HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Chồng An Lộ thấy sắc mặt của Lăng Mạt Mạt không tốt, muốn lôi kéo vợ mình ra chỗ khác để cô ấy đừng hỏi chuyện lung tung nữa, thế nhưng không ngờ, An Lộ thấy chồng kéo mình, liền thuận thế nép lên bờ vai của chồng mình, ngọt ngào nói: “Nhưng, tôi cũng không học hết khóa, cô kiếm bao nhiêu cũng nhiều hơn tôi, tôi đều dựa vào chồng tôi nuôi. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, điều quan trọng nhất cả đời của một người phụ nữ đó chính là phải gả được cho một người đàn ông tốt, cho dù phụ nữ có xinh đẹp đến đâu, gia thế có tốt đến đâu, cũng không thể khiến cho người ta thật sự phải hâm mộ, điều mà một người phụ nữ thật sự khiến cho người ta phải hâm mộ chính là: có một người đàn ông yêu thương mình hết mực!”

An Lộ nói nhiều lời như vậy, nhưng chỉ có những lời này mới chạm đến đáy lòng của Lăng Mạt Mạt, cô gật gật đầu, nói: “Đúng.”

An Lộ nghĩ là Lăng Mạt Mạt đang hâm mộ mình, liền tiếp tục líu lo nói không ngừng: “Lăng Mạt Mạt, cô cũng phải tranh thủ thời gian lúc mình còn đang trẻ tuổi, mau chóng tìm một người đàn ông để mà giao phó cả đời, nhưng mà đoán chừng, người như cô muốn tìm một người đàn ông tốt cũng khó, dù sao những scandal của cô…”

“Khụ… khụ!” Chồng An Lộ liên tiếp ho khan hai tiếng, tâm địa vợ anh vốn không xấu, chỉ là miệng của cô không hẳn sẽ như vậy, ngắt lời vợ mình, sau đó anh liền trực tiếp nói với Lăng Mạt Mạt: “Lăng tiểu thư mua nhiều đồ như vậy, có thể trở về được không?”

“Chồng, chúng ta đưa cô ấy về đi.” An Lộ giống như muốn cố gắng hết sức khoe khoang xe của mình: “Lăng Mạt Mạt, vừa đúng lúc, cô chờ một chút, lát nữa hãy xem thử xem xe của chúng tôi vừa mới mua.”

Lăng Mạt Mạt mắt điếc tai ngơ mà nghe An Lộ nói, đem toàn bộ tâm tư đặt ở chỗ hoa quả, toàn tâm toàn ý suy nghĩ xem tối nay làm Salad thì nên dùng loại hoa quả nào mới tốt.

“Đúng rồi, cô cũng mua xe sao? Tiền lương của bạn trai cô là bao nhiêu? Tiền lương của chồng tôi mỗi tháng là năm vạn đấy.”

An Lộ vừa nói xong, liền có một giọng nói thanh đạm chen vào: “Mạt Mạt?”

Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang mang theo bánh kem mà cô ưa thích cất bước đi tới.

Lý Tình Thâm cũng không biết nơi này đang xảy ra chuyện gì, chỉ là vô cùng yêu thương giơ tay lên, xoa xoa tóc của Lăng Mạt Mạt, sau đó đưa bánh kem vừa mới mua đưa cho Lăng Mạt Mạt, rồi thuận thế tiếp nhận lấy xe đẩy đồ của cô, cười khẽ hỏi: “Em mua xong rồi sao?”

“Cũng gần như vậy ạ.” Lăng Mạt Mạt nhìn thấy Lý Tình Thâm, những tâm trạng không tốt vừa rồi bị An Lộ mang đến cũng theo đó mà biến mất.

“Vậy tính tiền đi.” Theo thói quen, Lý Tình Thâm dùng giọng điệu kiểu mệnh lệnh, sau đó dường như ý thức được cái gì đó, anh lại bổ sung: “Có được hay không?”

Lăng Mạt Mạt tự nhiên nghe được giọng điệu một trước một sau khác nhau một trời một vực của Lý Tình Thâm mà nghĩ, sợ là trên thế giới này, anh cũng chỉ thêm một câu nói thương lượng đằng sau câu mệnh lệnh đối với một mình cô.

Mặc dù rất kỳ quái, thế nhưng là thật rất tốt.

Khóe môi Lăng Mạt Mạt hơi hơi giương lên, gật gật đầu, nói: “Được.”

Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt vốn dự định trực tiếp rời đi, thế nhưng đột nhiên An Lộ nãy giờ không lên tiếng, lại thấp giọng hô một câu: “Đây không phải là Lý thiếu gia của tập đoàn Bạc Đế hay sao?”

Lọt vào trong mắt của Lý Tình Thâm chỉ có một mình Lăng Mạt Mạt, căn bản anh không hề để ý thấy sau lưng còn có hai người khác, nghe An Lộ nói như thế, liền nhíu mày, quay đầu, anh còn chưa kịp lên tiếng, An Lộ đã tiếp tục mở miệng, giọng nói kích động: “Lăng Mạt Mạt, đây là thiếu gia nhà họ Lý, đúng hay không?”

Lăng Mạt Mạt chỉ đơn giản lãnh nhạt gật gật đầu, không nói gì.

An Lộ lại vươn tay với Lý Tình Thâm, vui vẻ nhảy cẫng lên: “Xin chào, Lý thiếu gia, tôi là bạn học thời đại học của Lăng Mạt Mạt.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi