HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Triệu An An hôn môi Mộc Thanh, hô hấp dồn dập, gương mặt đỏ ửng.

“Thanh, em thật khó chịu, em muốn anh……”

Tay của Mộc Thanh từ trước ngực của cô từ từ trượt xuống dưới, mơn trớn bụng nhỏ đầy mồ hôi, cởi quần lót ren của cô.

Hắn cảm nhận được chỗ ấm áp của Triệu An An, chỗ đó của hắn cũng không thể tiếp tục nhẫn nại nữa.

Nếu muốn Triệu An An ngay bây giờ, những số liệu thống kê lần kiểm tra sức khỏe trước sẽ trở thành vô dụng, sau khi hoàn thành còn phải kiểm tra lại một lần nữa.

Nhưng nếu không cần Triệu An An, cô căn bản sẽ không bỏ qua hắn.

Hơn nữa hắn cũng chịu đựng cực kì vất vả, hắn hiện tại còn khó chịu hơn một trăm lần so với Triệu An An!

Thôi kệ, về sau kiểm tra lấy lại số liệu thống kê một lần nữa cũng được, trứng đã lấy ra cũng có thể chờ một chút.

Khó có khi nào Triệu An An nhiệt tình như vậy, hơn nữa, hôm nay là đêm tân hôn của bọn họ, hắn không muốn khiến cho Triệu An An cảm thấy tiếc nuối.

“Đồ ngốc, em muốn anh như vậy sao?”

Hắn hôn lại Triệu An An, lời nói có chút mơ hồ không rõ.

Mộc Thanh xoay đè Triệu An An ở dưới thân, cởi áo ngủ vướng víu của cô, cởi cả quần đùi cùng quần lót, sau đó bắt đầu điên cuồng hôn cô.

Tay hắn không ngừng ở trên người Triệu An An đốt lửa, chọc cho Triệu An An khó nhịn rên lên khe khẽ.

Người đàn ông trong vấn đề này trời sinh có ưu thế hơn so với phụ nữ, hơn nữa là ưu thế áp đảo.

Mộc Thanh bắt lấy quyền chủ động, Triệu An An rất nhanh liền bị đánh cho tơi bời, ngay cả mình là ai cũng quên mất, cô chỉ theo bản năng đi theo Mộc Thanh, tìm kiếm niềm vui sướng tràn trề!

Bọn họ không có khe hở nào dây dưa ở bên nhau, Mộc Thanh rốt cuộc được phóng thích, làm hắn gần như điên cuồng.

Bọn họ lâu lắm không ở bên nhau!

Thể lực của Triệu An An kém hơn Mộc Thanh rất nhiều, sau hai lần cô đã chịu không nổi.

“Anh xấu xa, em không muốn……”

Giọng nói của Mộc Thanh không còn thanh nhuận như trước, hơi khàn khàn có vẻ vô cùng gợi cảm quyến rũ: “Vừa rồi ai là người nói muốn? Em vừa thoải mái thì không muốn nữa? An An, rốt cuộc là em hư hay anh hư? Hai lần đã muốn thôi, buổi tối hôm nay em đừng hòng ngủ! Anh đã lâu không chạm vào em, là chính em một hai muốn anh chạm vào, không thể trách anh.”

Triệu An An bị hắn lăn lộn đã không còn chút sức lực, mềm như bông ghé vào ngực Mộc Thanh, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của hắn, bĩu môi chơi xấu: “Em nói muốn, nhưng không có nói muốn nhiều lần như vậy, hai lần là đủ rồi, anh không được tiếp tục nữa! Còn thiếu bao nhiêu thì ghi nợ trước, về sau trả dần dần!”

Chuyện này còn đòi về sau trả dần dần!

“Về sau là về sau, hôm nay là hôm nay, nếu đã như vậy, anh không ăn no sẽ rất có lỗi với bản thân. Đêm tân hôn, em làm vợ thì phải hoàn thành trách nhiệm của người làm vợ, phải thỏa mãn chồng mình!”

Mộc Thanh nói, bàn tay to ôm chặt eo Triệu An An, không cho cô trốn, cả người lại một lần nữa đè lên.

Bên ngoài biệt thự, là mùa thu mát mẻ, bên trong biệt thự lại là một mảnh lửa nóng xuân sắc.

Dáng người Triệu An An phập phồng quyến rũ không thể nghi ngờ.

“Đừng niết, đau……”

Mộc Thanh buông tay dùng miệng để thay thế.

“Đừng cắn, đau……”

“Từ khi nào em lại yếu đuối như vậy? Niết cũng không được, cắn cũng không xong, chẳng lẽ anh chỉ có thể nhìn?”

Triệu An An tức giận cắn tiểu đậu đỏ của Mộc Thanh, nghe hắn kêu lên đau đớn, đắc ý nói: “Anh xem, anh còn yếu đuối hơn cả em!”

Hậu quả trêu chọc Mộc Thanh chính là Triệu An An bị hắn cắn cả người.

Lúc Mộc Thanh ôm cô đi tắm rửa, cô mới phát hiện, toàn thân trên dưới phủ đầy dấu hôn ái muôi!

May mắn đang là mùa thu có thể mặc áo dài tay và quần, nếu không cô làm sao có thể gặp người a!

Mộc Thanh nhìn kiệt tác của mình, lại cực kì vừa lòng, Triệu An An là của hắn, muốn làm cái gì thì sẽ làm cái đó!

Đêm tân hôn của hai người vẫn luôn lăn lộn đến lúc gần sáng mới ôm nhau đi vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau lúc chín giờ sáng hai người mới bắt đầu tỉnh lại.

Ánh nắng ngày mùa thu, ôn hòa lại nhẹ nhàng, không có nóng cháy giống như mùa hè, cũng không có rét lạnh như mùa đồng, tất cả đều vừa đủ.

Triệu An An vừa lòng nằm ở trong ngực Mộc Thanh, duỗi tay vuốt ve cằm của hắn, chỉ muốn nằm mãi với hắn như vậy.

Mộc Thanh nhẹ nhàng hôn lên cánh môi mềm mại của cô, mở miệng nói: “Chào buổi sáng bà xã!”

Hai từ “Bà xã” này quá mới mẻ đối với Triệu An An, chọc cô lập tức nở nụ cười.

Cô thật sự trở thành vợ của Mộc Thanh, thật mới là lạ! Giống như đang nằm mơ vậy!

Mộc Thanh đợi một hồi lâu cũng không thấy Triệu An An gọi hắn, vỗ mông nhỏ mượt mà của cô nói: “Mau gọi ông xã!”

Trong lúc nhất thời Triệu An An không nói nên lời!

Cô cảm thấy hai chữ này có chút buồn nôn, vẫn gọi Mộc Thanh “Vô lại” “Đầu gỗ” thì tương đối thoải mái hơn.

“An An, em không gọi phải không? Anh khẳng định có biện pháp khiến em gọi, em có muốn thử hay không?”

Mộc Thanh nói, bàn tay to lại bắt đầu sờ soạng địa phương thần bí nào đó ở dưới hạ thân Triệu An An.

Triệu An An sợ hắn lại làm thêm một lần nữa, lập tức la lớn: “Ông xã, em sai rồi!”

“Em nói cái gì? Vừa rồi anh chưa nghe thấy.”

Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, Triệu An An chỉ có thể kêu hắn: “Ông xã……”

Âm cuối kéo rất dài rất dài, làm cho Triệu An An cảm thấy xấu hổ đến mức buồn nôn.

Mộc Thanh lại cười còn sáng lạn hơn cả ánh nắng ngày mùa thu: “Thật ngoan! Anh quyết định đêm nay sẽ thỏa mãn em một chút coi như là khen thưởng!”

Hai vợ chồng ồn ào nhốn nháo rời giường, cùng đi ăn bữa sáng, sau đó cùng nhau lái xe đi làm.

Loại cảm giác thời thời khắc khắc đều ở chung một chỗ, làm Triệu An An cực kì thỏa mãn.

Cô tạm thời quên mất bóng ma Tử Thần, phóng túng vui sướng.

Mộc Thanh trước đưa Triệu An An đến trường học, cùng cô tiến vào văn phòng.

Hắn có cảm giác muốn ôm cô không muốn buông tay, không định rời đi.

Hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc ngắn mềm mại của Triệu An An, trong lòng cũng là một mảnh mềm mại.

Cho tới bây giờ hắn vẫn chưa cảm thấy việc kết hôn là sự thật, Triệu An An đang ở trong ngực hắn, đây là vợ của hắn!

Hắn kết hôn, có gia đình của mình, có bạn đời của mình!

Mộc Thanh đang cúi đầu hôn Triệu An An, Lý Phi Đao lập tức xông vào: “An An, em không có cùng Trịnh Kinh……”

Lý Phi Đao nhìn thấy Mộc Thanh, lời muốn nói ra lại nuốt vào.

Bị người cản trở việc hôn môi của mình và vợ, Mộc Thanh một chút cũng không cảm thấy ngượng ngùng, cũng không tức giận, hắn chỉ dùng giọng bình tĩnh nói: “Lý Phi Đao, từ hôm nay trở đi, không được đánh chủ ý lên An An.”

Lý Phi Đao không phục: “Dựa vào cái gì!”

“Chỉ bằng hiện tại tôi là chồng của An An, cô ấy là vợ hợp pháp của tôi, đã đi Cục Dân Chính đăng ký!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi