HỢP ĐỒNG Ở RỂ

Xuất hiện hơn 30 hình ảnh, đều là những hình ảnh từ các máy quay trên du thuyền này, cả du thuyền chỉ trừ những góc chết cực ít ỏi ra thì tất cả hình ảnh của các khu vực chủ yếu đều nằm trong tầm quan sát của Vương Hán, nắm rõ trong lòng bàn tay tất cả những gì xảy ra trên du thuyền!  

Vương Hán liếc nhìn vài lượt, khóe miệng từ từ lộ ra một nụ cười.  

Anh đã nhìn thấy Vệ Uyển Nhi rồi.  

Tại một trong những hình ảnh trong đó, Vệ Uyển Nhi vừa đi từ trong phòng ra, cô mặc một bộ đầm dạ hội màu trắng, cổ đeo một sợi dây chuyền ngọc trai, trang điểm nhã nhặn, đẹp không thể diễn tả dược, đang đi về phía boong tàu, suốt cả dọc đường đi lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, gây nên từng trận kinh hô.  

"Vợ mình đẹp thật", trong lòng Vương Hán sung sướng, dán mắt theo Vệ Uyển Nhi, càng nhìn càng thỏa mãn.  

Có một cô vợ xinh đẹp như vậy, thật hạnh phúc!  

"Trương Phong!", một tiếng quát giận dữ đột nhiên vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Vương Hán: "Hay lắm cái tên Trương Phong này, tôi bảo cậu dọn dẹp nhà bếp, cậu lại ở đây chơi điện thoại à!"  

Là bếp trưởng Bàng!  

Anh ta dắt theo đám đầu bếp đi từ bên ngoài đi vào, tay vẫn cầm theo con dao phay, trực tiếp đi đến trước mặt Vương Hán, nổi cơn tam bành quát: "Tôi bảo cậu làm việc, cậu lại dám lười biếng, để xem tôi xử lý cậu thế nào!"  

Vừa nói vừa vung vẩy con dao phay về phía Vương Hán.  

"Lười biếng?", Vương Hán cất điện thoại đi, cất bước tùy ý cũng tránh được con dao phay của bếp trưởng Bàng, giơ tay ra chỉ vào trong bếp nói: "Bếp trưởng Bàng, phiền anh nghiệm thu chút đã, công việc mà anh giao tôi đều đã hoàn thành rồi".  

Bếp trưởng Bàng sững sờ.  

Bọn họ vừa mới rời khỏi nhà bếp được chừng 10 phút đồng hồ, anh ta cho rằng để hoàn thành xong những công việc đó ít nhất cũng phải mất nửa tiếng đồng hồ, thằng ranh con này lại làm xong nhanh vậy sao?  

"Chỉ cần trong bếp có một góc nào chưa được vệ sinh, tôi sẽ lập tức bảo quản lý Trương đuổi việc cậu, còn một con cá nào chưa được sơ chế sạch sẽ, cũng đuổi việc!", bếp trưởng Bàng quát mắng, sau đó bắt đầu kiểm tra.  

Vách tường, góc khuất, thớt, mặt bàn... khắp cả khu bếp đều không tìm thấy một hạt bụi nào, trơn bóng như mới. Còn 50 con cá kia, con nào con nấy cũng được xử lý sạch sẽ hoàn toàn, tất cả nội tạng đều đã được lấy ra, vảy bên ngoài cũng được rửa sạch không còn dính một cái nào, hơn nữa tay nghề rõ ràng còn rất điêu luyện, không hề làm hư hỏng phần thịt cá, duy trì được nguyên liệu trên thân cá ở mức độ cao nhất.  

Thậm chí còn có một vài con cá vì đặc thù giống loài nên rất khó cạo vảy, cho dù có đích thân bếp trưởng Bàng ra tay cũng chưa chắc có thể xử lý gọn gàng như vậy được, nhưng cá do Vương Hán sơ chế căn bản không có một chút khuyết điểm nào, có thể nói là hoàn hảo!  

"Lợi hại!", bếp trưởng Bàng trợn mắt há mồm kinh ngạc.  

Anh ta cũng là đầu bếp đẳng cấp trong nước do Cố Nguyên Châu thuê về, cả đời theo đuổi cảnh giới cao của nghệ thuật làm bếp, cực kỳ kinh ngạc với khả năng dùng dao này của Vương Hán, thậm chí còn có vài phần yêu thích, ngay đến nhiệm vụ do Trương Tuyết dặn dò cũng không quan tâm đến nữa, hai mắt trợn tròn nói: "Trương Phong, không nhìn ra được, cậu đã từng học nấu ăn sao?"  

"Một chút", Vương Hán khiêm tốn nói: "Con nhà nghèo nên phải kiếm ăn từ sớm, mấy năm trước khi đi làm thêm bên ngoài, đã từng có một thời gian làm ở nhà hàng khách sạn, ít nhiều cũng học được một chút tài nghệ, đủ để phòng thân thôi".  

Bếp trưởng Bàng có chút đăm chiêu gật đầu.  

Lúc còn nhỏ nhà anh ta cũng không có tiền, sau này học nấu ăn, cố gắng có được chút thành tựu, gia cảnh mới dần dần tốt hơn. Những gì Vương Hán vừa nói đúng lúc gợi lên sự đồng cảm của bếp trưởng Bàng, càng đồng cảm thì lại càng thông cảm cho Vương Hán hơn, con dao phay trong tay cũng được hạ xuống, bàn tay múp míp vỗ lên vai Vương Hán, nói: "Nếu đã từng học, dọn dẹp vệ sinh không thôi thì quá phí phạm, từ giờ trở đi, cậu làm phụ bếp cho tôi, tôi dạy cậu thêm mấy chiêu hay ho nữa!"  

Đám đầu bếp trẻ bên cạnh tỏ ra vô cùng ngưỡng mộ.  

Bếp trưởng Bàng đã từng tham gia cuộc thi nấu ăn trong nước, vào đến tận vòng chung kết 8 người giỏi nhất, bình thường muốn theo anh ta học nghề anh ta đều không dạy, bây giờ lại chủ động dạy Trương Phong, vận may của tên này tốt thật!  

"Nhìn kỹ đây nhé!", tay trái của bếp trưởng Bàng giữ cá, tay phải cầm dao, cắt vài đường trên thân cá, rồi lại lấy ra một cái cây kim bằng thép đâm vài cái, tiện tay ném vào trong nước để rửa phần máu dây ra, sau đó đặt lên thớt,miệng giới thiệu: "Con cá này rất tươi, thịt cá rắn chắc, không dễ ngấm gia vị, cho nên dùng kim đâm vào thịt cá thì mùi vị sẽ càng đậm đà ngon hơn, cậu thấy tay nghề của tôi thế nào?"  

Nói xong vẻ mặt đắc ý nhìn Vương Hán, chờ đợi sự khâm phục của Vương Hán.  

Thế nhưng...  

Vương Hán lại nhíu mày, lắc đầu nói: "Con cá này làm như vậy cảm giác rất bình thường, bếp trưởng Bàng, anh làm thế này là lãng phí nguyên liệu rồi!"  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi