HOA SƠN TIÊN MÔN

Nguồn truyện: Truyện FULLPháp chi tử và Vũ chi tử vừa đi, Lục Nguyên nhún vai, nói với Việt nữ tiểu Thanh:

- Xem ra ta phải đi dạo thăm nơi nàng hiện nay đang ở một chút.

Tiểu Thanh gật đầu.

Tiểu Thanh đi trước, Lục Nguyên đi sau, hai người đều mặc một thân thanh y. Tiểu Thanh thanh lệ thoát tục, Lục Nguyên siêu trần như tiên, hai người trước sau cùng bước, khiến người ta có cảm giác thần tiên quyến chúc. Hai người đi tới giữa vân khí của Phượng cổ văn minh, Lục Nguyên cũng đang quan sát Phượng cổ văn minh. Khung cảnh của phượng cổ văn minh từng được nhắc đến trước kia, phía dưới là một khối Phượng chi đại lục, tiếp đến có hàng ngàn Tinh thần như những bậc cầu thang đi lên. Trên cùng có một khối Phượng thủ lục đại lục. Chỉ là Phượng thủ đại lục kia là nơi Phượng cổ văn minh chi chủ và thất nữ ở. Tiểu Thanh hiện tại còn chưa xác định có phải là một trong thất nữ hay không, cho nên vẫn chưa thể được ở tại Phượng thủ đại lục, chỉ là ở trên một khối tinh cầu gần Phượng thủ đại lục.

Lúc Lục Nguyên đang bay cũng quan sát, Phượng chi đại lục rộng lớn vô biên, phía trên có rất nhiều quốc gia thanh trì. Lục Nguyên quan sát, phát hiện ở giữa những quốc gia thanh trì này ít có đàn ông, căn bản lần lượt là từng nữ tử chi quốc, tiểu Thanh nói:

- Trên Phượng chi đại lục căn bản đều là nữ nhi quốc, Phượng cổ văn minh, dùng âm thắng dương, dùng nhu khắc cương, nữ tử cầm đầu.

Còn lúc Lục Nguyên đang bay, phát hiện bốn phía có rát nhiều thụy thú, với ba loại Phượng Hoàng, loan điểu, Thanh điểu là chủ yếu. Ba loại chim này là những loài khá xinh đẹp. Màu lông của Phượng hoàng tươi đẹp, đứng đầu trăm loài chim. Hai cánh vừa mở ra uy thế vô cùng, như mẫu nghi thiên hạ. Thanh điểu toàn thân toát lên một sắc xanh nhạt khá dễ chịu, có cảm giác siêu thoát phàm tục. Loan điểu lại là một loài chim rất xinh đẹp, đẹp hơn cả Phượng hoàng. Loan điểu khá tươi, màu lông có năm màu, lần lượt là xanh, vàng, đỏ, đen, trắng.

Năm màu này ẩn ẩn lưu chuyển, hóa thành một loại cảm giác rất kinh diễm.

Còn phía trên Phượng hoàng, thanh điểu, loan điểu này, có đủ các loại thiếu nữ mỹ mỹ phu, tiên tử khí độ ngồi.

Lục Nguyên đứng chắp tay, lặng không hư độ, cảnh sắc ở đây, đúng là tươi đẹp chưa từng có. Cho dù là Pháp cổ văn minh, hay là Nho chi văn minh, đều không đẹp như vậy.

- Tiểu Thanh, nàng có Phượng hoàng, Thanh điểu hay Loan điều không?

Lục Nguyên hỏi.

- Ta có một con.

Việt nữ Tiểu Thanh giơ mọt ngón tay tìm kiếm trên không, một con Thanh điểu to đột nhiên xuất hiện. Con Thanh điểu này dài hai mươi trượng, hai cánh giương lên phải rộng tới ba mươi trượng. Tiểu Thanh nhảy lên Thanh điểu. Thanh điểu kia thân thiết dựa vào tiểu Thanh. Thanh điểu và Tiểu Thanh, một chim một người, đều là sắc xanh, ở cạnh nhau, khiến người ta có cảm giác bầu trời xanh mượt, cảnh sắc xanh mượt, xuất trần thoát tục cực độ.

Lục Nguyên cũng cảm thấy thú vị, đứng phía trên Thanh điểu. Những Thanh điểu này rất phản cảm với những người có sát khí nặng. Nếu là Miêu trường trách, Vũ chi tử, Pháp chi tử, Hoang chi tử, Kiếm chi tử đứng trên nó, nó sẽ chán ghét một cách rất bản năng. Còn khí tức trên người Lục Nguyên thì khiến Thanh điểu thấy rất thoải mái.

Lục Nguyên và Tiểu Thanh đứng trên Thanh điểu. Thanh điểu bay thẳng lên trời, gió thổi thanh y của Lục Nguyên bay phất phới, cũng thổi bay những lọn tóc xanh của Tiểu Thanh.

Tiểu Thanh phát hiện trái tim của minh đập nhanh hơn bình thường, mặt hơi ửng hồng.

Lục Nguyên tiện hỏi:

- Cuộc thi chọn Thanh nữ, rút cục như nào, dùng nghi thức gì để cử hành?

Câu này đã hỏi vào mấu chốt vấn đề.

Nghe thấy Lục Nguyên hỏi điểm quan trọng nhất, Tiểu Thanh cũng nghiêm túc trả lời:

- Ba tháng sau, thiếp và Miêu nữ Thanh Liên tranh tài công bằng trên Phượng thủ đại lục. Một trận chiến định thắng bại, còn trước đó phải ở lại Phượng cổ văn minh, thế lực khác không thể trợ giúp. Miêu chi văn minh mà Miêu nữ Thanh Liên xuất thân có thể giúp Miêu nữ Thanh Liên, còn ngoại vực mà thiếp xuất thân có thể giúp thiếp, chính là như vậy.

- Thì ra là thế.

Lục Nguyên liếc nhìn tu vi hiện nay của Tiểu Thanh từ nãy. Tiểu Thanh hiện nay cũng chỉ là thế giới cảnh nhất trọng thiên mà thôi. Cơ bản đạt thiên tôn cấp. Tu thốt pháp bình thường, ba tháng sau nhất định Miêu nữ Thanh Liên sẽ thắng, càng không cần nói phía sau Miêu nữ Thanh Liên còn có Miêu chi văn minh tương trợ.

Xem ra mình muốn huấn luyện Việt nữ Tiểu Thanh cũng không dễ.

Tuy nhiên, mình vẫn có niềm tin tương đối.

Lúc này, thật đúng là mình không ra tay thì không xong.

Dù sao, lúc này không chỉ là chuyện cá nhân, mà còn liên quan đến vấn đề chỗ đứng về sau của cả Phượng cổ văn minh. Cục diện hiện nay của trung ương thiên triều càng ngày càng khẩn trương. Lục Nguyên cũng có thể cảm thấy được thứ cảm giác mưa gió bão bùng này. Để phía mình chiến thắng trong cuộc đại quyết chiến sau này của trung ương thiên triều, mình sẽ phải huấn luyện Việt nữ Tiểu Thanh thật tốt, khiến nàng chiến thắng ngay lần đầu.

Lục Nguyên quyết định, cũng không nghĩ ngợi nhiều nữa. Nhìn cảnh sắc hai bên, cảnh trí của Phượng cổ văn minh được xưng là đệ nhất trong trung ương thiên triều. Đương nhiên, như Hoa chi văn minh, cảnh sắc mỹ miều đẹp lung linh. Nhưng lại chỉ có hoa là chủ yếu, có chút đơn điệu. Trung ương thiên triều, năm cổ văn minh, và ba mươi văn minh thường, chỗ nào cũng có nét đặc sắc riêng. Chỉ nói riêng về phương diện phái nữ, ví như phái nữ của Hồ chi văn minh xinh đẹp nhất, phái nữ của Thiên Mẫu văn minh ôn nhu nhất, phái nữ của Phượng cổ văn minh cao không thể với tới, phái nữ của Độc chi văn minh không thể có được, phái nữ của Miêu chi văn minh cực kỳ phong tình, phái nữ của Băng chi văn minh rất lạnh lùng, phái nữ của Hỏa chi văn minh nóng bỏng như lửa, mặc cũng thiếu vải nhất, thường xuyên mặc quần áo lộ chân lộ eo, thật sự phong tình.

Phái nữ của Phủ chi văn minh và Lực chi văn minh ít nhất, cũng đáng sợ nhất. Phái nữ của Tiên cổ văn minh trang khang nhất, phái nữ của Hoang cổ văn minh cuồng dã nhất, phái nữ của Vũ cổ văn minh có tính nghiên cứu nhất, phái nữ của Phật chi văn minh…Phật chi văn minh có con gái sao? Nếu có cảm hứng với ni cô thực sự có thể nghiên cứu xem sao, nhưng cũng không nhiều người trong trung ương thiên triều có hứng thú với ni cô.

Phái nữ của Thiên lý văn minh và Nho chi văn minh là phiền toái nhất. Thường xuyên giảng đạo lý với người khác. Phái nữ của Dạ chi văn minh thu hút người khác vào buổi tối nhất. Phái nữ của Thánh quang văn minh thánh thần nhất, phái nữ của Tán chi văn minh thích hợp để ngắm trong trời mưa. Phái nữ của Cầm chi văn minh rất dễ nghe, không có việc gì thường đánh đàn cho người ta nghe. Nói đến điều này, trung ương thiên triều có những người đàn ông nhàn hạ đều thấy đáng tiếc, có Cầm chi văn minh sao lại không có Tiêu chi văn minh, nếu có Tiêu chi văn minh thì tốt biết bao.

Phái nữ của Trận chi văn minh thì phải cẩn thận, rất dễ bị những người phụ nữ này lừa giam vào trận. Phái nữ của Thâu chi văn minh khó lừa nhất, thường lừa gạt đàn ông. Y phục của phái nữ của Phù chú văn minh khó cởi nhất. Như vậy bởi vì Phù chú văn minh thường xuyên làm đủ loại phù chú trên quần áo, vừa cởi quần áo ra đã phát hiện toàn thân người phụ nữ đều là phù chú sát nhân, mất đi vài phần dục tính. Đương nhiên phải cẩn thận nhất vẫn là phái nữ của Dược chi văn minh, Độc chi văn minh là minh độc, hễ đắc tội với phái nữ của Dược chi văn minh, họ dùng chút thủ đoạn, liền có thể khiến người khác đau đớn khôn tưởng.

Đây chính là muội tử bảng của năm đại cổ văn minh, ba mươi văn minh thường

Cho nên nói, nhân sĩ buồn chán của trung ương thiên triều kỳ thật rất nhiều.

Tuy nhiên, trong cuộc sống nếu như tất cả ai cũng chém chém giết giết, chẳng phải là rất nhàm chán sao.

Lục Nguyên và Tiểu Thanh cuối cùng cũng đến nơi, cũng chính là thanh sắc chiếu văn cung mà Tiểu Thanh ở hiện nay.

Mà lúc này, ở trung ương thiên triều, cũng thông báo, lúc này, tin Lục Nguyên trở thành văn minh cảnh hoàn toàn được truyền ra.

Sự ra đời của một văn minh cảnh, bất luận ở đâu đều sẽ được thông báo.

Trong Phượng cổ văn minh chính vì muốn tranh giành vị trí Thanh Nữ, năm đại cổ văn minh, và ba mươi văn mình thường cơ bản đều đến. Ví như Pháp cổ văn minh, lần này đại diện Pháp cổ văn minh tới trước vẫn là Pháp không văn minh phó chủ. Pháp không văn minh phó chủ là một tăng nhân, cách ăn mặc có cảm giác đại không đại hư. Lúc Lục Nguyên luyện bách bại chân kinh, Pháp cổ văn minh phó chủ từng giao đấu với Lục Nguyên. Đánh bại Lục Nguyên một lần, nghe thấy tin Lục Nguyên trở thành văn cảnh, không khỏi mỉm cười:

- Đại thiện, đại thiện.

- Cũng không biết Lục Nguyên thành văn văn minh phó chủ, danh xưng là gì?

Pháp không văn minh phó chủ nói. Mỗi văn minh phó chủ đều có danh xưng của mình. Mỗi danh xưng khác nhau, có ý nghĩa khác nhau. Danh xưng nay cũng không thể lấy lung tung. Pháp không văn minh phó chủ lúc này tò mò danh xưng văn minh phó chủ của Lục Nguyên là gì. Không thể là Kiếm túy văn minh phó chủ đấy chứ.

Còn trong số người của Hoang cổ văn minh đến lần này, có một Hoang ôn văn minh phó chủ. Biểu hiện của Hoang ôn văn minh phó chủ này tao nhã, chính là một thư sinh cực kỳ ôn hòa. Người trông cũng khá nhã nhặn. Điểm đặc biệt duy nhất của người này là chiếc nhẫn bảo thạch rất lớn trên ngón tay giữa.

Hoang ôn văn minh phó chủ sờ sờ chiếc nhân trên tay. Lúc anh ta sờ chiếc nhẫn, lẩm bẩm nói:

- Lục Nguyên này, đã thành văn minh cảnh rồi cơ, thật đúng là một tai họa. Cũng may thực lực của Hoang chi tử hiện nay mạnh hơn, đã là tam kỷ nguyên rồi, muốn khắc chế Lục Nguyên cũng không khó khăn lắm.

Về cơ bản, Hoang cổ văn minh hiện nay dựa vào Hoang chi tử để chấn áp sự tồn tại của Lục Nguyên. Đúng vậy, lần trước Hoang chi tử bại trong tay Lục Nguyên, nhưng đó là vì Hoang chi tử bị thương trước, lại bị Lục Nguyên đánh lén. Trận chiến đó không công bằng. Huống chi về sau Hoang chi tử giết Kiếm chi tử và Ma chỉ tử, hấp thụ khí vận của hai người họ, đương nhiên càng vô địch

Hoang ôn văn minh phó chủ mài lên chiếc nhẫn:

- Hoang ưng văn minh phó chủ lại để Lục Nguyên chạy thoát rồi, còn để Lục Nguyên lên tới văn minh cảnh. Lục Nguyên đã đạt tới văn minh cảnh, vậy Hoang ưng chắc là vẫn lạc, nghe nói lâu lắm rồi không có tin tức gì.

Hoang ôn văn minh phó chủ cũng không phải quan tâm gì tới Hoang ưng văn minh phó chủ. Trong tên của anh ta có một chữ "ôn", nhưng thực ra là một nhân vật máu lạnh vô tình. Thích nhất là giết người lúc đang cười. Một kẻ mạnh cùng thực lực với mình chết thì liên qua gì tới anh ta. Chỉ là chuyện này cần phải báo cáo với Hoang cổ văn minh. Để Hoang cổ văn minh xác định lại. Hoang ôn văn minh là một trong những cấp cao của Hoang cổ văn minh, đương nhiên biết Hoang cổ văn minh đã bắt đầu hoạch định một kế hoạch lớn.

Mà hoạch định kế hoạch lớn này, một khi thành công, Hoang cổ văn minh se chư thiên văn minh chi thủ.

Đồng thời hai cổ văn minh Pháp cổ và Vũ cổ sẽ biến mất.

Đây là một cục điện động trời.

Hoang ôn phó chủ không hy vọng bất cứ điều gì ảnh hưởng đến đạ cục này. Người dám làm ảnh hưởng đến đại cục, toàn bộ sẽ bị trấn áp, Lục Nguyên cũng vậy.

Đại biểu của Phong chi văn minh lần này, là Phong thương văn minh phó chủ, anh ta đứng chắp tay:

- Giỏi, Lục Nguyên giỏi.

Phong chi văn minh xem như một trong những văn minh kết giao sớm nhất với Lục Nguyên.

Cởn bên cạnh Phong thương văn minh phó chủ, có một người mặt như búp bê chính là Phong tinh tinh. Quan hệ giữa Phong tinh tinh và Lục Nguyên cũng khá tốt. Sau khi Phong tinh tinh nghe tin Lục Nguyên thành văn minh cảnh, không kìm được líu lưỡi:

- Cái này không thể so sánh với nhau được.

Phong thương văn minh phó chủ không nhịn được cười:

- Con xưa nay không cố gắng, hiện tại bị kích thích rồi cũng phải cố gắng hơn đi.

Thực ra Phong tinh tinh vẫn là thiên tài hiếm gặp của Phong chi văn minh. Nhưng, không chịu cố gắng lắm, xem chừng lần này bị tin tức Lục Nguyên đạt tới văn minh cảnh đâm một nhát, chắc hẳn sẽ bắt đầu cố gắng.

Đại biểu lần này của Giản chi văn minh, vẫn là nhân vật thứ hai của Giản chi văn minh, Đoạn thần văn minh phó chủ. Lông mày của Đoạn chi văn minh phó chủ có vết cắt, mũi có vết cắt, tai có vết cắt, miệng có vết cắt, cổ cổ quái quái, thật sự vừa nhìn đã khiến người ta có cảm giác không thoải mái. Vị văn minh phó chủ này trầm ngâm:

- Lục Nguyên rõ ràng đạt tới văn minh cảnh, còn Bát lăng văn minh phó chủ đi lâu như vậy cũng chưa thấy quay về, chắc đã bị diệt trong tay Lục Nguyên. Thật sự là một chiêu sai lầm, lúc đó ta nên đuổi theo giết Lục Nguyên. Đáng tiếc khi đó cơ thể ta có vấn đề nghiêm trọng, lại không ra được, Lục Nguyên càng ngày càng mạnh, không dễ xử lý.

Đoạn thần văn minh phó chủ lông mày nhíu lại.

Lúc này, bên Miêu chi văn minh.

Miêu nữ Thanh Liên cơ hồ đông cứng với nỗi sợ hãi. Vốn nàng không đụng phải Lục Nguyên, chỉ là nghe qua thanh danh. Cho rằng Lục Nguyên chẳng ra sao, kết quả hiện nay vừa nhìn, mới phát hiện Lục Nguyên lợi hại như vậy. Văn minh cảnh cường giả, đó là cường giả tận cao trên trời, hơn nữa chỉ hai chiêu đã đánh chết người hỗ trợ giỏi giang Miêu trường sinh của mình.

Miêu nữ Thanh Liên chỉ cảm thấy một trận khủng bố.

Lúc Miêu nữ Thanh Liên đang cảm thấy khủng bố, chỉ thấy trên không truyền đến hai cỗ khí thế cực kỳ cường đại, một cỗ khí thế trong đó vô cùng cổ quái. Cỗ khí thế kia cường đại vô biên. Khí thế vô cùng cổ quái kia rơi xuống trước, đây là một ông lão lưng còng, mặt đầy nếp nhăn, sắc mặt như vỏ cây già. Đôi mắt của ông ta vừa nhìn người khác, liền khiến người ta có cảm giác rất khủng bố. Toàn thân người này ăn mặc quần áo cổ quái. Trên trang phục cổ quái này có rất nhiều mô hình rất khó hình dung. Trên người ông ta tản ra một thứ thuật pháp cực kỳ tà ác. Đây cũng không phải Vu thuật, hơi giống với Âu dương đà khí chất trong Thiên bảng, nhưng lại hoàn toàn khác.

Đây là cổ thuật.

Miêu chi văn minh có tam tuyệt, Miêu nữ, Miêu đạo và Miêu cổ.

Cổ thuật, đây là một thuật thần bí mà tà ác, không giống với Vu thuật, cũng chỉ Miêu chi văn minh mới có thuật này.

Còn lão già này, chính là Miêu cổ văn minh phó chủ, nhân vật đứng đầu Miêu chi văn minh cổ thuật. Đây cũng là một đại nhân vật trong thiên địa, có pháp lực lớn hơn nhị kỉ nguyên. Pháp lực mênh mông của nhị kỷ nguyên, hơn nữa, chiến lực của Miêu cổ văn minh này không chỉ là nhị kỷ nguyên, có rất nhiều nhân vật tam kỷ nguyên đều bại trong tay ông ta. Miêu chi cổ thuật của ông ta, khá cường hãn quỷ dị. Pháp lực mạnh hơn nhưng vẫn bại trong tay lão, điều này cũng rất bình thường.

Còn lão già kia, đầy mặt hồng quang, nộ phát sôi sục. Trên vai đặt một thanh Miêu đao cong cong, chuôi của Miêu đao có một đường cong thần kỳ, tựa hồ có thể xuyên thủng thiên cơ. Chuôi Miêu đao này cũng không có vỏ đao, có thể nhìn ra phía trên viết hai chữ "khúc u", là Khúc u miêu đao. Khúc u miêu đao, đây là xứng đao của một nhân vật trong lịch sử.

Miêu đao văn minh phó chủ, đây là nhân vật tam kỷ nguyên. Vị Miêu đao văn minh phó chủ này, trận nổi tiếng nhất là trận giao đấu với hai văn minh phó chủ nhị kỷ nguyên khác. Kết quả lấy một chọi hai mà thắng, giết chết hai văn minh phó chủ khác. Tuy nhiên chính ông ta cũng bị thương rất nặng, từ đó về sau, Miêu chi văn minh phó chủ, uy chấn chư thiên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi