HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

“Hai người kết hôn?!” Lý Phi Đao kinh ngạc không thôi.

Việc này biến hóa cũng quá nhanh đi! Hôm trước không phải Triệu An An còn cùng Trịnh Kinh yêu đến chết đi sống lại sao? Như thế nào hôm nay lại là Mộc Thanh và Triệu An An kết hôn?

Hắn đều bị Triệu An An làm cho hôn mê.

Rốt cuộc là ai thích ai, ai không thích ai, ai buộc ai thích ai!

Triệu An An trong lòng có chút áy náy với Lý Phi Đao, cô cảm thấy Lý Phi Đao thích cô, quá không dễ dàng.

“Lý Phi Đao, anh sau này sẽ tìm được người thích bợp với bản thân, tịn tình của tôi ngoại trừ Mộc Thanh có thể chịu được được ra thì không ai có thể chịu đựng được, anh của tôi cũng là chủ của anh, anh ấy lúc trước còn chê cười tôi, nói ai. Cưới tôi thì đời này se, mang tội."

Lý Phi Đao không cảm thấy cưới Triệu An An là chịu tội, hắn cảm thấy cưới Triệu An An là viên mãn nhất.

Nhưng, cô đã gả cho Mộc Thanh, hắn căn bản sẽ không có bất luận khả năng gì.

Cảm xúc của hắn có chút đi xuống, có chút ghen ghét nhìn Mộc Thanh liếc mắt một cái, rồi sau đó bước chân trầm trọng xoay người rời đi.

Sao bọn họ lại kết hôn nhanh như vậ

Hắn còn chưa,bắt đầu ra tay, vậy mà người ta đã thu được kết quả, thật là không cam lòng!

Chẳng lẽ Lý Phi Đao hắn đời này muốn cô độc sống hết quãng đời còn lại sao?

Thật vất vả mới thích một người phụ nữ, kết quả người ta một chudt tình cảm với hắn cũng không có.

Không được, từ nay trở về về sau, hắn phải hướng thỉnh giáo A Hổ, làm sau để theo đuổi phụ nữ, kinh nghiệm vào lý luận của A Hổ rất phong phú, tuy rằng chính hắn còn chưa từng theo đuổi phụ nữ.

Lý Phi Đao sau khi rời khỏi, trong lòng Mộc Thanh cuối cùng cũng thoải mái một chút.

Vợ của mình bị người đàn ông khác nhớ thương, chuyện này không phải chuyện nhỏ!

Cậu hiện tại hận không thể dán lên trên người Triệu An An chữ “Đã kết hôn”, để cho tất cả mọi người biết, Triệu An An đã kết hôn, không thể theo đuổi.

Mộc Thanh lại ôn tồn dặn dò với Triệu An An ôn trong chốc lát, sau đó mới lái xe rời đi.

Cậu đi trước một chuyến tới bệnh viện Mộc thị, đem một ít hạng mục công việc rồi sau đó lái xe đến chỗ Mộc Vấn Sinh.

Việc cậu và Triệu An An kết hôn, cậu muốn nói cho lão gia đầi tiên.

Mộc Vấn Sinh gần đây cả ngày lẫn đêm bồi dưỡng phôi thai, Cảnh Thiên Viễn trước sau như một làm trợ thủ cho ông, hai người vẫn giống như trước, chửi bới nhau, nói móc cho nhau, nhưng hai người đều có thể mặc chung một cái quần.

“Ông nọi, con đã đăng kí với An An, chúng con đã kết hôn.”

Mộc Thanh đứng ở phía sau lão gia, nhìn ông đang chuyên chú nhìn chằm chằm kính hiển, trong lòng hơi hơi có chút lên men.

Nếu không phải cậu quá bất hiếu, lão gia tử hiện tại sao có thể cần liều mạng như vậy, cả ngày đều bồi dưỡng phôi thai, ông hiện tại đang cố gắng đạo tại một đứa cháu thật tốt.

Mộc Vấn Sinh đặt mọi lực chú ý lên phôi thai, lời Mộc Thanh ông cũng không phản ứng lại.

Qua một hồi lâu, ông mới ngẩng đầu, thổi râu trừng mắt nói: “Con nói cái gì?”

“Con và An An đã kết hôn, cô ấy hiện tại chính thức là cháu dâu của ông.”

“Đi đi đi, ta không cần đứa cháu dâu như vậy! Cả ngày chỉ biết gây rắc rối, không có bộ dáng trầm ổn gì cả! Lại còn không thể sinh cho tôi một đứa cháu trai, lão Cảnh cũng đã có chắt trai, cháu trai của ta hiện tại vẫn như một con nòng nọc nửa sống nửa chết, thật là mất mặt!”

“Cô ấy là vợ con, lời ông nói không tính.” Mộc Thanh bất mãn lầu bầu, cậu không thích người khác nói Triệu An An không tốt, lão gia nói ậu cũng không vui.

Mộc Vấn Sinh tức giận tát bốp một cái vào cái ót của Mộc Thanh: “Tiểu tử thúi, con hiện tại càng ngang ngạnh, tự mình muốn cưới ai thì cưới, cũng đã cưới vào cửa, chẳng lẽ ta lại không nhận no cả ngày đều gây phiền phức cho ta, cũng không biết mau chóng lấy mấy viên trứng tốt về đây để tạo ra một chứa con khỏe mạnh! Về sau không có con, ta xem con tìm ai khóc!”

Con cái không trọng yếu, vợ lac quan trọng nhất!

Mộc Thanh nghe lời lão gia nói, ngay tức khắc vui rạo rực: “Ông nọi, chúng ta khi nào làm hôn lễ?”

Lão gia tử trừng cậu liếc mắt một cái, sau đó liền cúi đầu tiếp tục xem kính hiển vi: “Thích khi nào làm thì làm, liên quan gì đến ta! Lời nói của ta con từng nghe qua bao giờ đâu!"

Cảnh Thiên Viễn mặc áo blouse trắng, mang theo bao tay trắng, ngoài miệng còn có một cái khẩu trang y tế màu xanh, đúng là bộ dáng của người bác sĩ đức cao vọng trọng.

Ông tháo khẩu trang xuống, chậm rì rì nói: “Ai nha, chọn ngày đi, cái này tìm ta! Ta đối với mấy thứ này rất có kinh nghiệm nghiên cứu!”

Mộc Thanh biết Cảnh Thiên Viễn đối với Dịch Kinh bát quái xác thật có nghiên cứu, ông lúc tuổi già ở phương diện thiên văn địa lý luôn dốc lòng nghiên cứu rất nhiều năm, rất uyên bác.

“Ông nội Cảnb, vậy phiền toái ông giúp con và An An chọn ngày đi!”

Loại ngày hôn lễ này, vẫn nên chú ý, đối với Mộc Thanh dốt đặc cán mai này, cậu cũng không phải một người mê tín, nhưng cậu cũng mong chọn đượcột ngày đại cát đại lợi, để Triệu An An trở thành cô dâu đẹp nhất, hạnh phúc nhất.

Cảnh Thiên Viễn cởi khẩu trang, nhàn nhạt nói: “Nga, cậu thật sự muốn nhờ tôi tính ngày a! Ta mà ra tay thì chi phí rất cao, người bình thường không đáp ứng nổi!”

Mộc Thanh bật cười: “Không có việc gì, ông ra tay đi, bao nhiêu tiền cũng đưỡ!”

Mộc Vấn Sinh bỗng nhiên xoay người, cho Mộc Thanh một cái tát vào ót: “Cái loại cháu pha gia chi tử, người ta muốn bao nhiêu tiền thì con cũng cho sao! Con nhà giào số một thế giới soa! Tiền trong nhà ông ta tiêu mấy đời cũng không hết, con còn cho ông ta tiền, thật uổng công ta giáo dục con nhiều năm như vậy! Thật tức chết!”

Mộc Thanh vuốt cái ót của mình, bất mãn nói: “Ông nội, ông đét mông không được sao? Đừng đánh đầu con! Con ngốc như vậy đều là do ông đánh”

“Được rồi, mau cút đi! Đi tới chỗ cha mẹ con thông báo tin tưc đi thôi, lão Cảnh sẽ tính ngày lành cho con! Nếu ông ta dám đòi tiền, vậy thì ta lập tức đem ông ta đuổi đi!”

Mộc Thanh biết, Mộc Vấn Sinh đây là đáp ứng tổ chức hôn lễ.

Ông ngoài miệng mắng hung, trên thực tế là người đau lòng cho cậu nhất.

Ông khẳng định sẽ không để cho Triệu An An lặng yên không một tiếng động gả vào Mộc gia, tất nhiên sẽ mời khách khứa, làm cho tất cả mọi người biết Mộc gia cưới vợ cho cháu.

Loại việc như này, Mộc Vấn Sinh sẽ không làm cho Triệu An An không có mặt mũi, cho dù ông sẽ mắng Triệu An An vài câu, nhưng ở trước mặt người khác, thì khẳng định chỉ biết giữ gìn Triệu An An, không cho cô chịu ủy khuất.

Cảnh Thiên Viễn nói đòi tiền, cũng chỉ là nói giỡn mà thôi, Mộc Thanh căn bản là không nói thật.

Cậu cười rồi rời khỏi chỗ Mộc Vấn Sinh, rồi sau đó lái xe trở về chính nhà của mình.

Người hầu trong nhà nhìn thấy cậu, sôi nổi lộ ra thần sắc vui vẻ, không ngừng chào hỏi cậu.

Mộc gia bởi vì gieo trồng phần lớn là thảo dược, số người hầu tương đối nhiều, ban đầu những người này còn phụ trách chăm sóc lão gia, nhưng lão gia lại nguyện ý ở lại vùng ngoại thành kia cho nên hiện tại người hầu đều đi chăm sóc thảo dược.

Mộc Thanh mới vừa vào cửa, mẹ hắn liền vui mừng ra đón.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi