HOA SƠN TIÊN MÔN

Tửu Tiên Nhân chưa từng chịu thiệt như vậy, tính cách vốn không rộng lượng nên ghi hận Nho Chi phó chủ văn minh. Đương nhiên gã vừa chính vừa ta nên sẽ không giết gia đình đó, chỉ là hận Nho Chi phó chủ văn minh mà thôi. Vậy nên nghe nói trong phù sinh nhược mộng xuất hiện tân cao thủ Lý Thái Sử thì Tửu Tiên Nhân đặc biệt biệt khó chịu.

- Nếu có cơ hội ta chắc chắn sẽ dạy cho Lý Thái Sử một bài học.

Tửu Tiên Nhân ở Hạc Dương Lâu đã nói như vậy.

Hạc Dương Lâu là một danh lâu trên một tòa tiên hạc.

Thế giới côn bằng nếu không phải chim chính là cá.

Nhưng trong đó có khá nhiều cá, chim có chỉ số thông minh. Trên mặt đất có rất nhiều thành trì chim, trong nước có nhiều vương quốc cá, khá là kỳ diệu. Hạc Dương Lâu là một thành trì Thiên Hạc Thành trong thế giới côn bằng. Trong thành trì này sinh hoạt rất nhiều chim yêu, những yêu quái này sớm có chỉ số thông minh, đối với cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng tất nhiên là rất tôn trọng.

Hạc Dương Lâu tạo hình nghiêng về cổ kính, là danh lâu trên tiên hạc. Danh lâu do lông chim tổ thành, vốn lông chim dễ ngã nhưng nó dùng pháp thuật gia cố làm danh lâu kết cấu giống bình thường nhưng lông chim có các màu sắc xây rất tốt, mạnh hơn danh lâu bên ngoài nhiều.

Hai bên Hạc Dương Lâu còn có câu đối.

[Hạc hành tự tại trong thiên địa, trời cao địa quảng nhâm ta du.]

Chính giữa có tấm biển ghi 'Nhất phi xung thiên'.

- Phong cảnh nơi này thật tốt.

Tửu Tiên Nhân tóc trắng phiêu phiêu, tiên phong đạo cốt nhưng lan da hồng hào không có chút nếp nhắc. Bên cạnh Tửu Tiên Nhân ngồi xếp hạng mười chín Phi Vệ. Phi Vệ và Tửu Tiên Nhân có chút giao tình, hai người tạm thời nghỉ ngơi tại đây. Bây giờ không thấy Lục Nguyên, bên Tửu Tiên Nhân là đại chiến mười cao thủ hàng đầu, Phi Vệ thứ mười chín và Tửu Tiên Nhân thứ mười bảy không thể nhúng tay vào cho nên dứt khoác ở Hạc Dương Lâu nghỉ ngơi, định qua một lát lại đi truy bắt Hoang Chi Tử, hoặc thử xem có may mắn đụng phải Lục Nguyên không. Lục Nguyên dễ đối phó hơn Hoang Chi Tử nhiều.

Chính lúc này, Tửu Tiên Nhân nói câu sẽ dạy dõ Lý Thái Sử.

- Năm đó Nho Chi phó chủ văn minh ba chiêu đánh bại ta, còn cho ta một bài học. Bây giờ Nho Chi phó chủ văn minh coi như xong đời rồi, ta không tiện ỷ lớn ăn hiếp nhỏ. Nếu ta đụng phải Lý Thái Sử nếu hắn có thể qua mười chiêu dưới tay ta thì coi như hắn bản lĩnh, ta sẽ không làm khó dễ gì hắn. Nếu mười chiêu cũng đỡ không nổi thì, hì hì, khi ấy ta sẽ khiến nho chi văn minh biết cái gì là mất mặt.

Thật ra năm đó Nho Chi phó chủ văn minh không làm khó Tửu Tiên Nhân gì mấy, nhưng gã vốn hẹp hòi nên mới ghi hận như vậy, nhất định phải trả thù trở về, trả lại gấp mấy lần cho Nho Chi phó chủ văn minh.

Thế giới côn bằng.

Thiên Hạc Thành.

Hạc Dương Lâu.

Hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng, xếp hạng mười bảy Tửu Tiên Nhân, và xếp hạng mười chín Phi Vệ đều ở lầu này.

Tửu Tiên Nhân và Phi Vệ có quen biết nhau cho nên gã không e dè nói ra chuyện thua năm đó và bảo nếu đụng phải Lý Thái Sử nhất định phải rửa mói thù xưa, không cần giết Lý Thái Sử mà chỉ khiến nho chi văn minh mất mặt thôi, dù sao năm đó nho chi văn minh không giết gã, chỉ dạy ch bài học.

Phi Vệ nói:

- Lý Thái Sử đs còn trẻ mà đã giết Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch liên hợp, ngươi đánh bại hắn tất nhiên là không khó nhưng muốn mười chiêu thì e rằng hơi khó.

Tửu Tiên Nhân huênh hoang nói:

- Hắn không có khả năng qua mười chiêu của ta, nếu mà ngay cả niềm tin đó cũng không có thì ta không xứng kêu là Tửu Tiên Nhân. Tiếc rằng bây giờ ở trong thế giới côn bằng muốn tìm Lý Thái Sử không dễ, nếu mà hắn thật sự xuất hiện trước mặt ta thì nhất định sẽ cho hắn biết mặt.

- Vậy sao?

Một giọng trong trẻo vang lên. Phi Vệ, Tửu Tiên Nhân cùng nhìn sang, chỉ thấy một bạch y thư sinh chắp tay sau lưng đi đến. Bạch y thư sinh rất là tuấn tú, có loại phong độ phiên phiên khó tả.

Tửu Tiên Nhân bật thốt:

- Lý Thái Sử!

Lý Thái Sử nổi danh rất ngắn nhưng Tửu Tiên Nhân cực kỳ quan tâm nho chi văn minh, trước kia có hỏi thăm về mặt mũi của Lý Thái Sử cho nên lập tức nhận ra ngay.

Phi Vệ giật mình, thư sinh trẻ tuổi tuấn tú này là tân cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng Lý Thái Sử đấy ư? Gã kinh ngạc! Thật trẻ tuổi! Thật điển trai!

Lục Nguyên lạnh lùng nói:

- Ngươi nói ta không thể qua mười chiêu của ngươi, vậy ta cũng muốn nói, xem coi ngươi có thể qua mười chiêu trong tay ta không.

Thật cuồng!

Cái tên cuồng vọng!

Hắn có biết hắn đang nói chuyện với ai không!

Đối tượng hắn nói là trong Thiên Bảng xếp thứ mười bảy Tửu Tiên Nhân.

Cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng mỗi người đều không nhỏ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đến hạng mười mấy khá gần với văn minh cảnh.

Dưới văn minh cảnh có thể đánh thắng Tửu Tiên Nhân khoảng mười người thôi, mà cuồng vọng như Lý Thái Sử thì có mấy người nhưng xếp hạng đều rất cao. Rõ ràng ở Thiên Bảng chỉ ở hạng bón mươi mấy thôi, tuổi lại trẻ như vậy mà đã rất cuồng, thật tình không thể tưởng tượng.

Phi Vệ bị Lý Thái Sử cuồng vọng làm kinh ngạc, gã ở Thiên Bảng rất lâu, thấy rất nhiều kinh tài tuyệt diễm nhân vật nhưng chưa từng thấy ai cuồng như thế, không giống nho chi văn minh khiêm tốn lễ độ.

Tửu Tiên Nhân cười nói:

- Tốt, tốt, tốt, để ta xem sự lợi hại của truyền nhân nho chi văn minh.

Tửu Tiên Nhân bị chọc giận, không thèm khách sáo, nén giận đánh ra chiêu thứ nhất hồng bạch trường thành. Hồng bạch trường thành là một loại rượu, bây giờ chất rượu biến thành trường thành tuôn hướng Lục Nguyên, đây là rượu trường thành, rượu vách thế giới. Rượu thiên đường ập hướng Lục Nguyên.

Tửu Tiên Nhân được gọi là Tửu Tiên Nhân vốn là lấy rượu làm chiêu, chiêu thức thứ nhất đặt tên hồng bạch trường thành.

Lục Nguyên thấy chiêu hồng bạch trường thành thì vui vẻ, liền lấy ra Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo. Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo tên là kiếm đạo chứ không cần phải dùng kiếm, có thể phục chế chiêu thức của đối phương. Nếu là kiếm chiêu thì một lần là phục chế xong, nếu là chiêu thức khác thì cần nhiều lần.

Nhưng đó chỉ là tình huống bình thường, bản thân Lục Nguyên đối với tửu đạo có trình độ không gióng bình thường, dù gì hắn thường hay uống rượu, bây giờ dùng rượu trùng kích văn minh chi đạo cho nên đối với hiểu rượu không kém gì kiếm đạo cả, thiên phú tửu đạo cực cao. Chính vì thế nên Lục Nguyên chỉ mất một lần là phục chế ra chiêu hồng bạch trường thành, không chỉ như vậy, chờ vào phục chế chiêu hồng bạch trường thành mà hiểu sâu về rượu hơn chút.

Tửu Tiên Nhân thấy một chiêu không trúng thì thì lập tức ra chiêu lan lăng túy hương. Lan lăng túy hương là căn cứ vào lan lăng tửu, lan lăng mỹ tửu uất kim hương, ngọc bát thịnh lai hổ phách quang, nhưng khiến chủ nhân có thể say khách, không biết nơi nào là tha hương, câu này là dùng để hình dung lan lăng mỹ tửu. Tửu Tiên Nhân ra chiêu lan lăng túy hương thì Lục Nguyên hoảng hốt trong phút chốc như quên hết nhiều thứ, đây là uy lực của lan lăng túy hương. Tuy nhiên, Lục Nguyên sớm lấy ra Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo, lập tức phục chế chiêu này và nhờ nó mà hiểu sâu hơn về tửu đạo.

Tửu Tiên Nhân thầm giật mình, hai chiêu đều không làm gì được Lục Nguyên. Gã dùng thức lưu linh túy tửu. Lưu linh uống rượu đến một loại Lục Nguyên thấy không bằng, lưu linh từng tạo ra một cái lu ở bên trong chứa đầy rượu ngon rồi ngâm mình trong đó, không ngừng uống. Tửu Tiên Nhân đánh ra chiêu này ngâm Lục Nguyên trong biển rượu, biển rượu có vô cùng sát chiêu. Lục Nguyên lập tức dùng Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo phục chế chiêu này, lại hiểu tửu đạo một bậc.

Tửu Tiên Nhân liên tục dùng ba chiêu mà không làm gì được Lục Nguyên thì nổi máu, lấy ra đại chiêu nhị oa lão thiêu, nhị oa lão thiêu này đi đường thiêu đao tử nhưng độ chấn động thì hơn thiêu đao tử một vạn lần. Người thường uống rượu đem nhị oa thiêu đao hóa thành rượu, càng là sát chiêu vô biên. Lục Nguyên bị nóng cháy nhưng do thường hay uống nhị oa lão thiêu, bản thân hắn có trình độ rượu không tầm thường, có hiểu trình độ rượu của Tửu Tiên Nhân chút chút, bỏ vào rượu đọa của mình, đây chính là tác dụng của Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo.

Tửu Tiên Nhân liên tục đánh ra song câu túy viên, quế hoa túy nhân, nhất khẩu thôn thiên vân vân, liên tục vài chiêu. Nhưng gã dùng mấy chiêu mà vẫn không làm gì được Lục Nguyên, ngược lại bị hắn đánh cắp rất nhiều tâm đắc tửu đạo, chẳng qua Tửu Tiên Nhân không biết về điều đó.

Chớp mắt Tửu Tiên Nhân đã dùng mấy chục chiêu mà không làm gì được Lục Nguyên.

Bây giờ Tửu Tiên Nhân tấn công gấp rút, gã cảm thấy mất hết cả mặt mũi, mặc kệ có là mười chiêu hay không.

Lục Nguyên phát hiện qua Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo thì rấ nhiều cảm nhận tửu đạo đều bị mình hút hết, đã tới mức tận cùng. Nền tảng của Tửu Tiên Nhân thì hắn không hấp thu được, nó vượt qua phạm vi Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo có thể làm.

Lục Nguyên quát:

- Tửu Tiên Nhân, khiến ngươi công kích mấy chục chiêu, xem ra mười cheiue của ngươi là vô dụng, bây giờ đến lượt ta tấn công, xem coi ngươi có qua nổi mười chiêu của ta không!

Mặt Tửu Tiên Nhân xanh mét, cảm thấy rất mất mặt.

Lục Nguyên lại nói tiếp:

- Hơn nữa ta sẽ dùng tửu đạo công kích, xem ngươi làm sao?

Tửu Tiên Nhân thấy vô cùng nhục nhã, Lý Thái Sử này muốn dùng tửu đạo công kích xem như lấy răng trả răng, sỉ nhục mình ư?

Lục Nguyên không nghĩ nhiều như vậy, tay vung đã ra chiêu khúc tửu. Khúc tửu này là ở dưới Hoa Sơn thiếu phụ bán, trải qua nhiều năm thiếu phụ bán rượu chắc sớm thành đống xương rồi nhưng vị khúc tửu thì Lục Nguyên vẫn còn nhớ, đấy là loại rượu mà ở Hoa Sơn hắn thích nhất. Một vị hoài niệm chớp mắt đánh ra, chiêu khúc rượu thứ nhất đánh tới thì Tửu Tiên Nhân giật mình phát hiện gã đường đường là Tửu Tiên Nhân mà đối với tửu đạo sắp thua kém hậu bối Lý Thái Sử rồi. Một chiêu này chiếm ưu thế, Lục Nguyên tiếp tục ra tay, chiêu thứ hai hồ đồ tửu, có vị khó được hồ đồ.

Chiêu thứ ba thiên tửu phiên đằng, chiêu thứ tư long trung đối tửu, chiêu thứ năm bạch vân thâm xử hữu tửu gia, chiêu thứ sáu phong lâm dạ tửu.

Trở tay đã đến cheiue thứ tám, Lục Nguyên đsanh ra một quyển sách. Trong quyển sách ghi chép vô đố đạo lý rượu!

Lục Nguyên quát to:

- Trời đất bao la đạo lý lớn nhất!

Thân hình hắn biến vô cùng khổng lồ, quyển sách cũng to vô hạn:

- Tửu chi đạo lý, hiện!

Tửu Tiên Nhân ở trong quyển sách giãy dụa, gã phát hiện trong sách ghi chép tửu chi đạo lý so với gã càng tinh thong nhiều, hoàn toàn bị chôn trong tửu đạo lý.

Mới đầu Lục Nguyên luôn tránh né cuối cùng chỉ ra chín chiêu đã đánh bại xếp thứ mười bảy Tửu Tiên Nhân, điêu này làm cả thấy khủng bố. Phi Vệ đứng bên cạnh cũng líu lưỡi, gã chưa từng nghĩ Lý Thái Sử lợi hại đến thế.

Thật ra thì sức chiến đấu hiện tại hạng Lục Nguyên là hạng mười mấy, hơn Tửu Tiên Nhân một chút nhưng vì trước đó dùng Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo học trộm chiêu thức của Tửu Tiên Nhân, tương đương thêm vào trình độ tửu đạo của mình và Tửu Tiên Nhân, vậy nên mới dễ dàng thắng gã, chỉ dùng chín chiêu mà thôi.

Lục Nguyên không giết Tửu Tiên Nhân, gã vừa chính vừa tà, không muốn giết hắn nên không nằm trong phạm vi giết người. Hắn không phải loại khát máu, từ lúc bắt đầu tu tiên đến nay giết người chỉ chừng một trăm năm mươi, không biết có tới chưa nữa.

Nguyên tắc của mình là không giết sai người.

Mình luôn giết hạng gian ác và lộ sát khí với mình.

Lục Nguyên lấy hết rượu chưa mở nắp của Tửu Tiên Nhân, đây mới là việc chính, mượn rượu đột phá.

Rượu, Lục Nguyên không ngừng uống rượu, đem rượu của Tửu Tiên Nhân uống đến mười vạn cân thì rốt cuộc nghênh đón đột phá.

Chữ tửu trong thần thức tỏa ánh sáng trắng chói lòa, lần này thực lực tăng tiến nhiều, bây giờ thực lực của mình muốn thắng Tửu Tiên Nhân thì càng dễ. Lục Nguyên ngẫm nghĩ, thực lực hiện tại chắc khoảng hạng mười Thiên Bảng, đây là từ cuộc chiến với Tửu Tiên Nhân định ra. Vốn thực lực của mình là hơn hai mươi, chữ kiếm tỏa sáng là mười mấy, chữ rượu tỏa sáng thì tiến vào hạng mười là rất bình thường.

Vậy thì tiếp tục tu hành chính tự thôi.

Chính tự lần này e rằng không dễ dàng.

Kiếm và rượu thấm sâu vào trong, chính tự thì không như vậy, e rằng khó khăn càng cao, đây là tại sa mình để nó ở sau rượu và kiếm, nhưng dù có khó hơn cũng phải thành công.

Lục Nguyên khoanh chân ngồi. Lý Nguyên Bạch, nho chi văn minh dạy nhiều việc chính nghĩa xẹt qua trong lòng, cùng lúc đó ban đầu văn tự chính tự cao cao dâng lên, dù là vậy thì trong thần thức, chính tự xám đó không có chút phản ứng, không có cảm giá tỏa ánh sáng trắng.

Chính tự, cũng không phải là dễ luyện.

Lục Nguyên phát hiện mình làm rất ít chuyện hành hiệp trwnjg nghĩa.

Nếu mình cứ rảnh là đi hành hiệp trượng nghĩa thì e rằng bây giờ khiến chính tự tỏa ánh sáng không là chuyện khó.

Nhưng nói đi phải nói lại.

Mình lười chảy thây, thường thấy chuyện bất bình có đi xen vào, muốn cố ý làm chuyện hành hiệp trượng nghĩa thì làm khí mình quá.

Bây giờ làm sao đây, hiện nay thực lực ở trong Năm Mươi Thiên Bảng khoảng hạng mười, Côn Bằng Vương thì xếp hạng hai chắc có thể dễ dàng thắng mình thôi. Hiện đang ở trong thế giới côn bằng, muốn tránh cũng không thoát, khiến người bực mình thật.

Chính lúc, một ý thức cường đại vô cùng xộc vào đầu.

Ý thức hùng hòn này có các loại chính nghĩa.

Dường như có vô số chính khí phát ra từ cõi thiên địa.

"Đúng như ta đã đoán, trong văn minh chi đạo của ngươi có một chính tự, có chữ này không uổng ta kỳ vọng."

Trong thần trí xuất hiện cái bóng mờ ảo của Nho Chi phó chủ văn minh, Lục Nguyên hiểu ra đấy là một phần thần thức Nho Chi phó chủ văn minh.

"Ngươi có hiệp ở trong lòng, có chính trong lòng, rất tốt."

Nho Chi phó chủ văn minh nói.

"Lấy chính nhập văn minh, trong thiên địa năm mươi kỷ nguyên ta là mạnh nhất, bây giờ lấy đạo của ta giúp ngươi thành tựu chính."

Vô tận thần thức này một phần nhập vào thần thức của Lục Nguyên, một phần vòng quanh ban đầu văn tự chính tự khiến nó tỏa ra ánh sáng càng chói lòa.

Lục Nguyên trong cảm giác hạo hạo trạch trạch, cực cương cực chính lấp đầy thiên địa phát hiện thần thức chữ chính đang tỏa ánh sáng trắng.

Chính thành!

Thực lực hiện tại của mình trong Thiên Bảng chắc khoảng hạng năm đi.

Nhưng không thật sự giao đấu, nếu có cơ hội phải đích thân ra tay mới được.

Bây giờ còn lại một chữ lười cuối.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi