Kinh mạch cả người Tả Tiểu Đa cũng phun ngược chiều, một ngụm máu tươi xông lên, trực tiếp phun lên trên trần nhà.
“Mẹ kiếp!”
Tả Tiểu Đa vội vàng dừng lại, âm pháp Băng Tâm Ngọc Hồ, điểm khí vận, áp chế chân nguyên, chữa trị kinh mạch.
“Ồ? Không sao.” Lại thêm một chùy nữa! Có tâm pháp Băng Tâm Ngọc Hồ hồi phục, điểm khí vận chữa trị...
Mỗi một chùy nện xuống, cơ thể Tả Tiểu Đa sẽ đau đớn đến mức co giật một lần, lại thêm một chùy nữa, lại là một lần...
Tả Tiểu Đa mở to mắt, ngậm miệng, giống như đang vùng vẫy giành sự sống vậy, liên tục đập xuống một cách liều mạng.
Vừa nện vừa gào “Oa oa oa hứ hứ oa...” Đến cuối cùng, ngay cả kinh mạch cũng tê tê...
Nhưng hiệu quả cũng rõ rệt, chân nguyên bị đập đến mức trở thành một miếng bánh... mỏng manh?!
“Thể tích bây giờ gần như... là một phần hai mươi tư dung tích của đan điền? Đây cũng chính là nói, ta có thể kiềm nén đến hai mươi tư lần?”
Cuối cùng Tả Tiểu Đa cũng cảm thấy đủ.
Không đủ cũng không được, chính xác là không thể nện thêm nữa, cho dù nện thêm thế nào đi nữa thể tích chân nguyên cũng không có chút biến hóa nào nữa.
“Nếu không thì cứ như vậy đi...”
Thật ra Tả Tiểu Đa vẫn còn có chút chưa hài lòng lắm với trạng thái trước mắt này, nếu có khả năng, hắn hi vọng nện liên tiếp đến chỉ còn 1%, đương nhiên, hy vọng hơn một phần nghìn.
Nhưng bây giờ xem ra dường như là không có khả năng này.
“Tuy nhiều hơn Niệm Niệm mèo mười sáu, mười bảy lần, nhưng vẫn chưa tới hai mươi lần... tạm thời như vậy đã.” Tâm nguyện Tả Tiểu Đa đã đạt được, sau khi đắc ý vthì cũngô cùng khó tránh khoe khoang.
Nhưng nhớ lại đoạn mở đầu của con đường chông gai, tâm trạng vẫn có cảm giác nghĩ lại mà sợ hãi: Con đường chông gai, mẹ kiếp thật sự lần sau còn đau
hơn gấp mấy lần lần trước!
Mấy lần cuối cùng sức chịu đựng đã đến mức độ cao nhất, cứ như quanh quẩn một chỗ trong địa ngục!
Hơn nữa lại còn có khả năng chân nguyên làm cơ thể nổ tung, lúc trước không nghe người khác nói là nguy hiểm như vậy, không phải chỉ là đau thôi sao?
Sao đến lượt ta... lại suýt chút nữa thì nổ tung? Chuyện này rõ ràng là có chỗ nào không đúng!
Ra khỏi không gian Diệt Không Tháp, Tả Tiểu Đa nằm ở trên giường giống như một đống bùn, mãi cũng không thể động đậy được...
Rất lâu sau đó hắn mới phát hiện, linh khí xung quanh đang tụ lại xung quanh mình với khí thế hùng tráng.
Đặc biệt là chỗ áo lót... Lúc trước mình đã đặt khối Tinh Hồn Ngọc trung phẩm to lớn ở dưới đệm, linh khí thì đang dùng cái cách giống như dời núi lấp biển, thủy ngân cuồn cuộn trên mặt đất mạnh mẽ tràn vào kinh mạch từ khe hỡ của áo lót.
Dù sao bây giờ đan điền của Tả Tiểu Đa cũng trống rỗng, ở chỗ tràn đầy linh khí này giống như là một vòng xoáy chân không, tham lam nuốt chửng lấy.
“Cơ hội tốt!”
Tả Tiểu Đa vẫn duy trì nguyên trạng, vẫn cứ nằm như thế, hai tay hơi động dật Tỉnh Hồn Ngọc trên giường đã có thêm một đống, hai tay mỗi tay nắm lấy vài dốc hết toàn lực vận hành Viêm Dương Chân Kinh, mạnh mẽ hấp thu Tinh Hồn Ngọc trên tay!
Nhưng quá trình này cũng chỉ diễn ra trong vòng một phút, bảy, tám viên Tinh Hồn Ngọc trong tay đều đã biến thành bột phấn.
Kết quả này khiến chính Tả Tiểu Đa cũng sợ hết hồn.
Nhưng không sao, tiếp tục!
Tả Tiểu Đa điên cuồng hấp thu...
Trời đã sáng...
Tả Tiểu Đa từ trên giường ngồi dậy, xung quanh người đều là bột phấn dày đặc, ngay cả cái mông của hắn cũng rơi vào trong một cái lỗ— cái đệm to lớn có viên Tinh Hồn Ngọc trung phẩm kia lúc này đã hoàn toàn hóa thành bột phấn!
Mà đan điền của hắn lại chưa đầy!