KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Tả Tiểu Đa trở mình mắt trợn trắng, nói: "Không cần khiêm tốn như vậy, ta tin tưởng không tới vài ngày ngươi sẽ đạt tới tiêu chuẩn. Đúng rồi, Tinh Hồn Ngọc cực phẩm này đừng tiếc sử dụng, mau chóng dùng hết mới tốt!”

Tả Tiểu Niệm tức giận nói:“Bảo bối như thế này sao có thể nói dùng là dùng được, phải đợi đến thời điểm cần thiết mới dùng!”

Tả Tiểu Đa trở mình mắt trợn trắng, dù có là bảo bối thì công dụng cũng chỉ là dùng để luyện công, có cái gì mà không thể dùng chứ?

Hai mắt xoay chuyển nói: “Chị Tiểu Niệm, ta và ngươi đánh cược đi, thế nào?”

"Tả Tiểu Niệm cảnh giác nói: "Cược gì?"

"Nếu trong vòng một năm ngươi có thể dùng hết Tinh Hồn Ngọc cực phẩm này của ngươi, thì ta sẽ cho ngươi thêm 50 000 viên. Ừm, toàn bộ đều là Tinh Hồn Ngọc cực phẩm!"

Tả Tiểu Đa thề son sắt.

“80 000 viên hả?” Tả Tiểu Niệm sợ hãi kêu lên một tiếng, hai mắt lập tức trợn tròn: "Cấu Đát, ngươi đạt được động thiên phúc địa gì sao?”

“Động thiên phúc địa thì không có.”

Dáng vẻ Tả Tiểu Đa bình tĩnh, nói: “Ta thật sự đã phát hiện một quặng mỏ Tinh Hồn Ngọc cực phẩm, mà còn có thể khẳng định, bây giờ trên cả đại lục cũng chỉ có một mình ra biết..."

Hai mắt Tả Tiểu Niệm tức khắc tỏa ánh sáng: “Vậy chúng ta không phải là phát tài rồi sao? Rất nhiều tài nguyên đó!”

“Đúng là như vậy.”

Tả Tiểu Đa đắc ý dào dạt: “Bây giờ đã tin rồi chứ, thứ đồ này chúng ta không thiếu, một chút cũng không thiếu. Đồ vật là phải tận dụng hết sức có thể, nếu trong vòng một năm ngươi chỉ tiêu hao do tự mình luyện công mà dùng hết một nửa Tinh Hồn Ngọc cực phẩm trong tay kia, thì ta cho ngươi thêm năm mươi nghìn viên, nếu như trong một năm nữa ngươi dùng hết năm mươi nghìn viên ta sẽ cho ngươi hai trăm nghìn viên.”

“Theo đánh giá của ta thì quặng mỏ Tinh Hồn Ngọc kia ít nhất có một triệu viên Tinh Hồn Ngọc, chỉ nhiều hơn chứ không ít."

Tả Tiểu Đa giả vờ nghiêm túc nói, như là tận mắt chứng kiến.

Tả Tiểu Niệm biết Tả Tiểu Đa tuy rằng nghịch ngợm nhưng chưa bao giờ nói lung tung, nhất là chuyện lớn cỡ này, không khỏi nửa tin nửa ngờ bĩu môi nói: “Trong vòng một năm... cũng không phải là không thể, chỉ là có chút quá lắng phí rồi.”

Với tu vi bây giờ của Tả Tiểu Niệm, chẳng qua chỉ mới vào cảnh giới Đan Nguyên, nếu thật sự hấp thu hoàn toàn Tinh Hồn Ngọc cực phẩm trong tay, có lẽ có thể trực tiếp thăng đến đỉnh cảnh giới Đan Nguyên, rồi lại phải hoàn thành vài lần áp chế chân nguyên xao. động khi từ cảnh giới Đan Nguyên đột phá Anh Biến mới có thể làm được.

“Trước tiên đừng nói có thể hay không thể.”

Tả Tiểu Đa đương nhiên nói: “Điều kiện ta đưa ra còn có một điều kiện phụ nữa, không thế luôn là ngươi kiểm tra ta, lúc này đến phiên ta thử thách ngươi, cái gọi là dùng hết Tinh Hồn Ngọc cực phẩm cũng không phải là chỉ là hấp thu tiêu hao thì xong việc.”

“Ngươi ở cảnh giới Đan Nguyên đột phá áp chế chân nguyên xao động phải đạt tới trên mười lăm lần, như thế mới có thể đạt được phúc lợi tiếp theo, nếu như không đạt được mục tiêu, vậy thì thật xin lỗi sau đó sẽ không có gì hết, cái này gọi là cơ hội và nguy hiểm cùng tồn tại, hiểu chưa?”

Sắc mặt Tả Tiểu Niệm tức khắc trở nên đau khổ, sau một lúc lâu cũng không lên tiếng.

Áp chế mười lăm lần?!

Tiêu chuẩn này cũng không phải chỉ là cao bình thường thôi đâu, mà quả thật chính là cao quá mức rồi đó!

Nhưng nàng lập tức cần răng nói: “Ta sẽ thử lần, nhất định phải hoàn thành mục tiêu này!”

“Ừ, vậy thì quyết định như vậy đi!"

Tả Tiểu Đa cười cười, tiếp tục uống nước, trong lòng bình ổn như núi lớn.

Thật ra thì làm sao hắn có thể tìm được quặng mỏ Tỉnh Hồn Ngọc gì chứ, lại càng không có nhiều Tinh Hồn Ngọc cực phẩm như vậy, ý định thật sự của hắn khi nói như vậy, chẳng qua là thúc giục Tả Tiểu Niệm mau chóng luyện công mà thôi.

Bằng không với tính cách tiết kiệm của Tả Tiểu Niệm, nói không chừng có thể giữ toàn bộ Tinh Hồn Ngọc cực phẩm đó lại cho mình...

Mà trong tư tưởng Tả Tiểu Đa, nếu đã có vật giúp đỡ luyện công cực phẩm như vậy, tại sao không sử dụng trước chứ?

Chỉ có thực lực tăng lên mới là thứ thật sự thuộc về chính mình; nhưng để linh ngọc trong nhẫn không gian thì lúc đó thật đúng là không biết để dành cho ai đâu, không hẳn nhất định sẽ thuộc về chính mình!

Đáng tiếc Tả Tiểu Đa bây giờ còn là Tiên Thiên, không thể chịu đựng được linh khí điên cuồng của Tinh Hồn Ngọc cực phẩm, nếu không hẳn đã sớm dùng rồi. Đợi đến lúc đột phá Thai Tức, Tả Tiểu Đa sẽ không chần chừ chút nào, ngày đầu tiên đột phá sẽ bắt đầu dùng!

Về phần đến lúc Tả Tiểu Niệm hỏi hẳn: Vậy năm mươi nghìn viên Tinh Hồn Ngọc cực phẩm đâu?


Tả Tiểu Đa cũng có thể đúng lý hợp tình mà nói: Haiz, quặng mỏ kia đã bị quốc gia phát hiện, thu hồi rồi, ta ngay cả cọng lông cũng không lấy được, còn đang đau lòng đây, ngươi còn muốn chọc vào nỗi đau của ta, ta khổ quá mà...

Một câu đã có thể phủi sạch sẽ, nói không chừng còn có thể tranh thủ được an ủi.

Nếu không như vậy thì Tả Tiếu Niệm có lẽ sẽ không dùng, chờ đến lúc Tả Tiểu Niệm tính sổ với mình, thì thứ đó đã hóa thành thực lực của nàng; đến lúc đó... nhiều nhất nhiều nhất thì, để nàng đánh một trận!

Này thì có gì!

Có thể có gì?

Chẳng lẽ nàng còn có thể cường bạo ta sao? Hừ!

Tả gia ta không sợ!

Nhìn thấy kim đồng hồ đã chỉ qua mười hai giờ nửa đêm, hai người vẫn không hề buồn ngủ, câu có câu không mà nói chuyện, bầu không khí hết sức yên Tĩnh, ấm áp và yên bình.

Chỉ cảm thấy, thời gian như vậy, bầu không khí như vậy, càng dài càng tốt, lại có thể hoàn toàn không có cảm giác thời gian đang trôi qua.

“Cẩu Đát...”

Tả Tiểu Niệm dường như nghĩ đến cái gì, trên mặt hơi có chút đỏ lên, nói: “Ngươi xem thử ta nè.”

“Nhìn ngươi hả?” Tả Tiểu Đa nghỉ ngờ quay đầu lại hỏi: "Xem cái gì?"

Tả Tiểu Niệm đứng dậy đi ra vài bước, duyên dáng yêu kiều, nói: “Như ta vậy có đẹp không?”

“Đẹp đẹp, sao lại không đẹp, từ trước đến giờ đều rất đẹp, rất xinh đẹp.”

Nhất thời Tả Tiểu Đa muốn chảy nước miếng, trong chốc lát trong lòng đã hoạt động đến phong phú không tả nổi.

Đây là có ý gì? Đây là cảm thấy sắp phải ly biệt rồi?

Cho nên Niệm Niệm mèo muốn quyến rũ ta?

Tưởng tượng như vậy, Viêm Dương chân kinh của Tả Tiểu Đa đột nhiên tự động vận hành!

Đến đây đi!

Đến quyến rũ ta đi!

Nhất định ta sẽ giả vờ rụt rè ba giây, không thể hơn nữa.. không, không đúng, rụt rè cái gì chứ, ta nhất định trước tiên đã bị ngươi quyến rũ mất rồi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi