!

Triệu An An, cô có thể nói chuyện tử tế được không! Không biết làm nũng thì đừng giả vờ, người khác làm nũng chỉ đòi tiền, cô vừa làm nũng là muốn đòi mạng a!

Càng muốn chết hơn là, ánh mắt sắc bén của Lý Phi Đao lập tức nhìn Trịnh Kinh, sau đó liền nghe thấy tiếng khớp tay giòn vang! Thoạt nhìn giống như muốn đánh hắn một trận!

Trịnh Kinh khóc không ra nước mắt, vì cái gì người bị thương luôn là hắn!

Hắn không chơi nữa được không?

Chỉ làm diễn viên đến diễn kịch mà thôi, vậy mà còn nguy hiểm đến tính mạng!

Hắn phải về nhà, về nhà tìm Trịnh Luân, an ủi tâm hồn bị thương của hắn một chút!

Lý Phi Đao mặc kệ Trịnh Kinh có bị thương hay không, hắn ta thích Triệu An An, vốn dĩ nhìn thấy cô đã đồng ý lời cầu hôn của Mộc Thanh, hắn ta muốn chúc cô hạnh phúc, nhưng hắn ta lại từ chỗ A Hổ biết được, Triệu An An vừa đồng ý xong lại đổi ý, cô sẽ không gả cho Mộc Thanh!

Hắn ta cảm thấy, nếu Triệu An An không thích Mộc Thanh vậy rõ ràng cô thích hắn ta!

Cho nên sáng sớm hôm nay hắn mới đến đây hỏi rõ.

Lý Phi Đao cảm thấy Triệu An An là một cô gái tốt khó có được, hắn ta không muốn bỏ lỡ.

“Cảnh sát Trịnh, anh muốn cướp An An của tôi hay sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi