HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Công bằng mà nói, cô còn chưa muốn kết hôn, một là tuổi tác không lớn, hai là hôn nhân có quá nhiều trói buộc, tạm thời cô vẫn chưa muốn để tình yêu của mình và Lý Tình Thâm bị những ràng buộc kia làm nảh hưởng.

Vì vậy, Lăng Mạt Mạt lựa chọn trầm mặc với lời để nghị “Gả cho anh”, “Kết hôn với anh đi” của Lý Tình Thâm.

Nhưng Lý Tình Thâm lại như bị nghiện, nụ hôn càng ngày càng trở nên sâu hơn, tay cũng đưa vào trong vạt áo cô, như có như không vuốt ve da thịt mềm mại của cô, làm cho Lăng Mạt Mạt cảm thấy như có một dòng điện chạy qua, thân thể khẽ run, đại não như không còn hoạt động.

Lý Tình Thâm hôn Lăng Mạt Mạt, dịu dàng và ướt át hôn, lại triền miên, chỉ chốc lát sau Lăng Mạt Mạt liền thở hồng hộc, Lý Tình Thâm dán lên môi cô, tiếp tục không tha mở miệng: “Mạt Mạt gả cho anh.”

Lăng Mạt Mạt ý loạn tình mê, nhưng có cảm giác bị người khác chuốc thuốc mê, theo bản năng liền muốn bật thốt lên, nhanh chóng tỉnh táo lại, lập tức mở mắt, tức giận nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm.

Ánh mắt của cô gần anh trong gang tấc, anh nhìn thấy tròng mắt trắng đen rõ ràng của cô. Bên trong như koe1 lên một loại ánh sáng trong trẻo, còn có một chút vẻ động tình, đang nhìn anh say đắm.

Lăng Mạt Mạt nghĩ thầm, không ngờ anh lại vô sỉ như vậy, dùng mỹ nam kế, vậy cô cũng muốn dùng mỹ nhân kế, vì vậy, Lăng Mạt Mạt liền giơ tay lên, câu cổ của Lý Tình Thâm, chủ động cắn môi của hắn anh, đầu lưỡi nho nhỏ ướt át giống như một con rắn nhỏ, nóng bỏng chui vào trong miệng anh.

Lưỡi của cô, man mát lành lạnh, làm cho toàn thân Lý Tình Thâm giống như bị lửa đốt.

Lăng Mạt Mạt nắm thật chặt cánh tay Lý Tình Thâm, vụng về dùng đầu lưỡi liếm mỗi một tấc da thịt trong miệng anh, cô cảm thấy thân thể người đàn ông này nhẹ nhàng run lên, cô hơi mở mắt, thấy đáy mắt anh, đã sớm loạn thành một đoàn, nhất thời tâm tình của cô ngọt như mật, người đàn ông này đã say mê cô rồi, Lăng Mạt Mạt nhắm mắt lại, bộc sự to gan bộc phát, trêu đùa với anh.

Lý Tình Thâm nào có thể chống lại dụ hoặc của Lăng Mạt Mạt, cánh tay không đứng đắn lập tức kéo quần áo của Lăng Mạt Mạt, bên trong phòng rất lạnh, cô chỉ mặc một cái áo ngủ đơn giản, anh lập tức vén lên, sau đó cúi đầu, chôn ở trước ngực của cô, liền hôn, gặm cắn, để lại từng tầng từng tầng màu bạc kiều diễm.

Lăng Mạt Mạt cũng không khá hơn chút nào, mặc dù thành côn đã đùa với lửa, về sau, chỉ có thể mềm mại miên nằm trên ghế sa lon, ngu ngơ giương miệng nhỏ, mặc cho người đàn ông hôn rồi lại hôn, sờ soạng trên người.

Lý Tình Thâm xé quần áo của mình, da thịt nòng bỏng của anh chạm vào cô, sóng tình không có giảm, ngược lại càng ngày càng tăng lên.

Trái tim cô nhảy lên theo sự nóng bỏng của anh, thân thể nho nhỏ lo lắng run rẩy, anh liền cười khẽ một tiếng, liền nâng cô lên để ở trên người của mình, chậm rãi đưa mình vào trong thân thể của cô.

Mắt cô nhìn xuống anh, hai tay chống bả vai của hắn, cảm thấy mình được lấp đầy, cô thoải mái rên rỉ một tiếng, lập tức bị anh kéo eo lại, đẩy tới.

Lăng Mạt Mạt bất mãn thầm thì hai cái, Lý Tình Thâm muôn vàn mị hoặc, mở đường cho cô thử sức tự mình chủ động, Lăng Mạt Mạt e lệ, đầu tiên làm có chút ngây ngốc, về sau, ngược lại tốt hơn, đã học được không ít.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi