HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Khi một người không ngừng lặp đi lặp lại làm một chuyện, lúc đem chuyện này làm đến cực hạn, sẽ phát hiện bên trong đó ẩn chứa bí mật.

Mộc Vấn Sinh là bác sĩ đứng đầu, ông đã không ngừng lặp đi lặp lại thí nghiệm này hơn một tháng, hiện tại kể cả nhắm mắt cũng biết nên làm như thế nào.

Trong một lần ngẫu nhiên, ông đã tìm được phương pháp khiến t*ng trùng và trứng có thể kết hợp được với nhau!

Ông không hề loại bỏ virus, mà để trứng vẫn còn chứa virus chậm rãi hợp nhất với t*ng trùng.

Một tuần sau, Mộc Vấn Sinh đã thành công đào tạo được một phôi thai hoàn chỉnh!

Tuy rằng vẫn mang theo virus, nhưng sự linh hoạt đã gần giống như phôi thai bình thường, chỉ cần phôi thai này có thể thành công cấy vào tử cung của Tiểu Lộc, rất có khả năng liền sẽ phát triển thành một thai nhi khỏe mạnh.

Cảnh Dật Nhiên kích động đến sắp khóc, mạnh mẽ ôm lấy Mộc Vấn Sinh một hồi, làm Mộc Vấn Sinh cảm thấy ghê tởm không chịu được!

Rất nhanh Tiểu Lộc đã mang thai thành công.

Cô cảm thấy rất thần kỳ, trong bụng mình lại có một mạng sống nhỏ bé, sau đó mỗi ngày đều chờ đợi bé lớn lên, chờ đợi nhìn thấy dáng vẻ của bé.

Tiểu Lộc dần dần trở nên dịu dàng hơn, trong lòng cũng cảm thấy rất mềm mại, mang thai làm nội tiết tố của cô xảy ra sự biến hóa kì diệu, tính cách lạnh lùng của cô trong vô thức đã thay đổi rất nhiều, hơn nữa nhiệt độ cơ thể của cô cũng tăng lên, dần dần đạt tới trình độ giống như người thường.

Cảnh Dật Nhiên sợ có cái gì không thỏa đáng, ôm Tiểu Lộc giống như bảo bối đến chỗ Mộc Vấn Sinh để làm kiểm tra.

Mộc Vấn Sinh vừa thấy tư thế của hắn, tức giận quá sức: “Cháu theo ông học y lâu như vậy, chẳng lẽ không biết đối với phụ nữ có thai thì không cần quá lo lắng hay sao? Còn ôm đến đây, sao cháu không đi lên trời luôn đi! Thân thể của con bé còn tốt hơn cháu gấp trăm lần, lo lắng như vậy làm gì, để con bé xuống tự đi!”

Cảnh Dật Nhiên có chút xấu hổ thả Tiểu Lộc xuống, lẩm bẩm nói: “Ai nha, không phải cháu lần đầu tiên làm ba hay sao, hơn nữa ông lại phí rất nhiều sức lực mới thành công được, không nên cẩn thận quá mức sao, cẩn thận một chút thì tốt hơn a!”

Thật ra Tiểu Lộc cũng cảm thấy Cảnh Dật Nhiên cẩn thận quá mức, nhưng cô không hề biết gì về chuyện mang thai này, còn lâu mới hiểu nhiều hơn Cảnh Dật Nhiên, cho nên trên cơ bản Cảnh Dật Nhiên nói gì thì sẽ là cái đó, hắn nói muốn ôm vậy thì cứ ôm đi, cũng không phải có việc gì lớn.

Cảnh Thiên Viễn từ lúc bắt đầu đào tạo phôi thai đến bây giờ, vẫn luôn là người nhàn nhã nhất, Cảnh Dật Nhiên đã thay ông làm tất cả các chuyện vặt, ngày thường lạc thú lớn nhất của ông chính là vừa ngồi uống trà vừa đấu võ mồm với Mộc Vấn Sinh, sau đó thuận tiện nói Cảnh Dật Nhiên hai câu.

Hiện tại Tiểu Lộc đã mang thai, ông cũng rất vui vẻ, dù sao cũng là con cháu của Cảnh gia, chỉ cần về sau đừng giống như Cảnh Dật Nhiên là được.

Nếu thật sự có thể sinh đứa bé ra, Cảnh Thiên Viễn tính toán sẽ tự mình dạy dỗ, bất luận là trai hay gái, ông đều phải dạy dỗ đứa bé này thật tốt, về sau sẽ là trợ lực của Cảnh Duệ, mà không phải biến thành lực cản của Cảnh Duệ, tránh cho giống như Cảnh Dật Thần vậy, phí rất nhiều sức lực để đối phó với Cảnh Dật Nhiên.

Ông nhìn Cảnh Dật Nhiên hiện tại cũng không hiếu thắng giống như khi còn nhỏ, luôn thích đối nghịch với Cảnh Dật Thần, luôn thích gây rắc rối, mà trở nên tích cực tiến tới, chẳng những có thể có gia đình nhỏ của mình, lại còn thật sự coi Cảnh Dật Thần là anh trai ruột, cả ngày há mồm ngậm miệng đều nói anh trai tốt thế nào, không biết còn tưởng rằng hắn cũng Cảnh Dật Thần thân thiết từ nhỏ đến lớn!

Hiện tại trong lòng Cảnh Thiên Viễn rất vui mừng, Cảnh gia cuối cùng cũng trở nên an bình như trước.

Ông biết Cảnh Dật Nhiên và Tiểu Lộc đều không có kinh nghiệm về việc sinh con nên nhàn nhạt nói: “Không có kinh nghiệm thì chẳng lẽ không biết tìm bà nội cháu hỏi hay sao? Một tay bà ấy nuôi cháu khôn lớn, phương diện này có rất nhiều kinh nghiệm!”

Ánh mắt Cảnh Dật Nhiên sáng lên, cười to nói: “Ha ha, ông nội nói rất đúng! Cháu có thể đi tìm bà nội, ai nha, tại sao cháu lại có thể quên mất nguồn tài nguyên quý giá như vậy, chờ bà nội biết cháu đã có con, khẳng định sẽ đặc biệt cao hứng!”

Tình cảm của Cảnh Dật Nhiên và Mạc Lan vẫn luôn khác biệt, Mạc Lan vẫn luôn cực kì yêu thương hắn, hắn lại luôn coi Mạc Lan là người thân duy nhất của mình, vị trí của Mạc Lan ở trong lòng hắn không ai có thể thay thế được.

Mộc Vấn Sinh gật gật đầu, độc miệng nói: “Ừ, lão thái bà mắt mù kia, chỉ thích một mình cháu trai thứ phẩm là cháu, Cảnh Dật Thần phương diện nào cũng tốt hơn cháu nhưng lại không yêu thích bằng, biết cháu có con khẳng định còn yêu thương hơn Cảnh Duệ rất nhiều!”

Cảnh Dật Nhiên tức khắc không vui, cái gì là bà nội mắt mù? Cái gì gọi là hàng thứ phẩm!

Hắn rõ ràng là thành phẩm hoàn mỹ nhất!

Bà nội thật là tinh mắt!

“Sư phụ, ông nhận một người thứ phẩm là đồ đệ, chứng minh ánh mắt của ông cũng chẳng ra gì a!”

“Đúng vậy, không phải vì ông già rồi nên mắt mờ sao, không cẩn thận đã bị một người thứ phẩm lừa dối!”

Mộc Vấn Sinh vừa nói vừa bắt mạch cho Tiểu Lộc, qua một lúc ông mới nói: “Được rồi, không có việc gì, về sau đừng lo lắng thái quá như vậy, lúc mang thai nhiệt độ cơ thể sẽ cao hơn bình thường chút, nếu nhiệt độ không ngừng tăng lên mới là vấn đề, chờ sau khi sinh xong đứa bé sẽ tốt hơn nhiều! Thiếu hiểu biết! Thế này mà mơ tưởng về sau trưởng khoa phụ sản, ông thấy cháu vẫn không nên đi ra ngoài hại người thì hơn!”

Nghe Tiểu Lộc không có việc gì, Cảnh Dật Nhiên cũng thấy nhẹ nhõm cười rất tươi, không để ý đến sự đả kích của Mộc Vấn Sinh.

Mộc Vấn Sinh đả kích người ta rất có bài bản, Cảnh Dật Nhiên đã sớm miễn dịch, hắn sẽ không bởi vì bị nói hai câu mà từ bỏ học ý, hắn càng ngày càng phát hiện, học y có rất nhiều chỗ tốt!

Hắn cảm thấy về sau có con trai, cũng muốn cho bé học y! Có thể không làm được bác sĩ, nhưng ít nhất có thể cam đoan chính mình khỏe mạnh, thật tốt!

Đương nhiên, Cảnh Dật Nhiên hiện tại đã học được thông minh, hắn khi còn nhỏ đã không cố gắng nên hiện giờ thua thiệt rất nhiều, hiện tại cảm thấy dù sao cũng không để con mình thua từ vạch xuất phát, chờ sau khi con hắn ra đời, hơi lớn một chút sẽ trực tiếp đưa tới chỗ Cảnh Thiên Viễn để ông dạy dỗ!

Mỗi ngày nhàn rỗi uống trà cực kì lãng phí chỉ số thông minh cực cao và tài năng của ông! Cảnh Trung Tu lợi hại như vậy, đã từng là nhân vật nổi tiếng, hiện tại trên giang hồ lưu truyền chiến tích vĩ đại hồi ông còn trẻ, người lợi hại như vậy là do một tay Cảnh Thiên Viễn dạy dỗ, đưa con cho ông khẳng định sẽ biến thành thiên tài trác tuyệt!

Cảnh Dật Nhiên không biết ý nghĩ của mình lại không mưu mà hợp với ý tưởng lúc nãy của Cảnh Thiên Viễn, còn đang đắc ý vì sự thông minh của mình.

Tiểu Lộc mang thai, Mộc Vấn Sinh cho Cảnh Dật Nhiên ba ngày nghỉ, chuyên môn ở nhà chăm sóc phụ nữ có thai.

Kết quả Cảnh Dật Nhiên chỉ ở nhà ngây người một ngày, ngày hôm sau liền tới chỗ Mộc Vấn Sinh báo danh, hơn nữa hắn không chỉ tới một mình mà còn có Tiểu Lộc đến chung.

Mộc Vấn Sinh kinh ngạc hỏi: “Lại làm sao vậy? Tiểu Lộc lại có vấn đề gì sao?”

Cảnh Dật Nhiên vẻ mặt hưng phấn nói: “Không có, cô ấy rất tốt! Nhưng cháu cảm thấy đưa cô ấy đến chỗ sư phụ thì càng tốt hơn! Lúc cháu học tập thì cô ấy có thể đi chơi, còn có ngài giúp đỡ chăm sóc thật tốt!”

Mộc Vấn Sinh tức giận, hóa ra lại coi ông là lao động không công!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi