HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Lăng Mạt Mạt bất mãn thầm thì hai cái, Lý Tình Thâm muôn vàn mị hoặc, mở đường cho cô thử sức tự mình chủ động, Lăng Mạt Mạt e lệ, đầu tiên làm có chút ngây ngốc, về sau, ngược lại tốt hơn, đã học được không ít.

Thể lực Lăng Mạt Mạt cạn kiệt, trong chốc lát Lý Tình Thâm đang hưởng thụ thì cảm thấy không thỏa mãn, anh rên lên một tiếng, bắt lấy hông của cô, lật người ngồi dậy, đặt cô ở trên ghế sa lon, hung hăng tách hai chân của cô, liền chen vào, cô rất ướt, trơn bóng, làm anh phát cuồng mà liên tục ra vào.

Lăng Mạt Mạt bị anh đụng không còn hơi sức, mềm nhũn bắt lấy cánh tay anh, thở dốc từng đoạn, trong miệng thỉnh thoảng phát ra âm thanh câu hồn.

Trong phòng khách lớn của biệt thự, âm thanh quảng cáo trên TV không ngừng thay đổi, xen lẫn tiếng va chạm của thân thể làm người ta đỏ mặt.

Thân thể Lăng Mạt Mạt không ngừng co quắp, bụng Lý Tình Thâm cũng co quắp, khóa chặt từng hồi. Sau đó anh không thể tiếp tục chịu đựng liền mở mắt, nhìn chằm chằm cô gái phía dưới đang bị tình dục nhuộm đỏ. Anh cuối đầu, hôn một cái lên môi cô, giọng nói hấp dẫn: “Mạt Mạt anh yêu em.” Sau khi anh nói xong, nhiệt độ đáy mắt càng tăng cao, anh lại cuối đầu hôn cô một cái sau đó sờ gò má cô, lập lại lần nữa: “Mạt Mạt anh yêu em.”

Lăng Mạt Mạt đạt tới cao triều khi nghe anh nói yêu cô, móng tay bấm vào lưng anh, rít lên tên anh. Sau đó giống như cây cỏ héo, không còn hơi sức giắt lên người anh, thở hồng hộc.

Lý Tình Thâm ôm cô, nghỉ ngơi chốc lát, liền lên lầu, trước tiên anh tắm cho cô, bế cô đặt ở trên giường, mình thì trở về phòng để tắm.

Lăng Mạt Mạt suy nghĩ trong chốc lát, giơ tay lên lấy túi của mình, lại phát hiện trong túi xách không có thuốc vẫn chuẩn bị sẵn, lúc này mới nhớ, mình đã uống hết rồi, quên mua, vì vậy cầm hộp không, đáy lòng tính toán thời gian, sáng mai trở về thành phố sớm một chút, uống thuốc tránh thai trước hai mươi bốn giờ vẫn chưa kịp.

Lý Tình Thâm trùm khăn tắm từ trong phòng tắm ra ngoài, liền nhìn đến cô đang cầm hộp không mà ngẩn người, giẫm chận tiến lên, còn chưa kịp mở miệng, ngược lại Lăng Mạt Mạt tỉnh hồn, nhét hộp không vào trong túi xách, Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt một cái, liền vươn tay lấy cái hộp kia ra, liếc mắt nhìn, lông mày cau lại, hỏi: “Vẫn còn uống?”

Lăng Mạt Mạt gật đầu một cái, ban đầu nói Enson đeo bao cao su thì anh không chịu, vì vậy cô vẫn uống thuốc.

Mắt Lý Tình Thâm lóe lóe, liền cúi đầu, ôm cô vào trong ngực, hôn rồi lại hôn, sau đó, nói: “Về sau đừng uống.”

“Sẽ mang thai.” Lăng Mạt Mạt buồn buồn phát ra ngoài một tiếng nhỏ, sợ anh tức giận, lại bổ sung: “Hiện vẫn chưa muốn muốn, qua hai năm nữa đi.”

Đáy lòng Lý Tình Thâm lo lắng bởi vì có thể sa 2 năm mọi kế hoạch sẽ tan thành mây khói, anh trầm mặc một hồi, chôn ở trên vai cô, ánh mắt thoáng hiện lên ý nghĩ sâ xa, anh dán bên tai cô, thâm tình nói: “Ngày mai anh đi bệnh viện, làm phẫu thuật buộc ga-rô, chờ khi nào em muốn mang thai, anh sẽ đi cởi.”

Lăng Mạt Mạt sững sờ một chút, sau đó kịp hiểu ra rốt cuộc Lý Tình Thâm nói những gì, lập tức xoay người, ôm chặt lấy Lý Tình Thâm, sau đó lập tức ngăn chận môi của anh, sau đó lại đặt anh ở phía dưới.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi