Dưới tình huống sắp làm phụ thân, Diệp Dương Dung sao nỡ chết được.
Diệp Dương Dung ra đời kỳ thực rất giống đệ tử Diệp Viên của mình, cùng là xuất thân cô nhi, cùng là được sư trưởng nhặt vào Hoa Sơn. Nếu không có sư trưởng thì gã sớm chết đói đầu đường, chính vì lúc nhỏ lưu lạc cô nhi chịu đói quá nhiều nên sau này Diệp Dương Dung làm tu tiên giả rất tham ăn, mới khiến dáng người thành như vậy.
Tất cả của mình đều là Hoa Sơn cho.
Trước khi sư phụ chết, mình đã nói bảo vệ Bắc phong, bảo vệ Hoa Sơn.
Cho nên bây giờ lúc cần liều mạng thì mình không tiếc.
Trên thân gã tổng cộng mười lăm vết thương, bốn cái là Bạch Bức trưởng lão làm, đằng trước mười một chỗ là đối thủ khác làm. Đối thủ khác đều chết trong tay gã, giờ phải đối phó địch thủ đáng sợ nhất Bạch Bức trưởng lão, lại là một chiêu liều mạng, không liều không được.
Vết thương đau nhức.
Đứa con chưa xinh, dù là tra hay gái ta đều thích.
Tiếc rằng ta không thể thấy ngươi, phụ thân các ngươi có lẽ sẽ mất mạng tại đây.
Nhưng nếu ta không liều mạng thì không thể bảo vệ Hoa Sơn.
Hơn nữa, con ta, sau này chỉ sợ ngươi sẽ xấu hổ vì ta.
Ta tại đây liều mạng không chỉ vì bảo vệ Hoa Sơn cũng là để cho con trai, con gái mình có thể ngẩng đầu nói: "Phụ thân ta chết vì bảo vệ Hoa Sơn", mà không phải bởi vì phụ thân gặp trận bỏ chạy không dám ngước mặt nhìn đời.
Liều mạng!
Dù có liều chết tại đây cũng phải liều!
Đứa con chưa ra đời, thật muốn thấy bộ dạng sau khi sinh của các ngươi, nhưng có lẽ không thể thấy được, thật tiếc nuối.
Mang theo quyết tuyệt liều mạng, Diệp Dương Dung dùng hết sức cuối cùng, từng chiêu đều là liều mạng. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Một kiếm âm độc không tiếng động đâm vào người Diệp Dương Dung.
Thật sự không thể thấy bộ dạng đứa con khi ra đời rồi sao?
Diệp Dương Dung vô lực giơ tay lên ở không trung quơ quào, đôi mắt trợn to, cố gắng muốn nhìn bộ dạng đứa con chưa ra đời.
………
Đại đạo cảnh ngũ tầng nguyên khí tông Hạ Thanh Hạc cắn răng, nuốt vào một viên đan dược. Kỳ thực trước khi Lục Nguyên đến thì Hạ Thanh Hạc đã bị thương vào tay Phương Tà. Chiêu hàn lẫm cực kỳ Nhất Nguyệt Hàn Mai Sát, pháp lực tổn hao nhiều, thân thể bị thương nghiêm trọng. Lần đại chiến này từ bắt đầuđã có rất nhiều yêu ma bao vây Hạ Thanh Hạc.
Hạ Thanh Hạc chính là đại đạo cảnh ngũ tầng, hơn nữa trọng thương, một khi tổn thương gã thì sẽ lập công ngút trời, dưới tình huống như vậy sao ai bỏ qua cho gã được? Hạ Thanh Hạc ăn không ít đan dược hồi phục pháp lực, giết không biết bao nhiêu yêu ma, nhưng có càng nhiều yêu ma luân phiên tấn công.
Kỳ thực bây giờ Hạ Thanh Hạc có thể xoay người rời đi, lấy lực lượng đại đạo cảnh ngũ tầng của gã giờ bùng phát ra pháp lực cuối cùng, chặn đánh gã không hề dễ dàng.
Tuy nhiên, bây giờ Hạ Thanh Hạc lựa chọn là nuốt vào đan dược…Giải Thể Đan!
Tại Tấn quốc, kỹ thuật luyện đan không tính nhiều cao minh, cũng có đan dược hồi phục pháp lực nhưng hiệu quả không tốt lắm, hồi phục pháp lực cần thời gian rất lâu, tự hồi phục pháp lực cực kỳ ít ỏi. Giải Thể Đan có thể chớp mắt hồi phục mười phần pháp lực, chẳng qua cái giá là hao tổn rất nhiều tiềm lực, đại thương nguyên khí, dùng đan này trong ba mươi năm pháp lực sẽ giảm bảy phần, hơn nữa tiềm lực tổn hao nhiều, sau này muốn tiến cấp thì càng thêm gian nan.
Hạ Thanh Hạc bây giờ là đại đạo cảnh ngũ tầng, lại tiến một cấp là đại đạo cảnh lục tầng, nửa bước tông sư.
Dưới tình huống như vậy, vì lợi ích cả nhân, gã nên giết ra trốn một góc.
Nhưng gã không thể làm vậy.
Bởi vì gã phải bảo vệ Hoa Sơn.
Hoa Sơn có đệ tử của gã, đồ tôn của gã, con trai gã, cháu gã.
Con cháu chắt chít, đồ tử đồ tôn.
Không sai, là con cháu đồ tử đồ tôn, những người này không cường nhưng đều là hy vọng tương lai của Hoa Sơn.
Hy vọng không thể tắt.
Thà gãy bộ xương già này cũng phải bảo vệ hy vọng Hoa Sơn.
Hoa Sơn này ta phải bảo vệ.
Hoa Sơn ăn Giải Thể Đan xong toàn thân pháp lực dùng sắp hết chớp mắt bùng nổ, cùng lúc đó lòng dâng lên sát ý.
Hạ Thanh Hạc rống một tiếng:
- Đám nhóc con ma đạo, lão phu liều với các ngươi!
Hạ Thanh Hạc chớp mắt hồi phục mười phần pháp lực, gã lao vào đám yêu ma, một chưởng đánh ra có thể giết chết một đống yêu ma.
Có không ngừng yêu ma chết trong tay gã.
Chỉ là Giải Thể Đan mang đến di chứng ngày càng rõ ràng, gã cảm giác ý thức của mình hơi mơ hồ.
Bên người cánh hoa đỏ rơi rụng, đây là hoa đào Hoa Sơn ư?
Còn nhớ lúc mới vào Hoa Sơn từng thấy hoa đào Hoa Sơn, sau đó hoa đào này theo bên mình hơn ngàn năm, bây giờ rất có thể là cuộc chiến cuối cùng. Hoa đào, người đến theo ta sao? Hạ Thanh Hạc hoảng hốt nhìn thấy hoa từng năm từng năm rơi rụng.
Hoa đào giống như Hoa Sơn.
Hoa cũ thì sẽ rơi rụng, hóa thành đất bùn, đi bảo vệ, tưới nhuần đóa hoa mới.
Hoa rơi không phải vật vô tình, hóa thành bùng đất bảo vệ hoa.
Hoa Sơn năm ngàn năm luôn như thế phát triển, bây giờ hãy để ta thành bùn đất bảo vệ Hoa Sơn thế hệ mới.
Vì hy vọng Hoa Sơn, vì thế hệ mới của Hoa Sơn, liều mạng!
………
- Hoa Sơn của ta, để ta bảo vệ!
Trong yêu ma công kích, từng góc Hoa Sơn vang lên thanh âm như vậy.
- Tuy liều mạng ta cũng phải bảo vệ!
Lại là một Hoa Sơn trưởng lão đẫm máu ngã xuống, nhưng trước khi chết kéo theo một đối thủ xuống địa ngục.
Vì Hoa Sơn, liều mạng!
- Nhà ta ta phải bảo vệ!
Trong đợt công kích của yêu ma, thanh âm đơn lẻ ngày càng nhiều.
Từng thanh âm ngày càng nhiều, càng lớn, từng chút một rời rạc hợp thành nước lũ.
- Hoa Sơn chúng ta để chúng ta bảo vệ!
Nước lũ như vậy đối kháng nước lũ tín niệm của đám yêu ma. Đám yêu ma muốn phú quý, muốn chiếm càng nhiều tài nguyên, tín niệm đo đụng mạnh vào nước lũ tín niệm phải bảo vệ Hoa Sơn của người Hoa Sơn. Người Hoa Sơn và Thế Thiên Minh mạnh mẽ va chạm.
Lực lượng bảo vệ đối đầu lực lượng quyền thế.
Đám yêu ma mới bắt đầu chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng từ từ phát hiện không thích hợp. Những người Hoa Sơn này không muốn sống nữa, rất nhiều người Hoa Sơn không muốn sống, khi chưa chết họ liều mạng, chiêu thức gì đều dám dùng, coi như là sinh cơ đứt thì cũng không từ bỏ, dù chết phải kéo yêu ma chôn cùng.
Nói yêu ma độc, giờ người Hoa Sơn càng độc.
Đám yêu ma lần này tấn công Hoa Sơn là vì báo thù, vì được đến càng nhiều tài nguyên, tưởng được đến quyền trên mặt đất. Nhưng mấy thứ này có quý hơn nữa cũng không quý bằng mạng của mình. Khi phát hiện người Hoa Sơn đều điên điên, không ngừng liều mạng, đám yêu ma có một phần lựa chọn không liều mạng, lùi bước.
Một yêu ma lùi không có gì, nhưng rất nhiều yêu ma lùi thì là vấn đề lớn.
Tín niệm muốn bá quyền mặt đất của đám yêu ma cùng với tín niệm bảo vệ Hoa Sơn của người Hoa Sơn mạnh va chạm. Sau đó ma niệm của đám yêu ma bị nước lũ bảo vệ của Hoa Sơn đánh tan nát. Tín niệm đụng độ, nước lũ va chạm, bên Hoa Sơn chiếm ưu thế.
*Oành!*
Ma niệm của đám yêu ma, ma nước lũ rốt cuộc không chống đỡ nổi, bị tín niệm bảo vệ Hoa Sơn đụng vỡ, phá tan tành.
……….