HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

“À, đúng rồi, còn có cái người tên Triệu An An a, cô ta là người phụ nữ của Mộc Thanh, hắn ta hại tôi thiếu chút nữa mất khả năng của đàn ông, cô nhanh chóng giải quyết cô ta để trút cơn giận cho tôi! Nha đầu chết tiệt kia, lần trước cầm tù cô ta nửa năm, vậy mà cũng không nhớ được bao lâu, nhìn thấy tôi thì lại nói móc, vẫn là chết thì bớt lo hơn!”

“Đến nỗi Trịnh Luân kia, cô ta sống hay chết tôi cũng không quan tâm, nhưng nếu cô giết Thượng Quan Ngưng và Triệu An An thì cũng không cần phải quan tâm thêm Trịnh Luân, dù sao cô ta sống cũng không có tác dụng gì quá lớn, chết đi để cảnh sát Trịnh đau lòng một chút thì tốt hơn. Chỉ cần người khác đau lòng, bản công tử đều sẽ rất vui vẻ!”

Cảnh Dật Nhiên nghiễm nhiên coi Dương Mộc Yên trở thành thuộc hạ của mình, chỉ huy cô ta giết người này giết người kia thoạt nhìn uy phong biết bao!

Dương Mộc Yên là một người phụ nữ cực kì tự phụ, nghe Cảnh Dật Nhiên dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với cô ta, sắc mặt không khỏi có chút âm trầm.

“Hôm nay anh đến đây là để nói chuyện này với tôi sao? Không biết sống chết!”

Cô ta nhìn khuôn mặt đẹp trai của Cảnh Dật Nhiên, trong lòng bỗng nhiên dâng lên cảm giác muốn phá hoại mãnh liệt.

“Anh cảm thẩy chính mình có thể sống để đi ra nơi này hay không?”

Dương Mộc Yên cầm lấy một chai rượu vang đỏ mở ra, rót cho mình một ly thích ý uống, dùng ánh mắt khinh thường nhìn Cảnh Dật Nhiên: “Chủ nhân của biệt thự này, đã bị tôi giết, thi thể của hắn ta ở ngay trên lầu, anh có muốn đi tham quan một chút không? Như vậy anh cũng có thể biết dáng vẻ thê thảm của mình trước khi chết. Có lẽ, anh cũng không biết, bên người tôi có một sát thủ đồng tính luyến ái, hắn ta rất vừa lòng với những người đàn ông đẹp trai, tôi có thể bớt một khoản thù lao rất lớn cho hắn ta!”

Cảnh Dật Nhiên một chút cũng không kinh ngạc, hơi hơi nâng mi nói: “À, tôi có biết, còn không phải là ‘ Tử Thần ’ xếp hạng đệ nhất sát thủ toàn thế giới sao?”

Dương Mộc Yên không nghĩ tới át chủ bài lớn nhất của mình thế nhưng bị Cảnh Dật Nhiên liếc mắt một cái liền nhìn thấu!

“Xem ra anh cũng không phải là một người ngu ngốc quá mức! Nếu biết là ‘ Tử Thần ’ chưa từng thất thủ khi giết người mà anh còn dám một mình tới đây lá gan cũng không nhỏ!”

“Ai nói tôi tới đây một mình? Không phải đã nói sao, anh trai và người phụ nữ của tôi đều ở bên ngoài! Nhưng chúng ta đã nói chuyện lâu như vậy rồi, tôi nghĩ cô nên thử liên lạc với ‘Tử Thần’, hắn có phải thần không biết quỷ không hay mà chết đi rồi không!”

Dương Mộc Yên không tin Cảnh Dật Nhiên nói, “Tử Thần” là sát thủ ưu tú nhất, hắn ta am hiểu ẩn nấp cùng giết người, hơn nữa hắn ta đối với nguy hiểm có trực giác kinh người, đây là nguyên nhân lớn nhất mà hắn ta có thể sống sót sau bao nhiêu năm làm sát thủ.

Trừ khi nhằm vào hắn ta bày ra thiên la địa võng, nếu không loại người như hắn ta rất khó chết.

Vốn dĩ Dương Mộc Yên muốn mời thêm sát thủ xếp thứ ba thế giới phục vụ cho cô ta, nhưng hắn ta không muốn làm cộng sự với sát thủ xếp thứ nhất, bởi vì như vậy rất dễ dàng bại lộ ra thực lực của mình.

Mà sát thủ xếp thứ hai, so với sát thủ xếp thứ nhất còn khó mời hơn, tổ chức sát thủ nói tiền thưởng của cô ta quá thấp, hơn nữa thời gian giết người quá dài, số người quá nhiều, khoảng cách cũng quá mức xa xôi, cho nên Angel không nhận nhiệm vụ này.

Lúc Dương Mộc Yên nhận được tin tức này cũng cực kỳ kinh ngạc.

Bởi vì cô ta có thể mời được đệ nhất sát thủ, sau đó còn dùng số tiền nhiều hơn năm triệu để mời sát thủ xếp thứ hai, vậy mà cái người tên Angel kia lại còn không chịu chấp nhận!

Rốt cuộc ai mới là đệ nhất thế giới!

Dương Mộc Yên cũng không biết, Tiểu Lộc mà cô ta nhìn thấy cực kì chướng mắt chê cô ấy đầu óc thiểu năng, chính là Angel mà cô ta muốn dùng số tiền kếch xù để mời.

Hiện tại Tiểu Lộc đã rời khỏi tổ chức sát thủ, kể cả cô ấy muốn nhận nhiệm vụ cũng không cần phải thông qua tổ chức sát thủ.

Nhưng tổ chức sát thủ không muốn lộ việc Angel đã rời khỏi tổ chức ra ngoài, cho nên chỉ cần có người mời Angel ra tay, bọn họ sẽ dùng các loại lý do lấy cớ cự tuyệt, thế cho nên tới hiện tại, xếp hạng thứ hai còn có mức thù lao cao hơn so với đệ nhất.

Tiểu Lộc không biết Dương Mộc Yên đã từng muốn mời mình làm sát thủ cho cô ta, giờ phút này cũng hoàn toàn không giống như Cảnh Dật Nhiên nói cùng Cảnh Dật Thần ở bên ngoài chờ hắn, thật ra cô đã sớm đến biệt thự còn sớm hơn cả Cảnh Dật Nhiên.

Nhiệm vụ của cô là bảo vệ Cảnh Dật Nhiên được an toàn, sau khi cứu được ba người Thượng Quan Ngưng thì lập tức giết Dương Mộc Yên.

Chẳng qua, “Tử Thần” hiện tại chưa chết, hắn ta vẫn còn sống như cũ, Cảnh Dật Thần cùng Quý Bác đang dùng toàn lực tấn công hắn ta ——lời nói của Cảnh Dật Nhiên trên cơ bản không có lời nào là nói thật, giờ phút này Cảnh Dật Thần cũng hoàn toàn không ở chỗ này, người phụ trách tiếp ứng ở chỗ này là Trịnh Kinh.

Chỗ ba người Thượng Quan Ngưng bị nhốt có “Tử Thần” canh giữ, hắn ta phải thừa nhận hỏa lực lớn nhất.

Cảnh Dật Nhiên vẫn luôn nói bậy bạ với Dương Mộc Yên chỉ là kéo dài thời gian mà thôi.

Tuy rằng ở chỗ Dương Mộc Yên có không ít người bảo vệ, nhưng những người này không có chút uy hiếp nào đối với Tiểu Lộc, chỉ có “Tử Thần” là uy hiếp lớn nhất.

Nhưng cục diện trước mắt vẫn đang rơi vào bế tắc.

Tiểu Lộc giấu mình trong bóng tối, lấy điện thoại cầm tay đăng nhập vào hệ thống của tổ chức sát thủ, dùng mã hóa đặc thù của sát thủ, gửi cho “Tử Thần” một tin tức, hơn nữa còn gửi đi định vị của mình.

Rất nhanh cô liền nhận được phản hồi: “Giao đấu với một người như cô, mới có thể thể hiện giá trị của tôi.”

Tiểu Lộc hơi hơi mỉm cười, sau đó cất điện thoại di động, lẳng lặng chờ đợi “Tử Thần” xuất hiện.

Thật ra cô vẫn luôn muốn giao thủ với “Tử Thần”, đồng dạng, “Tử Thần” cũng rất muốn giao thủ với cô, thậm chí là khát vọng giao thủ với cô.

Bởi vì giới sát thủ giới vẫn luôn đồn đãi, thực lực của cô mới xứng đáng xếp hạng đệ nhất toàn thế giới, “Tử Thần” xếp hạng đệ nhất không phải dựa vào chất lượng mà là số lượng.

Đây là sự nhục nhã mà một sát thủ kiêu ngạo không thể chịu đựng được.

Hắn ta vẫn luôn muốn tự tay giết chết Tiểu Lộc, lấy việc này để chứng minh thực lực của mình, hiện tại có cơ hội tốt như vậy, hắn ta căn bản sẽ không bận tâm Dương Mộc Yên, hắn ta sẽ ưu tiên lựa chọn giết người mà mình muốn nhất.

Hơn nữa hắn ta cùng Dương Mộc Yên ký kết hiệp ước là cô ta chỉ định ai, hắn ta liền giết người đó, hiện tại cô ta cũng không chỉ định, như vậy những người Cảnh Dật Thần đó, hắn ta sẽ không ra tay.

Giết người cần phải có sự hồi báo kếch xù mới được, nếu không sát thủ tuyệt đối sẽ không dễ dàng nổ súng, bởi vì vừa nổ súng sẽ giảm giá trị của bản thân.

Cảnh Dật Thần rất nhanh liền phát hiện, sát thủ mặc đồ đen bách phát bách trúng đã không thấy!

“Tử Thần” không thể nào vừa lâm trận đã bỏ chạy, hắn ta mang theo rất nhiều người canh giữ tại chỗ này, thắng bại chưa rõ ràng hắn ta không cần phải bỏ chạy.

Nếu không phải bỏ chạy, đó chính là hắn ta có việc khác cần phải làm mới khiến hắn ta rời khỏi chỗ này.

Cảnh Dật Thần nhíu mày, nghĩ tới một khả năng.

Hắn lập tức gọi điện thoại cho Trịnh Kinh: “Trịnh Kinh, ‘ Tử Thần ’ đã đi về bên phía các người, tôi đoán mục tiêu của hắn ta là Tiểu Lộc, chuẩn bị tiếp ứng đi, cô ấy sẽ gặp nguy hiểm.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi