HUYỀN MÔN THẦN TOÁN BÓI QUẺ QUÁ LINH TOÀN KINH THÀNH CHẤN ĐỘNG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Không Thiền đại sư, xin ngài đừng tức giận, dã nha đầu này không hiểu chuyện ăn nói linh tinh thôi.”
“Mấy ngày nay chúng ta nghe ngài giảng kinh Phật, nhận được ích lợi không nhỏ.

Đêm qua ta còn nằm mơ thấy Phật Tổ, được Phật Tổ điểm hóa đây! Sáng sớm ta đã vội vàng chạy đến đây, thế nên hôm nay tất nhiên có thể được rút trúng, xin ngài hãy mau chóng bắt đầu đi…”
“Đúng thế đúng thế, đừng có so đo với tiểu nha đầu này, bản lĩnh của ngài thế nào chúng ta đều biết cả!”
“…”
Không Thiền đại sư nhìn dáng vẻ gấp gáp của đám người, trong lòng cũng hài lòng hơn một chút.
Sau khi đến kinh thành, hắn đã phí không ít công sức mới có thể tích lũy được danh tiếng như hiện tại.

Chỉ cần qua ít ngày nữa thôi, giá trị con người của hắn cao hơn, hắn không cần phải giảng kinh Phật đoán mệnh cho người ta nữa, chỉ cần an tâm tìm một chùa miếu đợi ở đó, kiếm chút tiền tu hành, tụng kinh, cúng dường là đủ rồi.
Vừa nãy bị trò nháo của nha đầu này suýt chút nữa đã phá hỏng kế hoạch của hắn.
Hắn nhìn lại vào đám đông, ánh mắt dán chặt vào khuôn mặt của ba người mà hôm nay hắn sẽ tính quẻ, lại cẩn thận nhìn vào những thẻ tre mà họ cầm trên tay, bảo đảm lát nữa khi hắn rút thẻ tre sẽ trùng khớp.
“Không Thiền đại sư, đừng vội thế chứ.” Không Thiền đại sư đang muốn mở miệng, giọng nói Vân Chước lại vang lên.
Âm thanh trong trẻo như tiếng suối vỗ vào đá, khiến người ta cảm thấy dễ chịu, yên bình, không khỏi bị thu hút.
“Mệnh cung của đại sư sáng rõ, chính là tướng mạo tinh thông học vấn, chắc hẳn lúc ngài sáu bảy tuổi đã bắt đầu đọc sách rồi.

Nhưng mà ấn đường của ngài có tổn thương, lông mày lộn xộn, xác nhận trong nhà bần hàn long đong… Mũi ngài thẳng, tài tinh lại chập trùng, ta tính sơ qua, lúc ngài ba mươi tuổi có một lần phát tài.

Mặt khác, ngài không có huynh đệ tỷ muội, không có bằng hữu chí giao, quan tinh xâm thiên, nhưng bởi vì thê có lộc, nhưng cung phu thê của ngươi lõm, ám sinh tà vân… Đại sư, khoản tiền của phi nghĩa kia của ngài lai lịch bất chính, dựa vào lấy duyên trong số phận của mình để đổi được?
“Im ngay! A Di Đà Phật, có phải ngươi có thù hận gì với bần tăng không? Nếu không thì tại sao ngươi lại ăn không nói có, nói xấu bần tăng như vậy…” Trong lòng Không Thiền đại sư đại loạn.
Từ khi còn bé hắn đã bắt đầu đọc sách, rất có thiên phú, nhưng gia cảnh lại nghèo nàn nên hắn không có cách nào đọc sách để cải mệnh.
Từ nhỏ đã bị người bắt nạt, nghèo túng đến tận ba mươi tuổi, được bà mối giới thiệu, bái thiên địa với một hoa khôi hoàn lương.

Lúc đó hắn cũng không ngờ rằng trong tay nữ nhân kia có không ít bạc.
Hắn dỗ dành nữ nhân kia thu bạc vào tay, cầm bạc ra ngoài làm ăn…
“Quê quán của đại sư hẳn là ở vùng Cam Châu của Quan Trung, sau khi đi xa, hành trình không suôn sẻ, ngài cũng tự làm ăn nhưng mệnh không quý nhân, tiền tài không vào, đúng không?”
Bàn tay dưới ống tay áo của Không Thiền đại sư nhịn không được run rẩy.
Tiểu nha đầu này nói không sai một chữ nào.
“Đuổi người ra ngoài ngay!” Không Thiền đại sư tức giận nói.
“Ta còn chưa nói xong mà.” Vân Chước vẫn bình tĩnh: “Vừa rồi đại sư tính quẻ giúp ta, bị vài ba lời nói của ta dẫn dắt, đã đồng ý rằng ta là người không cha không nương, chỉ tiếc rằng ngài nói không đúng chút nào hết.

Cha nương ta vẫn còn khỏe mạnh, huynh đệ an khang, xuất thân giàu có, không có lời nào đúng cả.

Ngài tự xưng là cao tăng nhập Phật môn từ nhỏ, năng lực và tướng mạo hiển nhiên khác biệt so với hình tượng và lời nói với bên ngoài, chắc hẳn...!tăng điệp của ngài là giả nhỉ?”
Lúc này, mấy tiểu đồng đã vươn tay túm lấy Vân Chước.
Chỉ là còn chưa kịp đụng tới nàng, một đội nhân mã từ bên ngoài đã xông đến.
Là người của quan phủ.
Sắc mặt Không Thiền đại sư đại biến, dáng vẻ hoảng hốt.
Vân Chước vẫn ung dung bình tĩnh nói: “Ta sợ lời ta nói không ai tin nên trước đó đã đi báo quan rồi.

Mặc dù cố hương của ngài cách đây rất xa nhưng muốn tìm một người đến nhận dạng Không Thiền đại sư hẳn cũng không khó lắm.”
Trong hồ sơ của Hộ bộ có ghi chép chi tiết về dung mạo Không Thiền đại sư, chỉ cần kéo hòa thượng này đến kiểm tra một phen thì tất sẽ có điểm đáng ngờ bại lộ.
Chỉ cần có điểm đáng ngờ, vậy thì chuyện còn lại phải làm chính là cạy mở miệng của hắn.
Hình bộ ấy à, am hiểu nhất chính là việc này.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi