KHÔNG NÓI MÀ DỤ


Sau khi chọn xong biệt thự, hai người mang theo cảm giác thắng lợi trở về.
"Lát nữa anh liền vẽ bản thiết kế, khoảng mấy ngày là xong ngay, dù sao vẫn còn gần nửa tháng".
Thẩm Hi vừa nói vừa cân nhắc.
"Tuy rằng nhà chúng ta sẽ gọi người đến quét dọn nhưng anh nghĩ không nên quá thường xuyên, em nói đúng không?".

Sau một lúc lâu Chu Ngôn Dụ không hề hé răng, Thẩm Kỳ đã được bọn họ đưa về chỗ ở.

Đợi thêm một lát, Chu Ngôn Dụ vẫn không trả lời câu hỏi của Thẩm Hi mà chỉ hỏi lại hắn.
"Thật sự quyết định chọn căn thứ nhất?".
Thẩm Hi biết trước Chu Ngôn Dụ nhất định sẽ hỏi, liền cười nói.
"Tất nhiên là thật, căn thứ nhất có rất nhiều ưu điểm, quan trọng nhất chính là em thích!".
"Nhưng anh thích căn thứ hai".
Chu Ngôn Dụ cùng Thẩm Hi chưa bao giờ giấu được nhau chuyện gì, mà cũng không cần thiết phải giấu, rất nhiều chuyện đều có thể tin tưởng nói ra hết.
"Kỳ thật ba căn nhà này anh đều thích".

Thẩm Hi ăn ngay nói thật.

Chu Ngôn Dụ liếc hắn một cái, thầm nghĩ đến khả năng mua cả ba căn nhà.

Nếu cả ba căn đều mua, như vậy có nghĩa là sẽ dùng hai căn để kinh doanh buôn bán.

Này cũng không phải không thể, bất quá phải tính toán kĩ thêm một chút.

Lại nghe Thẩm Hi nói tiếp.
"Huống chi phong cảnh căn nào cũng giống nhau thôi, nhìn thấy mỗi ngày liền không còn mới mẻ.

Hơn nữa ở phương diện này em so với anh lý trí hơn nhiều, bởi vậy em đưa ra quyết định chắc chắn không chỉ dựa vào sự yêu thích.

Cứ như vậy là có thể bù khuyết cho anh rất nhiều sở đoản, hơn nữa nhà là chúng ta hai người cùng nhau ở cho nên em thích là tốt rồi.


Vừa rồi anh cũng đã nói, anh khó lòng mà lựa chọn được vừa lúc có em thay anh đưa ra quyết định!".
Chu Ngôn Dụ hơi trừng mắt, ở chung với Thẩm Hi đã lâu anh rất ít khi được yêu cầu thay Thẩm Hi quyết định chuyện gì, trừ bỏ một số tình huống liên quan đến sức khỏe của Thẩm Hi.

Nhưng từ sớm, chính Thẩm Hi đã có thể ngăn chặn đa số các tác nhân gây bất lợi cho thân thể của mình, bởi vậy hiếm khi phát sinh tình huống yêu cầu anh phải đưa ra quyết định.

Mà sau khi Thẩm Hi nói ra lời đó liền nhận thấy về sau nếu có gặp chuyện gì hẳn là nên cho anh đưa ra quyết định nhiều hơn, như vậy anh mới có thể hình thành thói quen.

Chu Ngôn Dụ lại nhìn Thẩm Hi một cái, nghĩ nghĩ liền đem lý do vì sao mình lựa chọn căn nhà thứ nhất nói ra.
"Chủ yếu là vì căn thứ nhất yên tĩnh, mặt khác nhà ấm trồng hoa có thể không xây ở lầu ba, tận dụng toàn bộ phần sân phía trước mà căn thứ hai sân trước lại không đủ rộng.

Thêm nữa là căn thứ nhất từ lầu một đến lầu ba nhìn ra chính là một mảng rừng cây xanh, đối với thân thể cùng tinh thần rất có ích mà căn thứ hai lại quá trống trãi".
Nói là anh thích nhưng tất cả chỗ tốt lại đều suy nghĩ vì mình, Thẩm Hi vừa nghe vừa cười tủm tỉm, liên tục gật đầu nói.
"Đúng, đúng, em nói rất đúng! Cho nên anh đã nói em so với anh càng lý trí, sẽ không bị vẻ bề ngoài mê hoặc.

Nếu anh chọn căn thứ hai cũng chỉ có thể vì nó có tầm nhìn tốt, hoàn toàn tìm không ra ưu điểm nào khác".
Chủ yếu là bố cục các căn biệt thự đều giống nhau, cơ sở vật chất cũng đã vô cùng tốt, chỉ cần xem vị trí căn nào tốt hơn căn nào một chút mà thôi.

Nói ngắn lại, hôm nay thu hoạch vô cùng lớn, nhà tương lai của bọn họ sẽ là một nơi như vậy!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi