KHI GIÁ ĐÔNG GẶP NẮNG GẮT (QUYỂN 3)

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Cùng nói chuyện với Hứa Dịch trong chốc lát, Diệp Oản Oản trở về phòng.

Vừa vào cửa, cô liền không nhịn được ai oán than thở: "Em về rồi đây... Bị nhồi một bụng cẩu lương! Quả nhiên quả báo không đến sớm thì muộn! Hóa ra Sở Phong làm thế chỉ vì muốn tặng  Yên Nhiên cuốn album bản giới hạn của Hàn Thiên Vũ, anh tin nổi không? Hại em lo lắng cả ngày!"

Diệp Oản Oản đang nói, trong lúc vô tình dừng tầm mắt trên tay Tư Dạ Hàn, cô nhíu mày: "Sao anh lại xem tài liệu nữa?"

Tư Dạ Hàn thuận tay đặt chồng hợp đồng xuống bàn: "Thuận tay."

Diệp Oản Oản rất cạn ngôn: "Chẳng lẽ ngoại trừ công việc, anh không thích thứ gì khác sao?"

Tư Dạ Hàn nghe vậy, từa hồ nghiêm túc suy tư một chút, sau đó hỏi lại: "Thích sao?"

Diệp Oản Oản gật đầu, bắt đầu liệt kê: "Đúng vậy! Ca hát, nghe nhạc, chơi game, bơi lội, đá cầu, hoặc là đánh golf chẳng hạn? Ngoại trừ công việc anh có thích làm gì trong đó không? Vất vả lắm mới có thể thừa dịp dưỡng bệnh quang minh chính đại nghỉ ngơi, anh không muốn làm gì đó để thả lỏng tinh thần sao?"

Con ngươi thâm thúy của Tư Dạ Hàn nhìn thoáng qua cô gái, anh trả lời: "Không có."

Diệp Oản Oản nghẹn lời, trên trán hiện vài vạch đen.

Người này sao lại am hiểu cắt đứt câu chuyện như vậy?

Diệp Oản Oản chạy tới, lắc lắc tay anh: "Vậy chơi cùng em đi ~ Chúng ta ra ngoài coi phim đi ~ Chẳng lẽ anh không phát hiện, từ lúc chúng ta quen nhau tới nay, chưa đi xem phim chung lần nào cả sao?"

Đâu chỉ là xem phim, chuyện người yêu nhau nên làm, bọn họ hầu như đều chưa làm qua.

Ngẫm lại kiếp trước cô cũng thật thảm. Tuy là vợ của Tư Dạ Hàn, nhưng quan hệ còn hơn cả thù, càng miễn bàn tới làm những chuyện đó.

"Lần trước chúng ta đã ra ngoài ăn cơm, tuy rằng mang theo một cái bóng đèn... Lần này chúng ta đi xem phim đi! Chỉ hai chúng ta thôi!" Diệp Oản Oản hưng phấn đề nghị.

Nhìn đôi mắt lấp lánh của cô gái, Tư Dạ Hàn nhất thời không nói gì.

Diệp Oản Oản nhíu mày: "Sao vậy, anh không muốn đi sao?"

"Chỉ sợ em thấy chán." Tư Dạ Hàn nhàn nhạt trả lời.

Diệp Oản Oản ngẩn người, sợ cô chán?

Sợ khi ở cùng anh, cô sẽ thấy nhàm chán sao?

Cuối cùng, Diệp Oản Oản cũng kéo Tư Dạ Hàn ra khỏi cửa.

Hôm nay là cuối tuần, cho nên rạp chiếu phim đông hơn ngày thường.

Diệp Oản Oản nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng cũng tìm được một chỗ chưa có người, sau đó lôi kéo Tư Dạ Hàn đi qua: "Anh ngồi ở đây chờ em một chút, em đi mua vé."

Dù đã cố chọn quần áo bình thường, nhưng Tư Dạ Hàn chỉ tùy tiện ngồi một chỗ mà thôi, cũng giống như một vật phát sáng giữa đám người.

Diệp Oản Oản xếp hàng mua vé.

Lấy được vé rồi, cô chạy về trước mặt Tư Dạ Hàn: "Anh uống thứ gì? Em đi mua! Muốn ăn bắp rang không?"

Tư Dạ Hàn: "Tùy em."

Diệp Oản Oản: "Được! Vậy em đi mua đây!"

Tư Dạ Hàn: "Ừm."

Diệp Oản Oản nói xong lại chạy đi mua đồ uống và bắp rang, tiếp đó chạy đi mua đồ ăn vặt.

Tư Dạ Hàn nhìn thoáng qua đám người đang xếp hàng, phát hiện hầu như người xếp hàng đều là đàn ông, Diệp Oản Oản lại ôm đống đồ ăn vặt chạy đông chạy tây.

EQ của đại ma đầu nào đó lúc này mới chợt được khai sáng, bất tri bất giác phát hiện điểm không đúng rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi