HẦU MÔN KHUÊ TÚ

Lý Vân Nương nghiêng đầu nhìn dáng người yểu điệu của Thanh Ninh dưới ánh mặt trời. Một thân áo tơ trắng váy xanh, một cây trâm bạch ngọc cài trên tóc đen như gấm. Mặt không son phấn, da trắng lấp lánh như tuyết, mắt môi như họa. So với thược dược mẫu đơn xung quanh càng rực rỡđộng lòng người.

Đã nhiều ngày nữ nhi lôi kéo bà cùng nhau chăm sóc hoa cỏ, hoặc là xin bà dạy thêu, hoặc là muốn bà chỉđiểm thơ họa, để cho bà mỗi ngày đều bề bộn công việc không có thời gian suy nghĩ mà cảm thấy thương tâm.

Bà tất nhiên là biết nỗi khổ tâm của nữ nhi, vừa hiểu chuyện vừa quan tâm như vậy!

Nhận thấy ánh mắt của Lý Vân Nương, Thanh Ninh khẽ cười chỉ hoa cầm trong tay nói "Mẫu thân, hoa này để trong phòng người."

Làm chủ mẫu Hầu phủ, mẫu thân cũng có thủđoạn. Nếu không mấy năm nay sao có thể xử lý Hầu phủ ngay ngắn rõ ràng?

Chỉ là tính cách nhu hòa xử sự quá mức mềm mỏm ôn nhu mà thôi.

Cũng may ngày đó gào khóc một lúc, mẫu thân mặc dù gầy đi nhiều nhưng ôn nhu trên trán so với ngày xưa như có như không nhiều hơn mấy phần kiên cường cùng quyết đoán.

"Được." Lý Vân Nương vuốt ống tay áo dính lá cây của Thanh Ninh, trong mắt tràn đầy cưng chìu, mặt lại càng kiên nghị hơn vài phần.

++++++++++

Cũng rất nhanh đến ngày yến khách ở Ngụy An hầu phủ. Lúc này đi Ngụy An hầu phủ ngoài mẹ con Lý Vân Nương cùng Thanh Ninh, Thẩm Thanh Vũ, Thẩm Thanh Nghiên, còn có mẹ con Bùi thị. Con trai Bùi thị cùng con thứ vì tuổi quá nhỏ không mang đi. Thẩm Phong vì bị thương trên mặt chưa lành nên cũng không cóđi. Vì vậy Nhị lão gia Thẩm gia cũng tránh không đi.

Cho nên đi dự tiệc lần này là một nhóm nữ tử. Ngoại trừ lão phu nhân, nhóm nữ chủ tử hầu phủ mang theo nha đầu bà tử một đường chậm rãi đi Triệu gia. Đến Triệu gia, đoàn người Thanh Ninh được nghênh đón đưa đến nơi dự tiệc.

Lần này Ngụy An hầu phủ mời mọi người tới ngắm hoa, chiêu đãi khách ở hoa viên. Trong vườn trăm hoa đua nở, muôn hoa khoe sắc, thật đúng thời điểm.

Trong vườn của Ngụy An hầu phủ các tiểu thư chiêu đãi khuê tú các nhà. Hành lễ với Ngụy An hầu phu nhân xong liền có Ngụy An hầu phủ Triệu bát tiểu thư dẫn bốn tỷ muội Thanh Ninh đi vào trong vườn.

Ngụy An hầu phu nhân mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Ở kinh thành vốn cũng là người có danh tiếng cho nên người dự tiệc cũng nhiều. Có gia thế, có chức sắc, cóđịa vị.

Triệu bát tiểu thư dẫn Thanh Ninh đến hoa viên. Tống Tử Quỳnh vừa nhìn thấy Thanh Ninh, nói với nhóm khuê tú bên cạnh một câu rồi đi tới bên cạnh Thanh Ninh "Thanh Ninh."

Từ ngày đó bỏ rơi hai huynh muội họ trên đường, Thanh Ninh chưa từng gặp lại bọn họ.

Mấy ngày này, Hưng ninh hầu phủ huyên náo sôi sục. Hầu phủ tuyên bố với bên ngoài phu nhân Lý Vân Nương mang bệnh triền miên mà Kiến An hầu Tống gia không có một ai đến thăm. Chính là Thanh Ninh với Kiến An hầu thế tử Tống Tử Dật có hôn ước, người Tống gia cũng không biểu đạt nửa điểm quan tâm đến Lý Vân Nương.

Trải qua đời trước Thanh Ninh đối với người trong phủ Kiến An hầu không có kỳ vọng cùng tình nghĩa gì. Nhất là với Tống Tử Dật. Giữa bọn họ chỉ còn dư lại cừu hận thấu xương mà thôi. Đời trước vì sự tình của mẫu thân, Thanh Ninh trên người cũng mang danh con gái dâm phụ. Tống gia bởi vì là tứ hôn nên không có cách nào từ hôn. Ngay cả nàng với Tống Tử Dật là thanh mai trúc mã từ nhỏ lớn lên cùng nhau, đến cuối cùng Tống Tử Dật cũng không có bởi vì phần tình nghĩa này mà buông tha cho nàng.

Nhìn Tống Tử Quỳnh cười tươi như hoa từng bước đi về phía mình, khóe miệng Thanh Ninh khẽ cong lên. Đời này dù là kháng chỉ cũng phải đem hôn ước với Tống Tử Dật xóa bỏ!

"Ngươi mang mấy người Thanh Vũđi tìm mọi người nói chuyện, ta cùng với Thanh Ninh chờởđây." Tống Tử Quỳnh cười nói với Triệu bát tiểu thư.

"Được." Triệu bát tiểu thư gật đầu.

Tống Tử Quỳnh lôi kéo tay Thanh Ninh, đi trái mấy bước phải mấy bước nói "Thanh Ninh, Vân di đỡ hơn chút nào chưa? Mẫu thân cùng ca ca ta đều rất lo lắng cho các người, vẫn luôn muốn đi thăm các người. Nhưng lại sợ quấy rầy Vân di dưỡng bệnh cho nên vẫn chưa đi quý phủ."

Đây là giải thích?

Nghe qua tựa hồ như lòng nàng tiểu nhân. Thanh Ninh không dấu vết rút tay ra cười yếu ớt "Đa tạ quan tâm. Mẫu thân khỏe hơn nhiều rồi. Mẫu thân hôm nay cũng đi."

"Vậy liền đợt lát nữa ta đi bái kiến Vân di." Tống Tử Quỳnh gật đầu.

Thanh Ninh gật đầu.

Tống Tử Quỳnh lại hỏi "Đúng rồi. Có phải ca ca chọc ngươi tức giận hay không? Ngày ấy ta cùng ca ca một đường đuổi theo ngươi, ngươi hoàn toàn không đểýđến chúng ta."

"Không có." Thanh Ninh lắc đầu.

Không phải tức giận, là hận!

"Thực sao?" Tống Tử Quỳnh chớp đôi mắt long lanh, quay đầu chỉ một ngón tay "Ca ca hôm nay cũng tới, ở bên đóđấy."

Thanh Ninh theo ngón tay nàng ta nhìn sang.

Cách sắc màu rực rỡ, bên kia nhóm nam tử trẻ tuổi mặc áo gấm tụ tập lại một chỗ.

Chỉ liếc mắt một cái Thanh Ninh liền thấy được Tô Phỉ mang theo ý cười trong đám người.

Hắn mặc cẩm bào vân hoa màu xanh lam. Đầu đội ngọc quan, dùng trâm ngọc bích cốđịnh trên đỉnh đầu. Hai con mắt nhưđáđen bóng rạng ngời rực rỡ. Khuôn mặt hoàn mỹđến tinh xảo, trắng ngần nhưđồ sứ trắng, dưới ánh mặt trời tản ra ánh sáng lộng lẫy ung dung thanh nhã.

Dáng người cao ngất trong đám người, tựa như trời xanh quang đãng phía chân trời một đám mây trắng tinh khiết bay.

Trang nhã cao quý, quân tử như ngọc!

Tô Phỉ phong cảnh tế nguyệt lịch sự tao nhã như thế, Thanh Ninh lại một lần nữa không cách nào đem hắn cùng Tô Phỉ giết chóc lãnh huyết trong truyền thuyết kiếp trước đánh đồng.

"Ngươi có thấy ca ca ta không?" Tống Tử Quỳnh quay đầu liếc nhìn, trên mặt hiện lên một tia e thẹn nói "Thanh Ninh, ngươi có nhìn thấy Thế tử Tề Quốc Công phủ không?"

"Ngươi muốn quen hắn? Có muốn tìm Triệu gia tiểu thư qua đây giới thiệu gặp mặt hay không?" Thanh Ninh hảo tâm đề nghị.

"Không thể!" Tống Tử Quỳnh mắc cỡ giậm chân.

Nếu thật tìm người Triệu gia giới thiệu với Thế tử Tề Quốc Công, nàng còn mặt mũi nào gặp người khác?

"Nhưng mà, Tôn gia biểu muội của thế tử, Tôn gia đại tiểu thư với nhị tiểu thưđều tới." Tống Tử Quỳnh giơ tay lên chỉ cho Thanh Ninh "Là hai người mặc áo tà cong màu đỏ vàáo ngắn màu xanh lục."

Thanh Ninh ngước mắt nhìn thoáng qua hai tỷ muội khẽ gật đầu.

"Thanh Ninh, Tử Quỳnh. Hai người sao lại ởđây nói nhỏ vậy?" Có người vẫy tay với Thanh Ninh và Tống Tử Quỳnh.

Thanh Ninh vừa nhìn, là Tăng gia tam tiểu thư. Tăng Tuyết ngồi ở trên ghế nhìn nàng ha ha cười. Ngồi ở bên phải là Sử gia thất tiểu thư Sử Thất Nương, bên trái nàng là Chu Mi.

Chu Mi mặc y phục màu vàng nhạt, bên dưới mặc váy ngắn màu xanh tím nhạt, làm nổi bật lên thân hình mềm mại như nước.

Thanh Ninh cười đi tới nói với ba người "Ba vị tỷ tỷ tốt lành."

Nói xong liền ngồi xuống đối diện với Tuyết nương, nhấc ấm trà trên bàn "Đã tới muộn, mượn hoa hiến phật, kính ba vị tỷ tỷ một chén trà.

Rót trà xong Thanh Ninh trước tiên đưa cho Tăng Tuyết và Sử Thất Nương. Sau đó bưng một ly trà, hơi cười chuyển cho Chu Mi "Mi nhi tỷ tỷ, mời."

Chu Mi liếc nhìn Thanh Ninh ưu nhã cười vươn tay nhận trà.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi