Trì Ngữ Mặc hai tay chắp thành quyền, không ngừng lo lắng nhanh chóng, “Lôi tổng khẳng định sẽ tìm được một người con gái vô cùng hoàn mỹ, bạch đầu giai lão, đồng tâm vĩnh kết, con cháu đầy nhà.
Lão thái thái mím môi, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, bà đối với Trì Ngữ Mặc vẫn là vừa ý hơn
Cháu dâu chạy mất rồi, tâm trạng bà không vui, “đi đi, đi đi, đi công tác đi, tránh để ta nhìn thấy phiền lòng”
Bà ủ rũ cúi đầu đi vào trong bếp
Trì Ngữ Mặc thở phào nhẹ nhõm
Cô ở đây, nói là tiểu bảo mẫu, thực tế, ngoại trừ quét dọn, trên cơ bản cái gì cũng không phải làm, còn ở đây miễn phí ăn, miễn phí ở.
Sau một năm, khi cô rời đi sẽ trả lại toàn bộ số tiền Lão thái thái cho cô mượn. Phần ân tình giúp người trong lúc hoạn nạn này, cô sẽ ghi nhớ trong tim.
Cô trở về phòng thu dọn hành lý, chuẩn bị ngày mai công tác.
*
Võ quán Teakwondo
Trình Phong bị đánh đau eo đau lưng chân chuột rút, nằm bẹp trên dàn không muốn bò dậy, bởi vì biết rằng kết cục của việc đứng dậy, chính là lần nữa bị đánh nằm xuống.
“Đứng dậy” Lôi Đình Lệ mệnh lệnh, chuẩn bị xong tư thế công kích, tư thế rất tiêu chuẩn, vừa kiêu ngạo vừa đẹp trai, chỉ là thần thái quá sắc bén, lực sát thương quá lớn
Trình Phong không dám, nằm bẹp trên sàn, bụng tiếp sàn, di chuyển vị trí, chính diện hướng về Lôi Đình Lệ, cầu xin: “nhị ca, tha cho em đi, đánh tiếp, anh sẽ không còn nhìn thấy em nữa, anh sẽ không nhìn thấy em nữa, chính là không có cơ hội tiếp tục chèn ép em nữa rồi”
“Đứng dậy” Lôi Đình Lệ lần nữa ra lệnh
“Đại trượng phu, nói được nhất định làm được, em dậy không nổi à, nhị ca, nếu không thì, em cùng anh đi uống rượu đi, chúng ta không say không về, cái gì Trì Ngữ Mặc à, đi gặp quỷ đi” Trình Phòng bồn chồn lo sợ mắng
“Cậu nói để ai đi gặp quỷ?” Lôi Đình Lệ biến trá nói
“Để, để, để không như ý đều đi gặp quỷ hết đi à” Trình Phong thay đổi lời nói
Lôi Đình Lệ nhìn điệu bộ kinh hãi của cậu ta, chắc là không thể dậy nổi nữa, “đi thôi, đi uống rượu”
Trình Phong thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng đi thay quần áo, tốc độ cấp tốc
Đi ra ngoài, Thường Lưu Nguyệt đang đợi anh ta
“Nhị ca đây là làm sao vậy?” Thường Lưu Nguyệt không hiểu hỏi
Trình Phong nhún nhún vai, “ham vọng cầu không mãn ý thôi”
Thường Lưu Nguyệt rụt vai lại, có vẻ giận, “nói tiếng người”
Trình Phong biết là Thường Lưu Nguyệt thích Lôi Đình Lệ, bất lực, tương nữ có mộng, lôi lang vô ý, “nhị ca không có cùng Trì Ngữ Mặc làm đến sướng, tinh lực quá nhiều, đang phát tiết đó”
Thường Lưu Nguyệt sắc mặt tái mét, “anh cứ phải kích động em mới được sao?”
“Tiểu Lục, nhị ca thích Trì Ngữ Mặc rồi, em từ bỏ đi”
“Bọn họ sẽ không ở bên nhau, anh tin không?” Thường Lưu Nguyệt đỏ đôi mắt nói
“Người con gái nhị ca muốn, không có ai có đủ để ngăn cấm” Trình Phong khuyên
“Vậy thì cùng mong mỏi chờ đợi thôi” Thường Lưu Nguyệt tức giận nói, ngoảnh mặt đi, không thèm quan tâm Trình Phong nữa, cũng tạm thời không muốn đối diện với Lôi Đình Lệ, chỉ cần nghĩ tới Trì Ngữ Mặc, cô sẽ trút giận lên người Lôi Đình Lệ, khiến Lôi Đình Lệ chán ghét, cô sẽ không còn cơ hội nào nữa
Cô không có chờ đợi Lôi Đình Lệ đi ra, cứ thế ra khỏi cửa
Lôi Đình Lệ mặc xong quần áo đi ra, khuôn mặt vẫn nghiêm nghị như trước, khi lái xe, tốc độ vô cùng nhanh
Trình Phong sợ hãi nắm chặt lấy tay nắm phía trên cánh cửa, sắc mặt trắng bệch, “nhị ca, châm chút, chậm chút, đừng lái đến đoạn cuối cuộc đời à”
Trình Phong không nói còn ổn, nói rồi, Lôi Đình Lệ tốc độ càng nhanh hơn nữa
Trình Phong càng muốn khóc mà không nước mắt, nhị ca thất một cuộc tình, lấy tính mạng của anh ra hạ giận, đàn ông, cần gì phải làm khó đàn ông
“Nhị ca, anh cứ lái hết sức đi, nói không chừng có thể lái đến đầu nguồn sự sống” Trình Phong thay đổi cách nói
Lôi Đình Lệ phanh gấp, bởi vì quán tính ảnh hưởng, Trình Phong bốp một tiếng, đụng trúng ghế trên, đâu đến mức nước mắt đều sắp rơi ra rồi
“Nhị ca, anh thật mạnh mẽ” anh bất lực nói
“Đến rồi” Lôi Đình Lệ trầm giọng nói, mở cửa xe, từ trên xe bước xuống
Bọn họ bước vào trong phòng bao của Thanh Phong Các, “công chúa” mở một chai rượu đỏ, rót cho hai người họ.
“Nhị ca, muốn hát cái gì, em đến chọn” Trình Phong nịnh hót nói
Lôi Đình Lệ không nói lời nào, uống hết lượng rượu trong cốc, nhìn chằm chằm màn hình, “nếu như một người con gái trong lòng có một người đàn ông, phải làm sao?”
“Á? Trì Ngữ Mặc trong lòng có người đàn ông khác à” Trình Phong nghi ngờ
Lôi Đình Lệ sắc bén liếc nhìn anh ta, trong ánh mắt giống như đáp trả độc tố
Trình Phong run rẩy, biết bản thân đã nói trúng rồi, “thật sự không có liên quan gì, mắt của cô ta không có mù, khẳng định có thể phát hiện nhị ca tốt hơn người đàn ông đó trăm lần”
“Mắt cô ấy không mù?” Lôi Đình Lệ bật cười một tiếng, ánh mắt càng lạnh lùng, anh làm sao cảm thấy cô ấy rất mù
“Thực tế, có rất nhiều người con gái ái mộ nhị ca, anh một câu nói, bọn họ vội vàng ập tời, tùy vua lựa chọn, cần gì phải yêu một cành hoa, trên thế gian phụ nữ tốt đẹp nhiều lắm” Trình Phong cẩn thận nói
Lôi Đình Lệ không có nói gì, nhấc cốc rượu vang đỏ mới được đổ thêm lên, từ từ lắc lắc
Trình Phong nhìn không rõ Lôi Đình Lệ đang nghĩ cái gì, anh ấy toàn không lộ thần sắc, khiến người khác khó suy đoán, “nhị ca, em đi ra ngoài chút, chút quay lại”
Lôi Đình Lệ cũng không có để ý cậu ta, lại uống hết rượu trong cốc
Không lâu sau, Trình Phong quay lại, phía sau người dẫn theo 4 mỹ nữ
Lôi Đình Lệ liếc nhìn bọn họ một lượt, ai ai cũng đều là trang điểm đậm đà, mặc đồ lộ liễu, trên người xịt nước hoa, lộ ra nụ cười nịnh bợ
Anh cau mày lại: “kêu bọn họ ra ngoài”
“Nhị ca, có muốn thử một chút không, bọn họ có chút công phu khá tốt” Trình Phong không sợ chết giới thiệu
Lôi Đình Lệ ánh mắt sắc nhọn liếc nhìn qua đó
“Rõ rồi, lập tức kêu bọn họ ra ngoài” Trình Phong gấp gáp kêu đám mỹ nữ rời đi
Lôi Đình Lệ lại lần nữa ngẩng đầu uống hết cốc rượu
Trình Phong vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lôi Đình Lệ uống rượu không khống chế như thế này, “nhị ca, em cảm thấy, anh cần phải thử nghiệm nhiều hơn, không thử nghiệm, không biết còn có người con gái tốt hơn, cái cô Trì Ngữ Mặc đó, em thấy cũng bình thường”
“Cậu không nói không ai nói cậu bị câm, rượu uống chưa?” Lôi Đình Lệ không vui
Trình Phong lập tức nhắc cốc rượu lên, uống cạn rượu bên trong, lại lần nữa khích lệ: “anh cũng là sau khi tiếp xúc với Trì Ngữ Mặc, mới phát hiện cô ấy không tồi, tiếp xúc nhiều người con gái, cuối cùng cũng sẽ phát hiện người tốt”
Lôi Đình Lệ không nói gì
Trình Phong nghĩ rằng Lôi Đình Lệ đồng ý rồi, lấy điện thoại ra, “Lộ Lộ, đến Thanh Phong Các, cùng anh uống rượu, kêu cả Tiểu Văn đến nữa”
Sau khi anh dập điện thoại, giới thiệu cho Lôi Đình Lệ: “Lộ Lộ và Tiểu Văn đều còn là sinh viên đại học, học viện điện ảnh, Lộ lộ quay qua quảng cáo của dầu gội dầu, Tiểu Văn quay qua quảng cáo của sữa dưỡng thể và keo dán mi, cả hai cô gái khá trong sáng”
“Loại cậu thích?” Lôi Đình Lệ liếc nhìn anh ta
“Em thích loại diêm duốc lòe loẹt, hai cô gái này quá đơn thuần trong sáng, đều là còn trinh, rất trong sạch, em xem như em gái” Trình Phong giới thiệu
“Vậy sao?” Lôi Đình Lệ không lạnh không nhạt nói hai từ, trong đầu lóe lên bóng hình của Trì Ngữ Mặc
Cô ấy tuy không đơn thuần trong sáng, ngược lại, cô ấy rất hiểu thời thế, sát ngôn quan sắc, thông minh, xảo quyệt, dũng cảm, vui vẻ giúp người, và còn có trách nhiệm...