HẦU MÔN KHUÊ TÚ

Chu Mi bưng chén trà trong tay, ánh mắt nhìn Thanh Ninh. Trên thân áo vạt chéo nhỏ màu đỏ, bên dưới váy nguyệt hoa cùng màu, không thêu hoa. Chỉở cổáo, tay áo, vạt áo và làn váy điểm thêm viền vàng nhạt. Eo đeo ngọc bội trắng, áo khoác trắng bằng lụa. Trên đầu cài mấy đóa kim ti xếp thành trâm hoa. Trên lỗ tai đeo một đôi khuyên tai ngọc trai rực rỡ, giản đơn mà cao quý. Da thịt trắng nõn, ánh mắt trong suốt như nước long lanh và gọn gàng trong sáng.

Một tiếng Mi nhi tỷ tỷ kia khiến tim Chu Mi hơi ngưng lại. Ánh mắt trong suốt, Chu Mi bưng chén trà trong tay ngón tay hơi nắm chặt.

Chu Mi bưng trà uống mấy ngụm nhỏ. Sau đó ngẩng đầu nhìn Thanh Ninh ôn nhu vừa cười vừa nói "Chúng ta đã lâu ngày không có gặp ngươi. Tiết Đoan Ngọ cũng không thấy ngươi xuất môn. Nghe nói trước đó vài ngày ngươi cùng lệnh đường đều bị bệnh. Ta rất lo lắng nhưng là..."

Chu Mi nhíu chân mày lá liễu khó khăn nhìn Thanh Ninh nói "Bên ngoài có lời đồn không tốt, ta cũng không tiện đi quý phủ thăm ngươi."

Thanh Ninh trả lời "Khiến Mi nhi tỷ tỷ lo lắng, nhưng là lời đồn nghe sao hay vậy thôi. Ngày khác, ta chọn ngày mời mọi người đến nhà ta chơi."

Thanh Ninh vừa nói vừa cười nhìn Tăng Tuyết và Sử Thất Nương.

"Được, chúng ta đến lúc đó cùng nhau vẽ tranh, làm thơ một chút." Tăng Tuyết vỗ tay tán thưởng.

"Cái này hay. Đều rất nhanh sẽ vào hạ. Chúng ta màu xuân này cũng chưa ngắm hoa nhiều lắm." Sử Thất Nương cũng phụ họa nói tốt.

"Hôm nay Triệu phu nhân mời chúng ta đến ngắm hoa, không bằng chúng ta đi ngắm hoa một chút?" Tống Tử Quỳnh lập tức cười đề nghị.

""Các ngươi đi đi. Ta ở chỗ này chờ." Thanh Ninh lắc đầu.

"Thanh Ninh mấy ngày trước vừa bị bệnh, không bằng chúng ta đều ở trong này uống chút trà, nói chuyện với Thanh Ninh." Chu Mi nói.

"Đừng. Các ngươi không cần bận tâm đến ta, cứđi thôi." Thanh Ninh cự tuyệt nói.

"Vậy được, chúng ta đi một lúc sẽ trở lại." Tăng Tuyết gật đầu.

Thanh Ninh gật đầu.

"Làm bộ làm tịch." Lúc bốn người Chu Mi vừa đứng dậy chuẩn bịđi vào vườn ngắm hoa, người ngồi bên cạnh nói giỡn vui đùa truyền đến một câu như vậy.

Thanh Ninh quay đầu nhìn lại, khóe miệng đầy ý cười tràn đến cảđáy mắt.

Hoàng Xảo Y.

Người cũng không nhu thuận như tên.

Tính cách sang sảng mà mạnh mẽ.

Lúc này Hoàng Xảo Y dẫn đầu nhóm người bên kia đồng loại nhìn qua. Hoàng Xảo Y càng nhướng mày, khí thế càng bức người nhìn lại.

Thanh Ninh và Tống Tử Quỳnh đều là thế gia thiên kim, con nhà trâm anh, cho nên thân cận.

Hoàng Xảo Y bên kia cũng là khuê tú nhà giàu mới.

Giữa người lớn với nhau cũng giả dối bên ngoài, bọn tiểu bối các nàng cũng là bằng mặt không bằng lòng, tranh đấu gay gắt cho tới bây giờ cũng không ít.

Thanh Ninh thấy rõ Hoàng Xảo Y khiêu khích ấm áp không gì sánh được.

Đời trước, nàng ở thôn trang kia vài năm, bạn bè khăn tay giao cùng nàng lúc đóđều như không biết nàng. Mà Hoàng Xảo Y nàng chưa bao giờđối xử tốt, lại tự mình thôn trang thăm nàng.

"Các ngươi nói ai làm bộ làm tịch đấy?" Tống Tử Quỳnh há mồm phản bác.

Chờ Tống Tử Quỳnh dứt lời, Thanh Ninh thanh âm trong veo tùy ý nói "Xảo Y, các ngươi có muốn cùng nhóm Chu Mi tỷ tỷđi ngắm hoa?"

"Khẩu thị tâm phi." Trần gia tiểu thư Trần Tử Hân ngồi bên cạnh Hoàng Xảo Y hừ nói.

Thanh Ninh cũng nhìn Hoàng Xảo Y, ánh mắt trong suốt mang theo ấm áp thành tâm cười.

Hoàng Xảo Y mở to hai mắt kinh ngạc nhìn Thanh Ninh, nửa ngày mới lắc đầu cự tuyệt "Các ngươi đi đi. Chúng ta ngồi chỗ này uống chút trà làđược rồi."

"Ngắm hoa có gì hay, bằng không ngày khác cùng nhau chơi đả mã cầu (1)?" Trần Tử Hân nói.

(1): trò chơi cưỡi ngựa cầm gậy đánh bóng vào lưới. Trò này hồi trong Tứ thần ký cũng có.

"Đánh thìđánh." Sử Thất Nương nói.

"Đả mã cầu a? Tính cả chúng ta với." Hoa tỷ muội Tôn gia ngồi cách đó không xa quay đầu nhìn lại nói.

"Được, chúng ta phải thương lượng tốt sân và ngày giờ." Hoàng Xảo Y gật đầu.

"Nhà của ta có một biệt viện ở ngoại thành. Không bằng đi chỗđó?" Tôn nhị tiểu thư Tôn Ngọc Kỳđề nghị.

"Các ngươi thương lượng xong, ấn định sân và ngày thìđưa thiếp mời cho chúng ta." Tăng Tuyết nói.

Nói xong quay đầu cùng mấy người Chu Mi đi vào trong vườn.

"Các nàng căn bản là tìm cớ. Cũng may Hoàng Xảo Y thức thời không đi cùng, không thì làm sao thoải mái được." Tống Tử Quỳnh vừa đi mấy bước, vênh mồm lên nói.

Tăng Tuyết cười nói "Các nàng cũng không chỉ mặt gọi tên. Thanh Ninh cũng thuận miệng nói mà thôi. Hoàng Xảo Y các nàng làm sao thực sựđáp ứng lời mời."

"Được rồi. Các người đừng nói nữa. Tội gìđể người không liên quan ảnh hưởng đến tâm tình chúng ta." Chu Mi cười nói.

"Hừm, không có phụ cả vườn hoa đẹp." Sử Thất Nương gật đầu đồng ý.

Bốn người dắt tay nhau đi đến mấy bụi hoa.

+++++++++++++++

Đầu tháng năm ánh mặt trời xán lạn, gió nhẹấm áp nhu hòa.

Trong vườn hoa nở nhiều.

Cảnh xuân tươi đẹp.

Bên cạnh Tôn gia tỷ muội cùng nhóm người Hoàng Xảo Y hứng thú dạt dào thương lượng chuyện đả mã cầu, Thanh Ninh ngồi trên ghế ngẩng đầu nhìn Chu Mi đi lại trong vườn.

Bóng lưng yểu điệu thướt tha, nhỏ bé.

Khóe miệng Thanh Ninh cong lên một nụ cười nhạt.

Ở Vương phủ, Chu Mi đặt bẫy muốn hủy hoại danh dự mẫu thân. Lúc này đây, liền gậy ông đập lưng ông để cho nàng ta nếm thử tư vị bị trăm miệng ngàn ý nói danh dự không trong sạch.

Thanh Ninh nhìn xong, thu hồi ánh mắt rót trà. Nghe đám người Hoàng Xảo Y nói nói cười cười, cúi đầu uống trà.

Vừa uống nửa chén trà, ba người Tăng Tuyết, Tống Tử Quỳnh, Sử Thất Nương đỡ Chu Mi trở lại.

"Sao vậy?" Thanh Ninh buông nhanh chén trà trong tay, sợ hãi đứng dậy.

Tiếng nói cười bên cạnh cũng ngừng lại, ánh mắt mọi người đều nhìn sang mấy người Chu Mi.

Sắc mặt Chu Mi tái nhợt, hàm răng cắn thật chặt, mím môi anh đào.

"Mi nhi tỷ tỷ làm sao vậy?" Thanh Ninh hỏi ba người còn lại.

"Mi nhi biểu tỷ, người làm sao vậy?" Triệu bát tiểu thư vội vàng đi tới hỏi.

"Mi nhi tỷ tỷ nói đầu choáng váng." Tống Tử Quỳnh chìa tay lau mồ hôi trên trán giải thích một tiếng.

"Mi nhi tỷ tỷ trước uống ngụm trà." Tay Thanh Ninh đưa chén trà nóng cho Chu Mi.

Triệu bát tiểu thư cau mày nói "Mi nhi biểu tỷ, tỷ sắc mặt tái nhợt lắm. Không được, ta sai người đưa tỷđi sương phòng nghỉ ngơi, lại mời đại phu tới xem một chút."

"Không có việc gì, ta nghỉ một lát làổn." Chu Mi vội vàng kéo tay Triệu bát tiểu thư nói.

Triệu bát tiểu thư nhíu mày "Mi nhi biểu tỷ..."

"Không có chuyện gì. Không cần quấy rầy người lớn." Chu Mi cắt lời Triệu bát tiểu thư, tay nhận trà trong tay Thanh Ninh đưa đến miệng. Chén trà vừa đến môi tay mềm nhũn, cả người lảo đảo ngã ra sau.

Chén trà trong tay rơi trên mặt đất vỡ thành bốn năm mảnh.

Tăng Tuyết đứng sau lưng Chu Mi nhanh nhẹn đỡ Chu Mi đang ngã xuống.

Mọi người lại càng hoảng sợ.

"Có phải cảm nắng không?" Thanh Ninh vẻ mặt bức thiết, che miệng cả kinh nói.

Đáy mắt cũng xẹt qua tia sáng lành lạnh.

"Nhanh, mấy người các ngươi đỡ Mi nhi biểu tỷđi sương phòng. Đông Mai, ngươi mau mau đi mời đại phu," Triệu bát tiểu thư phân phó rõ ràng nha đầu bà tử.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi