HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Thời gian thấm thoắt trôi qua, nháy mắt đã mười ngày trôi qua.

Hôm nay chính là ngày thi cuối kỳ mỗi năm tổ chức một lần của Tinh Huyền học viện.

Kết thúc cuộc thi thì chính là kỳ nghỉ kéo dài một tháng, rất nhiều học sinh đều rời học giáo trở về nhà.

Cái gọi là thi cuối kỳ thực ra chính là kiểm nghiệm thành tích của học viên trong một năm qua mà thôi, các học viên đã đột phá sau kỳ thi sẽ vào những ban cấp cao hơn, còn những học viên dậm chân tại chỗ thì cũng không bị trừng phạt gì.

Sáng sớm, cả học viện vô cùng náo nhiệt, từng đám đệ tử tụ lại tụm ba tụm năm đi về phía luyện võ trường.

- Hắc hắc, bế quan hơn hai tháng, rốt cuộc ta cũng đột phá ngũ mạch rồi, xem ra học kỳ sau ta có thể vào trung cấp ban được rồi.

- Ngươi thì sướng rồi, con bà nó, ta vẫn còn ở tại cảnh giới tam mạch, học kỳ này không thể đột phá, chỉ có thể mong tới kỳ nghỉ có thể đề thăng được, nếu không thì đợi khai giảng học kỳ sau ta vẫn phải ở lại đê cấp ban, vậy thì quá mất mặt.

- Ngươi như vậy mà mất mặt cái gì, nghe nói học viện của chúng ta có người ở đê cấp ban liên tục bốn năm liền.

- Ha ha, ngươi nói là tên phế vật Diệp Huyền kia sao, ở học viện bốn năm vẫn chỉ mới đả thông được nhất đạo huyền mạch, quả thực là cười chết người.

- Hai người các ngươi đừng có xem thường Diệp Huyền, cẩn thận để hắn nghe thấy sẽ tìm các ngươi tính sổ đó.

- Hừ, chẳng lẽ ta lại sợ tên phế vật đó hay sao.

- Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, gần đây Diệp Huyền rất nổi danh, lúc ở tu luyện khoá hắn trực tiếp đánh Chu Ngạn của Chu gia một trận tơi bời, còn khiến cho Vương Việt của Vương gia trực tiếp bị đuổi học.

- A, ngươi nói thật sao?

- Nói thừa, chẳng lẽ ta lại đi lừa ngươi sao.

- Trời ạ, tên kia khi nào thì trở nên lợi hại như vậy, chẳng trách ta nghe nói mấy ngày trước Vương Phi của cao cấp ban cứ một mức tới ký túc xá nam sinh đi tìm tên phế vật kia, muốn cho hắn đẹp mắt, hoá ra là vì đắc tội Vương gia.

Mấy người trò chuyện với nhau, càng nói càng xa.

- Vương Phi sao? Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự muốn báo thù cho Vương Việt sao, tốt nhất là đừng rơi vào tay của ta.

Ở cửa học viện, Diệp Huyền sờ sờ mũi, thần thái khoan thai đi vào trong vườn trường.

Hắn ở hiệp hội luyện dược sư tu luyện gần nửa tháng, sáng sớm hôm nay liền trở về học viện, thi cuối kỳ không phải chuyện lớn gì, chỉ là một cuộc thi để kiểm tra thành tích của học viên mà thôi, bất kể là có tiến bộ hay không, học viện cũng sẽ không quản, nhưng nếu như học viên nào dám vắng mặt vô cớ thì cứ chờ bị đuổi đi.

Không bao lâu sau, một tòa kiến trúc bằng đá khổng lồ liền xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, phong cách kiến trúc to lớn vô cùng, bên trong sân trường của Tinh Huyền học viện đều lộ ra bắt mắt cực kỳ.

Toà kiến trúc bằng đá này chính là luyện võ trường tiếng tăm lừng lẫy của Tinh Huyền học viện, tất cả những cuộc thi lớn và kiểm tra học viên của toàn bộ Tinh Huyền học viện bình thường đều tổ chức ở luyện võ trường này.

- Nhìn đi, kia không phải là Diệp Huyền sao?

- A, quả thực chính là hắn, nghe nói Vương Phi ở cao cấp ban luôn tìm hắn đúng không, hắn còn dám xuất hiện?

- Hắc hắc, hôm nay là thi cuối kỳ, nếu hắn dám không tới thì sau này cũng sẽ bị đuổi học, trốn tránh bao nhiêu ngày nay, hôm nay cũng không thoát được.

Không ít học viên vừa nhìn thấy Diệp Huyền liền xì xào bàn tán với nhau.

Thật sự là danh tiếng của Diệp Huyền mấy ngày nay đã truyền khắp học viện rồi, đánh Chu Ngạn, khiến cho Vương Việt bị đuổi học, bị Vương Phi tìm, tất cả những việc này khiến cho Diệp Huyền đã trở thành học viên nổi tiếng nhất năm nay.

Trần Tinh vội bước tới:

- Huyền thiếu, rốt cuộc ngươi cũng xuất hiện rồi.

Diệp Huyền cau mày nói:

- Nghe nói có người tới ký túc xá tìm ta, ngươi không sao chứ?

- Mẹ nó, ngươi nói là tên Vương Phi kia đúng không.

Trên mặt Trần Tinh lập tức hiện lên lửa giận:

- Tên khốn kiếp đó cứ hai ngày ba bận tới ký túc xá tìm ngươi, ta nói ngươi không có ở ký túc xá, tên này còn chửi bới ầm ĩ bảo ngươi lăn ra, đừng làm con rùa đen rụt cổ, con bà nó, nếu như không phải tu vi của ta không bằng hắn thì ta đã sớm đánh cho hắn một trận nhớ đời rồi.

Ánh mắt của Diệp Huyền trầm xuống.

- Kiêu ngạo như vậy sao, xem ra chuyện của Vương Việt, Vương gia bọn họ muốn tính sổ ngay không đợi được, dám chọc tới ta, ha ha, không biết trời cao đất rộng.

Trần Tinh nhắc nhở hắn:

- Diệp Huyền, ngươi cũng nên cẩn thận một chút, ta nghe được tin tức là hình như tên Vương Phi kia đã đột phá tới võ sĩ linh vũ cảnh rồi, học kỳ này hắn sẽ tốt nghiệp, đi tới Huyền Linh học viện ở vương thành.

- Linh vũ cảnh nhất giai mà thôi.

Diệp Huyền nhếch môi cười, hồn nhiên không để trong lòng.

Trần Tinh đã miễn dịch với ‘khí phách’ của Diệp Huyền, tiếp tục nói:

- Đúng rồi, nghe nói Diệp gia các ngươi gần đây dường như xảy ra chút chuyện, Diệp Hiên bọn họ đã sớm xin sau khi kiểm tra xong sẽ trở về sớm rồi, dường như việc làm ăn của Diệp gia các ngươi bị Vương gia đả kích, tổn thất thảm trọng.

- Còn có chuyện này sao?

Diệp Huyền nhìu mày, xem ra Vương gia có thể trở thành một trong tam đại gia tộc, cũng là nhờ có chút thủ đoạn, bất quá chuyện này Diệp gia thông báo cho đám người Diệp Hiên, Diệp Vân và Diệp Phi, lại không thông báo cho mình biết, xem ra địa vị của mình ở Diệp gia thật đúng là ‘đặc biệt’.

Theo các học viên lần lượt kéo tới, người ở luyện võ trường ngày càng đông đúc, học viên các ban tụ tập một chỗ cùng với nhau, sau đó, một vị lão sư tiến hành khảo hạch cũng đi ra từ phía sau luyện võ trường.

- Được rồi, tất cả học viên đê cấp ban đều tới rồi, học kỳ này người kiểm tra các ngươi là do La Chiến ta tiến hành.

Nhìn thấy gương mặt cứng ngắt của giáo quan mặt lạnh khiến cho tất cả học viên đê cấp ban đều kêu than một tiếng, giáo quan mặt lạnh La Chiến là người không dễ nói chuyện nhất trong số các lão sư, tới phiên gã kiểm tra thì tuyệt đối không có nửa điểm chỗ trống để chui.

Rất nhanh, trắc nghiệm đã bắt đầu, tất cả học viên đi tới trước dụng cụ, quán nhập huyền khí trong cơ thể vào bên trong vết lõm ở bên trên, đây chính là máy huyền mạch, đả thông bao nhiêu đạo huyền mạch thì sẽ có bấy nhiêu quang trụ sáng lên, vô cùng chính xác.

- Vương Thần: tam đạo huyền mạch.

- Lưu Phi: tứ đạo huyền mạch.

- Lý Thầm: Tam đạo huyền mạch.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi