HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Giọng nói Lý Phi Đao có chút trầm thấp, sắc mặt cũng có chút trịnh trọng.

Hắn tuy rằng cảm thấy Trịnh Kinh tựa như không thích Triệu An An nhiều, nhưng hắn rất cần mẫn đến chỗ Triệu An An, so với Mộc Thanh còn cần mẫn hơn nhiều, việc này chứng minh hắn cũng có tình cảm với Triệu An An.

Trịnh Kinh lập tức đã bị đẩy vào hoàn cảnh lưỡng nan hoàn cảnh.

Hắn quả thật không nghĩ muốn lừa Lý Phi Đao, Lý Phi Đao cũng không có cái ý gì xấu, ngược lại, hắn làm người rất trượng nghĩa, vì huynh đệ mà trả giá, là một người đáng để kết bạn.

Hắn thích Triệu An An cũng là thật tình, thậm chí rất chấp nhất. Hơn nữa hắn đối Triệu An An vẫn đều luôn rất tôn trọng, tuy rằng vẫn luôn nói muốn cưới cô, nhưng từ trước tới nay cũng không hề động tay động chân với cô, hắn vẫn luôn yên lặng bảo vệ cô.

Nhưng Lý Phi Đao thích Triệu An An chắc chắn sẽ không có kết quả gì.

Mộc Thanh theo đuổi mười một năm còn không thành công, hắn mới theo đuổi một khoảng thời gian ngắn như vậy, sao có thể thành công.

Mấu chốt nhất chính là, Triệu An An cũng không thích Lý Phi Đao, hắn nếu càng lún càng sâu thì không có chỗ nào tốt cho hắn.

Hơn nữa, hắn mỗi ngày đều tới trước mặt Triệu An An, đó là vì cái gì? Chẳng lẽ hắn thật sự nhàn rỗi đến nước này? Hắn hỗ trợ Triệu An An và Mộc Thanh mà thôi! Chẳng qua còn chưa bắt đầu phát lực mà thôi.

Thượng Quan Ngưng an bài cho hắn nhiệm vụ chính là theo đuổi Triệu An An, tuy rằng hắn biểu hiện vẫn đều không rõ ràng.

Trịnh Kinh do dự một hồi lâu, vẫn là ôm lấy vai Triệu An An, hướng tới chỗ Lý Phi Đao nói: “Không phải cùng anh đoạt, An An vốn dĩ đã không phải của anh, tôi cũng thích cô ấy, nhưng sẽ không bức bách cô ấy, cô ấy thích ai thì cô ấy tự mình làm chủ! Bất quá, tôi không cho rằng anh có cơ hội gì, anh từ bỏ đi, thế mới tốt cho An An.”

Triệu An An căn bản vẫn luôn đưa mắt ra hiệu cho Trịnh Kinh, muốn nhờ hắn hỗ trợ diễn kịch, nhưng khi thật sự nghe được từ trong miệng hắn, “Tôi cũng thích cô ấy”, thì cô cảm thấy không ổn.

Cô đã nghe qua Mộc Thanh thổ lộ rất nhiều lần, anh yêu em, anh thích em, anh nhớ em, nhưng từ trước đến nay đều không cảm thấy không ổn, lúc nghe Lý Phi Đao nói thì mặc dù cô có chút kinh ngạc lại có chút bất đắc dĩ, nhưng nhưng cũng không cảm thấy có gì không ổn!

Lúc này Triệu An An còn không biết, cô sở dĩ cảm thấy Trịnh Kinh nói không ổn, cũng là bởi vì chính bản thân Trịnh Kinh cũng cảm thấy mình rất không ổn!

Cho dù là diễn kịch, nói mình thích Triệu An An cũng là một việc rất thống khổ!

Triệu An An không biết nội tâm Trịnh Kinh rối rắm và thống khổ, vẻ mặt ngọt ngào ôm cánh tay Trịnh Kinh, kiều khí kêu hắn: “Anh Kinh kinh, quả nhiên anh mới là đối với em tốt nhất! Em thích anh nhất!”

Triệu An An nói thích Trịnh Kinh hoàn toàn không có một chút áp lực, diễn kịch sao, rất dễ! Có thể nhân cơ hội tra tấn hắn, Triệu An An còn rất vui vẻ!

Trịnh Kinh bị cô kêu cả người liềncứng đờ, máu cũng phải đọng lại!

Trên mặt tươi cười của hắn như thế nào cũng cười không ra, hiện tại chỉ nghĩ muốn đem Triệu An An từ trên cửa sổ ném văng ra!

Trịnh Kinh không nói chuyện, Lý Phi Đao lại không buông tha hắn.

Hắn bước đến trước mặt Trịnh Kinh, có chút nghiêm túc nói: “Tôi cảm thấy tôi so với anh càng thích hợp với An An hơn, tôi còn thích An An hơn anh, anh không nên hủy hoại hạnh phúc cả đời của cô ấy, vẫn nên để cô ấy ở bên tôi đi!"

Biểu tình của hắn quá mức nghiêm túc, ngữ khí quá mức thành khẩn, làm cho Trịnh Kinh và Triệu An An đều hơi hơi sửng sốt.

Trịnh Kinh không nghĩ tới Lý Phi Đao có cảm tình với Triệu An An sâu đậm như vậy, mà Triệu An An càng không nghĩ tới.

Cô vẫn luôn cảm thấy, cô và Lý Phi Đao là đối thủ một mất một còn, ngay cả hữu nghị cũng không có, càng không cần phải nói tình yêu!

Cô cho rằng, Lý Phi Đao cũng chỉ là nhất thời hứng khởi, xảm tình đối với cô cũng không phải yêu, chỉ là thời gian bọn họ ở gần nhau tương đối dài, cô là người phụ nữ mà hắn thấy thân thuộc nhất, cho nên hắn mới thích.

Cô cho rằng chính mình đã cự tuyệt hắn thẳng thắn rồi thì hắn sẽ từ bỏ.

Nhưng khi cô nhìn vào đôi mắt chân thành của Lý Phi Đao thì cô lại phát hiện, cô sai rồi!

Hắn là thật sự thực thích cô!

Triệu An An bỗng nhiên có chút hoảng loạn, cả đời này chỉ có một mình Mộc Thanh thiệt tình thích cô, những người còn lại hoặc là là muốn chơi đùa cùng cô, hoặc là nhìn trúng bối cảnh gia thế của cô, không có thiệt tình đối xử tốt với cô.

Mà hiện tại, Lý Phi Đao thế nhưng lại động tâm với cô!

Vậy phải làm sao bây giờ!

Cô hại một mình Mộc Thanh cũng đã rấ áy náy, hiện tại hơn nữa còn thêm một Lý Phi Đao nữa, chẳng phải là tội nghiệt sẽ càng thêm sâu nặng!

Triệu An An hít sâu một hơi, quyết định nói cho Lý Phi Đao lời nói thật.

“Lý Phi Đao, tôi không thích ngươi, cũng sẽ không gả cho anh, anh không cần lại chấp nhất, từ bỏ đi! Tôi mắc phải bệnh nan y, khả năng sống không được lâu lắm, anh đi tìm một cô gái khỏe mạnh mà sống với cô,ấy cả đời đi, tôi không thích hợp với anh."

Lý Phi Đao có chút khiếp sợ, một hồi lâu mới bình thường trở lại.

Bệnh nan y? Sống không được lâu lắm?!

Tin tức này quá mức chấn động, làm Lý Phi Đao trong lòng đau xót, hô hấp cũng ngừng lại.

Hắn hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm vào Triệu An An, vội vàng mà lo lắng hỏi: “Em làm sao vậy? Bị bệnh gì? Mộc Thanh không phải là bác sĩ tốt nhất sao? Cậu ta cũng không trị hết bệnh của em được sao?”

Triệu An An có chút chua xót cười cười, nhưng rất nhanh cô liền tươi cười tươi đẹp trở lại, tùy tiện nói: “Đúng vậy, anh ấy cũng trị không hết bệnh của tôi, có khả năng một ngàu nào đó tôi sẽ mất mạng! Cho nên, anh vẫn nên đi thích người phụ nữ khác đi, thích tôi sẽ không có kết quả gì tốt, anh nhìn Mộc Thanh thì sẽ biết."

Cô cảm thấy, chính mình đem mọi việc nói rõ, cho dù Lý Phi Đao chưa từ bỏ ý định với cô, thì cũng sẽ không chấp nhất như lúc trước.

Kết quả, Lý Phi Đao chỉ là trầm mặc trong chốc lát, liền nói: “An An, tuy rằng tôi không biết em rốt cuộc mắc bệnh gì, nhưng anh nguyện ý chăm sóc cho em, mặc kệ em có thể sống bao lâu, tôi đều sẽ chăm sóc cho em, em có thể cho anh một cơ hội được không?”

Triệu An An ngơ ngẩn.

Cô đã đem mọi việc nói rõ, mà Lý Phi Đao còn không buông tay!

Hắn căn bản là là mềm cứng không ăn, nhất định một hai phải kiên trì!

Cô rốt cuộc chỗ nào tốt, làm cho hắn chấp nhất như vậy, nói mình bệnh nan y mà hắn vẫn không chịu từ bỏ!

Mộc Thanh không chịu từ bỏ cô là bình thường, tình cảm bọn họ gắn bó đã quá sâu, nhưng Lý Phi Đao như thế nào cũng có tình cảm sâu đậm với cô như vậy?

Trời ạ, cô đời trước là một người thiện lương, cho nên đời này mới có hai người đàn ông đối tốt với cô tốt như vậy!

Vậy phải làm sao bây giờ? Nói thật Lý Phi Đao cũng nghe không vào, nói dối hắn cũng hoàn toàn không để trong lòng!

Triệu An An hoang mang vò đầu, nhìn đến Trịnh Kinh buồn không nói lời nào, cô dùng sức hoảng véo cánh tay hắn: “Anh nói gì đi! Anh mau nói cho Lý Phi Đao biết, hắn làm như vậy là tự mình chuốc lấy cực khổ!”

Trịnh Kinh thuận theo nói: “Lý Phi Đao, anh làm như vậy là tự mình chuốc lấy cực khổ!”

Triệu An An nguyên bản còn chờ hắn nói nhiều lời một chút, làm cho Lý Phi Đao hết hy vọng, kết quả lại phát hiện hắn thế nhưng chỉ nói như vậy một câu, cô không khỏi trừng mắt: “Cứ như này liền xong rồi?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi