HỆ THỐNG MAU XUYÊN, VƯƠNG GIẢ PHẢN CÔNG



Tử Lăng Khuynh trầm mặt ngồi cạnh nhìn Yến Cẩn, nàng khẽ vuốt nhẹ lên tay hắn, chạm vào những vệt đen vẫn đang nổi lên

Yến Cẩn hơi nhíu mày, trán căng chặt, mồ hôi lạnh ướt đẫm.. Thân thể cũng hết mực lạnh lẽo như hàn băng

Vết thương ngang dọc trên ngực lúc nãy được Tử Lăng Khuynh băng bó bây giờ đều đã trào màu...

Nàng híp mắt, tay thuần thục cởi y phục Yến Cẩn đắp thuốc lại cho hắn.. Động tác vô cùng nhẹ nhàng như sợ hắn đau đớn.

" Yến Cẩn... Người làm cho ngươi thành như thế này, ta tuyệt đối không tha cho hắn... Dám thương tổn đến nam nhân của ta.. Vậy tức là thương tổn đến ta, mà người duy nhất có thể làm cho ta thương tổn chỉ có bản thân ta mà thôi " Tử Lăng Khuynh nhẹ nói, ánh mắt hết mực ôn nhu mềm mại

Hệ thống rác rưởi của nàng chợt cảm thấy liên kết giữa nó và kí chủ dần dần như bị ăn mòn, bị cưỡng ép giải trừ khế ước, cảm nhận mong manh giữa nó và nàng cũng gần như tan biến....

" Tử Lăng Khuynh, cô đừng manh động, có chuyện gì từ từ nói... Cô làm vậy ta sợ quá !!!"


419 gào thét không thôi, hiện tại nó đã khóc không ra nước mắt.... Rốt cuộc thì nó đã vớ phải cái kí chủ khủng bố gì thế này ? Cô ấy rốt cuộc là ai ? Là ai mà lại có thể chặt đứt khế ước linh hồn giữa nó và cô ấy chứ ?

" Khuynh Khuynh, nam nhân này còn chưa có chết, còn không có làm sao... Cô đừng kích động, đừng kích động...Cô muốn gì tôi có thể giúp cô "

Tử Lăng Khuynh cười nhạt, nàng vô định nhìn vào khoảng trống trước mặt

" Ha..được thôi.. Vậy ta hỏi ngươi, Diệc Thế Tu và Viêm Hạo Thiên ở tiệc sinh thần của Ôn Lý không phải là Diệc Thế Tu và Viêm Hạo Thiên của nguyên thế giới, có đúng không ?"

" Họ.. Họ vẫn là người của nguyên thế giới mà.. Không.. Không phải như cô nghĩ đâu.." Hệ thống chột dạ, lắp bắp nói

"À... Không phải sao ?"

Nàng nhướn mày, sát khí cuồn cuộn nổi lên... Xung quanh thân thể đều là một mảnh âm u rợn người...

" 419.. À không phải gọi là 1 trong 4 hệ thống mạnh nhất hỗn độn.. Ngươi ở thế giới trước xoá đi kí ức của ta, ta đã không muốn chấp nhất với ngươi.. Nhưng lần này, ngươi lại muốn nói dối ta lần nữa ? "

Hệ thống nghe nàng nói mà run lẩy bẩy, cô ấy...cô ấy sao lại biết được chuyện nó là 1 trong 4 hệ thống mạnh nhất hỗn độn? Còn cả chuyện nó xoá kí ức của cô ấy.. Cái này.. Chỉ có chủ thần của nó và nó biết thôi mà, cô ấy không thể....

Hay là những gì nó nói với chủ thần cô ấy đều nghe thấy hết rồi ? Không.. Không phải đâu..

\[Hệ thống tạm thời dừng hoạt động\]

419 quyết định chạy là thượng sách, nó không thể ở lại để Tử Lăng Khuynh băm nó ra làm bánh bao nhân thịt được... Còn cái mớ rắc rối này thì mặc kệ chủ thần giải quyết đi, nó không làm được đâu... Sẽ bị giết chết mất.

Nàng nghe thấy thông báo nhưng không nói gì, chỉ hơi mím môi, ánh mắt nhìn thẳng về phía Yến Cẩn...

\_một đêm không ngủ\_

\*\*\*


Sáng hôm sau, Yến Cẩn vừa mở mắt đã thấy mình nằm trong một căn phòng vừa lạ lẫm nhưng lại rất quen thuộc...

Hắn ẩn ẩn cảm thấy một đạo ánh mắt nóng cháy nhìn về phía mình.. Vừa quay đầu lại đã bắt gặp khuôn mặt khó coi hơn người chết của Tử Lăng Khuynh

" Công... Công chúa.."

Yến Cẩn vừa nói vừa định ngồi dậy chuồn mất thì ai ngờ lại bị nàng mạnh bạo túm lại, giọng nói như rít qua kẽ răng

" Muốn đi đâu ? Tối qua trốn khỏi đây đến suýt chút liền mất mạng còn chưa đủ ? À, còn sắp bị người ta cưỡng hiếp... Ngươi hiện tại còn muốn ta đi tìm ngươi để cứu ngươi nữa ?"

Hắn lấy tay xoa xoa đầu nhớ lại chuyện tối qua.. Tối qua, sau khi hắn từ Thanh Hoa cung rời đi có bắt gặp một đám hắc y nhân đuổi theo muốn chặn giết hắn..

Bình thường thì Yến Cẩn rất dễ dàng để đánh lui bọn chúng nhưng vào tình trạng lúc đó thì...

Hắn cũng không nhớ mình làm cách nào mà giết hết một đám đó.. Chỉ nhớ sau khi hắn hạ thủ xong là có một nữ tử tiến lại muốn đưa hắn về Tiêu Dao vương phủ..

Yến Cẩn rất bài xích nữ nhân khác động vào người mình.. Nhưng cô ta còn cố tình tiến lại.. Lúc đó, lúc đó.. Nam nhân vận hồng y.. Nam nhận vận hồng y...

" Không cần nhớ lại làm gì, nam nhân đó là ta. Nếu ta không xuất hiện kịp thì chắc ngươi đã bị Thẩm Kiều Kiều kia tóm về làm bậy bạ rồi.. Nhiều lúc ta thấy ngươi cũng thật ngu không tả nổi... "

Yến Cẩn : "..." Hắn muốn dỗi quá đi... Sao lại mắng hắn như vậy chứ ? Hắn làm gì sai đâu... Nữ nhân này sao lại hung bạo thế chứ ?

Đáng thương cho bé mèo trắng nhỏ Yến Cẩn bị Tử Lăng Khuynh không thương tiếc giáo huấn đủ điều

Nàng nhìn Yến Cẩn bĩu môi, ánh mắt ủy khuất, tâm không nhịn nổi liền mềm nhũn. Khẽ thở dài, nói cũng không muốn nói nữa.. Cũng không hỏi hôm qua hắn là làm sao.. Yến Cẩn đã không muốn cho nàng biết thì nàng cũng không ép hắn. Nhưng chính nàng sẽ tự mình điều tra ra.

" Cái đó... Hôm qua ta có gì khác lạ không ?"

Yến Cẩn hơi hơi ngập ngừng hỏi lại về vấn đề tối qua.


" Không có. Lúc ta đến đã thấy ngươi ngất xỉu rồi " Tử Lăng Khuynh thản nhiên giấu chuyện hôm qua mình nhìn thấy trên người hắn đi.

Yến Cẩn thấy vậy liền âm thầm thở dài một hơi.. Nàng ấy vẫn chưa biết, nàng ấy vẫn chưa thấy dáng vẻ kinh tởm đó của hắn. Hắn sợ khi nàng ấy thấy rồi sẽ rời xa hắn, sẽ ghét bỏ hắn.. May mắn!!

Hắn liếc xuống thân thể mình.. Chợt khoé môi đều cứng lại.. Hắn... Hắn.. Hắn.. Vậy mà bị lột sạch y phục ?

" Công chúa...Y phục của ta.? "

" Là ta cởi, thì sao ?"

Yến Cẩn mặt đều biến sắc, hết xanh lại trắng..

" Công chúa, nam nữ thụ thụ bất tương thân.. Người.. Ta.. Ta.. Tấm thân trong trắng ta giữ gìn bao năm đều bị người phá hỏng. Sau này còn ai dám lấy ta?" Hắn trong lòng gào thét, ngoài mặt lại như muốn khóc đến nơi..

Tử Lăng Khuynh: "..." Chết rồi, nam nhân nhà ta hôm qua bị đập đầu vào đâu hỏng bay não rồi sao ?

Người bị thiệt phải là nàng đây này, hắn kêu gào cái gì chứ ? Cứ như là nàng đã đè hắn ra ăn sạch không bằng.

" Câm miệng... Yến Cẩn, ta nói cho ngươi biết , ngươi còn muốn lấy người khác ? Nằm mơ đi.. Ngươi là của ta, sinh là người của ta, chết cũng là người của ta. Đừng hòng thoát"

Yến Cẩn còn đang ngây người trước câu nói của nàng. Tử Lăng Khuynh đã đè hắn xuống, môi dán vào môi hắn...




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi