HỆ THỐNG THIÊN NGOẠI CHI MA



Thời gian trôi nhanh, thu đi đông đến.
Trong diễn võ trường của học đường, ba lôi đài đã được dựng lên.
Tại bên cạnh lôi đài, dựa vào trên tường trúc của diễn võ trường, còn dựng lên những cái lều, bày ra bàn dài và ghế ngồi.
Lúc này, gia lão học đường, tộc trưởng cùng với mấy vị gia lão khác đều đang ngồi dưới lều.
Trời rơi tuyết nhẹ.
Năm mươi bảy vị học viên đang đứng ngay ngắn ở trong sân, cái mũi người nào cũng lạnh cóng đến đỏ bừng, theo từng nhịp hô hấp, hơi nóng từ trong mũi bay ra.
Gia lão học đường nói lớn.
- Chớp mắt mà đã kết thúc một năm.

Trong một năm này, các ngươi đã được huấn luyện trong học đường, đã bước đầu có tố chất của một cổ sư.

Ngày mai chính là cuộc thi đấu cuối năm trên lôi đài, kiểm nghiệm thành quả học tập của các ngươi! Đến lúc đó, không chỉ tộc trưởng và các vị gia lão đại nhân đích thân đến hiện trường mà còn có tiền bối của các ngươi, học trưởng của các ngươi đứng ngoài xem xét, chọn lựa ra người có biểu hiện vượt trội hơn để thu nạp vào những tiểu tổ khác nhau.
- Biểu hiện ngày mai sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tiền đồ của các ngươi.

Hạng nhất khảo hạch không chỉ được khen thưởng một trăm năm mươi khối nguyên thạch mà còn được quyền ưu tiên lựa chọn cổ trùng! Hiện giờ, các người bắt đầu lần kiểm tra tu vi cuối cùng ở học đường!
Nói xong những lời này, gia lão học đường liền gật đầu với một cổ sư đứng bên cạnh.
Nữ cổ sư trung niên nhận được ra hiệu thì dựa theo danh sách mà đọc lên cái tên thứ nhất.
- Cổ Nguyệt Kim Châu!
Một thiếu nữ mang vẻ mặt căng thẳng bước ra khỏi đám người, đi đến trước mặt cổ sư nọ.
Cổ sư giơ tay đặt lên bụng thiếu nữ, nhắm mắt cảm nhận một chút, sau đó mở mắt ra tuyên bố.
- Cổ Nguyệt Kim Châu, nhất chuyển trung giai.

Kế tiếp, Cổ Nguyệt Bằng.
Lại một thiếu niên đi lên kiểm tra rồi đi xuống, trở về trong hàng.
Nét mặt của bọn họ không giống nhau, hoặc là mất mát, hoặc là mừng rỡ.
Thành tích kém nhất tất nhiên là nhất chuyển sơ giai, đều là các thiếu niên có tư chất loại Đinh, không hề có ngoại lệ.
Đại đa số những người còn lại là nhất chuyển trung giai, một số ít trong những người này có tư chất loại Đinh, phần lớn thì có tư chất loại Bính.
- Cổ Nguyệt Xích Thành.
Nữ cổ sư trung niên đọc tên.
Trong đám người cùng lứa, Cổ Nguyệt Xích Thành với vóc dáng thấp lùn nhất ưỡn ngực đi ra.

Sau khi kiểm tra một phen, nữ cổ sư trung niên mở hai mắt ra.
- Cổ Nguyệt Xích Thành, nhất chuyển đỉnh phong!
Từ lúc kiểm tra đến giờ, đây là cổ sư nhất chuyển đỉnh phong đầu tiên.
Các gia lão đang ngồi không khỏi nhè nhẹ gật đầu.

— QUẢNG CÁO —
Có gia lão nhận ra, nhẹ giọng nói.
- Đứa cháu trai này của Cổ Nguyệt Xích Luyện có tư chất loại Ất, chẳng trách.
Bên ngoài lều, các thiếu niên đã bắt đầu thì thầm to nhỏ.
- Xích Thành là nhất chuyển đỉnh phong, không biết Mạc Bắc có vậy hay không? Hai người bọn họ chính là đối thủ một mất một còn đó nha.
- Người có thể lên đến đỉnh phong đều là loại Ất, loại Giáp.

Ôi, những người cùng khổ loại Đinh, loại Bính chúng ta có thèm muốn cũng không được.
- Hừ!
Cổ Nguyệt Mạc Bắc hừ lạnh một tiếng, nhìn dáng vẻ dương dương đắc ý của Xích Thành, hắn cảm thấy khó chịu cả người.
- Cổ Nguyệt Mạc Bắc.
Không lâu sau, cổ sư kiểm tra kêu lên.
Mạc Bắc với bộ mặt ngựa bước nhanh ra.
- Cổ Nguyệt Mạc Bắc, nhất chuyển đỉnh phong.
Trong những lời này, hắn lại trở về, trên đường cũng không chịu kém mà liếc nhìn Cổ Nguyệt Xích Thành một cái.
Kiểm tra tiếp tục, tuyết trên trời càng rơi xuống càng ít, cuối cùng ngừng lại.
Không khí lạnh giá mà lại tươi mát.
- Cổ Nguyệt Phương Nguyên.
Nữ cổ sư trung niên kêu lên.
Phương Nguyên đi lên, mặt không đổi sắc.
Một lát sau, nữ cổ sư mở hai mắt ra, có hơi bất ngờ mà quan sát Phương Nguyên một cái, nói lớn.
- Cổ Nguyệt Phương Nguyên, nhất chuyển đỉnh phong!
- Nhất chuyển đỉnh phong, có phải lầm hay không? Phương Nguyên lại có thể tu hành đến mức như vậy?
Các thiếu niên kinh ngạc một trận.
- Ài, hắn gặp vật cứt chó, có tửu trùng trợ giúp ôn dưỡng không khiếu.


Mặc dù chỉ có tư chất loại Bính nhưng so với loại Ất, loại Giáp, hắn vẫn không rơi xuống hạ phong.
Một vài thiếu niên ghen tị nói.
Nhất là một số thiếu niên cũng có tư chất loại Bính, giọng điệu chua chát tự an ủi mình.
— QUẢNG CÁO —
- Chuyện này cũng không có gì.

Tửu trùng không thể tinh luyện chân nguyên nhị chuyển, sau này Phương Nguyên sẽ không còn ưu thế này nữa.
- Mặc dù là đỉnh phong nhưng chung quy hắn chỉ có tư chất loại Bính, không đáng lo.
Mạc Bắc và Xích Thành nhìn Phương Nguyên một cái nhưng lại dời tầm mắt đi rất nhanh để nhìn về phía Phương Chính vẫn còn đứng trong hàng.
Ở trong lòng bọn họ, Phương Chính có tư chất loại Giáp mới là đối thủ cạnh tranh.
- Cổ Nguyệt Phương Chính.
Giọng nói của nữ cổ sư thong thả vang lên.
- Là thiên tài loại Giáp đó?
Ngay lập tức, ánh mắt của các gia lão đều tập trung người Phương Chính.
Phương Chính đi ra khỏi đám người.

Bình thản đi đến trước mặt nữ cổ sư trung niên.
Nữ cổ sư nhắm mắt lại, sau đó giật mình mở mắt ra, dùng giọng nói kinh ngạc nói to.
- Cổ Nguyệt Phương Chính, tu vi...!Nhị chuyển trung giai!
Các thiếu niên lập tức ồn ào ầm ĩ lên.
- Cái gì, vậy mà hắn đạt đến nhị chuyển?!
- Không hổ là thiên tài có tư chất loại Giáp.
- Khá lắm, cứ như vậy thì Mạc Bắc, Xích Thành, Phương Nguyên đều bị hắn bỏ xa.
- Phương Chính này!
Trong một lúc, Mạc Bắc và Xích Thành đều khiếp sợ nhìn Phương Chính.
Phương Nguyên rũ mi mắt xuống, cười cười.

Hắn cũng không quá bất ngờ, khoảng thời gian qua thường xuyên đi săn ngọc nhãn thạch hầu với Phương Chính, hắn đương nhiên cũng biết tu vi của Phương Chính đến đâu.
- Rốt cuộc vẫn là tư chất loại Giáp.

- Quả là hy vọng của tộc ta.
- Vẫn là công lao đào tạo của tộc trưởng đại nhân...
Các gia lão cùng tán thưởng.
Trong một lúc, Phương Chính trở thành tiêu điểm nhìn chằm chằm của mọi người.
Trước đây, mặc dù Phương Chính mượn cớ tu hành chậm chạp không đến gặp tộc trưởng, nhưng sau lần đầu đi săn ngọc nhãn thạch hầu về, hắn liền đi đến gặp tộc trưởng theo lệnh gọi.
— QUẢNG CÁO —
Phương Chính cũng không quá trông mong vào lão, nhưng cũng không có từ chối lão.

Từ chối ngược lại càng khiến người khác cảm thấy hắn có vấn đề, không những không có lợi còn gặp thêm phiền phức.
Ngoài ra, dù kinh nghiệm chiến đấu của tộc trưởng so với ma đầu năm trăm năm kinh nghiệm như Phương Nguyên không bằng, nhưng so với con nghé con Phương Chính thì hơn rất nhiều.

Phương Chính hắn cũng muốn mượn lão, rèn luyện một chút kinh nghiệm chiến đấu của mình.
Cứ như vậy, không khỏi có người cho rằng hắn như bây giờ là nhờ tộc trưởng đào tạo.

Mà đối với vấn đề này, hắn cũng chẳng buồn bận tâm.
- Kì thực, ta theo học hỏi tộc trưởng cũng không hoàn toàn vì kinh nghiệm chiến đấu.
Phương Chính tự nói, xoay người rời khỏi đài kiểm tra, quay lại vị trí ban đầu.
- Quan trọng nhất chính là quá trình thăng luyện cổ trùng.

Ta không có nhiều kinh nghiệm, nói đúng hơn là hoàn toàn không biết gì trong vấn đề này.

Cho nên mới cần đến lão, cũng nhờ như vậy, trong tay ta bây giờ mới có nó.
Phương Chính tự nói, nhẹ nhàng mỉm cười.
Cổ sư thăng lên nhị chuyển, dùng cổ trùng nhất chuyển đã không phát huy được bao nhiêu thực lực, cho nên cần phải đem cổ trùng nhất chuyển thăng lên nhị chuyển.
Phương Chính sau khi đột phá nhị chuyển sơ giai vài ngày, hắn cũng liền chủ động hướng tộc trưởng thỉnh giáo vấn đề thăng luyện này.
Lúc đó, Cổ Nguyệt Bác tỏa vẻ rất vui mừng, vì Phương Chính giải thích rất nhiều.
Tỉ như cổ sư ngoài tu hành bản thân, quan trọng nhất chính là cổ trùng.

Mà trong phương diện này còn chia là luyện cổ, nuôi cổ, dùng cổ.
- Luyện, nuôi, dùng, ba phương diện này, bất kỳ mặt nào đều là kiến thức bao la uyên bác, dùng cả một đời người cũng không tìm tòi hết.

Trong đó, phương diện luyện ngươi đã biết làm sao để luyện hóa một con cổ trùng, cũng biết làm sao để sử dụng rồi.

Nhưng mà những cái đó chỉ là đơn luyện, ngoài đơn luyện còn có cái quan trọng hơn là hợp luyện.


Thông qua hợp luyện là có thể xác nhập nhiều loại cổ trùng khác nhau thành một con cổ trùng cấp bậc cao hơn.

Đây là sự tiến hóa và thăng hoa của sinh mệnh.
Cổ Nguyệt Bác tận tình nói.
- Muốn hợp luyện phải biết bí phương, giữa một vài cổ trùng là không thể hợp luyện với nhau.

Trải qua vô số năm tháng phát triển và tích lũy, thông qua việc không ngừng thực hành, trải qua vô số thất bại, các vị tiên tổ mới tổng kết ra được rất nhiều bí phương.

Bộ tộc Cổ Nguyệt chúng ta nghiên cứu nguyệt quang cổ sâu sắc nhất, đến nay đã nắm giữ hai ngũ chuyển bí phương.

Ngũ chuyển bí phương, tức là dựa theo bí phương này, liên tục hợp luyện, cuối cùng có thể hợp luyện ra cổ trùng ngũ chuyển.

Phương Chính, trong tay ngươi có một con ngọc bì cổ và một con nguyệt quang cổ, phù hợp với một ngũ chuyển bí phương trong đó.

Nếu ngươi đi theo bí phương này, cuối cùng sẽ hợp luyện ra cổ trùng ngũ chuyển bảo nguyệt quang vương cổ!
- Nhưng hiện tại nói với ngươi về cổ trùng ngũ chuyển vẫn còn quá sớm.

Nào, ngươi lấy ngọc bì cổ và nguyệt quang cổ ra, ta hướng dẫn ngươi làm sao hợp luyện hai con cổ này thành cổ trùng nhị chuyển nguyệt nghê thường!
Phương Chính lúc đó cũng rất ngoan ngoãn nghe theo, nhưng thật lòng mà nói thì hắn không hề muốn có nguyệt nghê thường một chút nào cả.
Nguyệt nghê thường hướng tới là phòng ngự, có thể cùng lúc phòng ngự cho nhiều người, nhưng khả năng phòng ngự so với ngọc bì cổ sau khi lên nhị chuyển có chút kém hơn.

Nếu đi trong đội năm người thì nguyệt nghê thường xem cũng tốt, nhưng Phương Chính sớm hay muộn gì cũng đi một mình, cái này liền không có chỗ dùng.
Nhưng mà quan trọng nhất, chính là hình tượng nguyệt nghê thường làm cho Phương Chính cảm thấy hơi bị khó chịu.
Nguyệt nghê thường khi sử dụng sẽ hình thành một dải lụa màu xanh dài, quấn ngang eo, vòng qua hai cánh tay, đoạn giữa bồng bềnh phía cao sau đầu.

Thật lòng mà nói tuy hắn thích hình tượng tóc áo phiêu phiêu, nhưng sợi lụa như vậy chỉ khiến hắn liên tưởng đến tiên tử.

Nó phá hỏng cái hình tượng nam nhân lạnh lùng điềm đạm của hắn hiện tại.
Nhưng cuối cùng, hắn cũng luyện thành công nguyệt nghê thường, sau đó tốn nguyên thạch đổi một con nguyệt quang cổ mới, bù vào vị trí tấn công vừa bị thiếu.
- Bất quá, nhờ có kinh nghiệm của việc hợp luyện này, mà ta cũng thành công làm được nó trước khi khảo hạch cuối năm diễn ra.
Phương Chính càng nghĩ, càng không kiềm được sự vui sướng trong lòng.
- Phương Nguyên a, ta thật sự rất muốn xem biểu cảm của ngươi khi nhìn thấy bài của ta a.

Chắc sẽ thật phấn khích đi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi