KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Phương Nhất Nặc nói: “Biện pháp giải quyết tốt nhất chính là làm sao mới có thể hoàn toàn tránh khỏi nguy cơ?”

“Của đi thay người!”

Tả Tiểu Đa căn dặn: “Ngụy trang bản thân thành một kẻ sợ chuyện hoàn toàn, ai tới đòi tiền chỉ cần cảm thấy không dây vào nổi, cứ đưa tiền, ngược lại nhưng gì người làm cũng là mua bán không cần tiền vốn, chỉ cần ngươi không để lộ vũ lực, những chuyện bình thường đều có thể giải quyết dễ dàng.”

“Kế hay!”

Phương Nhất Nặc vỗ đùi.

Về cách này, vui mừng ở trong lòng, nếu như nói đến giả bộ sợ hãi, Phương Nhất Nặc ngươi nếu nói là số hai thì không ao dám xưng là số một!

Bởi vì ta không phải giả vờ sợ hãi!

Mà là ta thật sự sỡ hãi!

“Cho bọn họ tiền thì có cái gì đáng nói? Tiền ở chỗ ta là việc rất nhỏ.”

Phương Nhất Nặc vênh váo đắc ý: “Cho bọn họ, ta có thể nhân lúc mây đen gió lớn đi chỗ khác kiếm tiền, cái gì cũng có thể quay trở lại. Hơn nữa còn có thể tăng lên một hai lần.”

Phương Nhất Nặc nghĩ rất thoáng, hơn nữa còn nghĩ rất xa.

“.. Ý tưởng này không tồi.”

Tả Tiểu Đa hoàn toàn không để ý lắm cách làm việc của Phương Nhất Nặc.

Cho dù ngươi gây ra hoạ lớn ngập trời thì liên quan gì đến ta?

Phương Nhất Nặc là người của Vu Minh, cho dù xảy ra chuyện gì cũng phải để Vu Minh sắp xếp.

Không liên quan gì đến ta!

“Đúng rồi... Ngươi có cách nào kiếm được một vài tinh thú mới mẻ gì đó không?” Tả Tiểu Đa nhỏ giọng hỏi.

Phương Nhất Nặc ngẩn người: “Chuyện này hơi khó... Chuyện quan trọng nhất là ta không có địa điểm... Ngươi muốn mấy thứ kia để làm gì?”

“Long Huyết Phi Đao của ta cần bổ sung năng lượng...”

Tả Tiểu Đa liếc mắt đưa tình: “Nếu không đâm một đao lên cơ thể ngươi cũng được.”

Bây giờ hắn vẫn đang mặc đồ dành cho nữ vẫn chưa thay, sự quyến rũ này gần như khiến linh hồn của Phương Nhất Nặc bay ra ngoài: “Không không không, đừng đừng đừng... Ta nghĩ cách, nghĩ cách ngay lập tức...”

Hắn cân nhắc rất lâu rồi nói: “Hay là ta sẽ bỏ tiền mua một điền trang ở ngoài thành, sau đó những tinh thú ta có được tất cả sẽ được vứt vào trong điền trang này, Cao Võ Tiềm Long của các ngươi không phải là đi ra ngoài thí luyện nửa tháng hoặc là mười ngày sao? Đến lúc đó, ngươi giành thời gian lượn qua đó một vòng, đột kích những tinh thú này... Cách này như thế nào?”

“Cách này được!” Hai mắt Tả Tiểu Đa lập tức bừng sáng.

Một khi cách này được tiến hành, căn bản không cần ra mặt, chỉ cần bỏ tiền ra là tốt rồi, sau đó mình có thể có được tất cả những gì mình muốn.

“Sau này có Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm cũng có thể để toàn bộ ở đó.”

Phương Nhất Nặc cười khổ: “Chuyện này không thể được, tinh thú còn có thể nghĩ cách đưa về trạng thái sống dở chết dở, nhưng Tỉnh Hồn Ngọc thượng phẩm lại là mặt hàng cao cấp, bất cứ lúc nào cũng có thể toả ra linh khí linh vận... Thật sự muốn để ở đó, chưa đến vài phút đã có thể bị người khấc lấy đi, hơn nữa còn sẽ để lộ điền trang ra, chỉ riêng việc chứa tinh thú đã có rất nhiều tai hoạ về sau...”

“Là ta nghĩ sai rồi, điền trang này cũng chỉ có thể chứa tinh thú, có vấn đề gì ta đi bộ qua bên đó một chuyến cũng được rồi.” Tả Tiểu Đa biết nghe lời phải trái.

Thương lượng xong xuôi.

Tả đại mỹ nhân đứng lên, bước đi lả lướt, lưu lại hương thơm dọc đường. Đứng dựa cửa nhìn nhau với ông chủ Phương, hình như rất là lưu luyến... Đề tài bàn tán của các nhân viên dưới lầu lại càng nhiều hơn.

“Đi rồi...”

“Ừ, xem dáng vẻ không nỡ của ông chủ kìa...”

“Có chuyện!”

“Có chuyện.”

“Nhưng các ngươi có để ý có hay không, thời gian có vẻ như không lâu...” “Lễ nào... HÍ...”

“HÍ...


Nhất thời, các loại tiếng động các loại suy đoán thay nhau xuất hiện cao trào. liên tục, lời nói liên tục hỗn loạn.

Một nhân viên nữ có ngoại hình xinh đẹp nhất, dáng người đẹp nhất, ngực to nhất, mông vểnh nhất của cửa hàng bĩu mô ng chủ sẽ không thể nào nhanh như thế, ta dám bảo đảm, ông chủ chắc chắn không có quan hệ gì với cô gái này!”

Các nhân viên nữ khác trong cửa hàng: “Ồ......” Ý tứ hoàn toàn sâu xa, ánh mắt chúng ta đều hiểu. Nữ nhân viên kia lập tức mặt đỏ tía tai.

“Thảo nào mấy ngày nay ông chủ luôn gọi ngươi báo cáo công việc, chân tướng chân tướng...”

Đang nói.

Phương Nhất Nặc đi về tới cửa, ngoắc ngoắc tay: “Lệ Lệ, lên báo cáo công việc.”

Tả Tiểu Đa đến trường học,

Thời gian đến trễ cũng chưa quá một tiếng đồng hồ, Văn Hành Thiên chỉ liếc mắt nhìn hắn rồi nghiêng đầu sang chỗ khác, cũng không quá để ý tới hắn.

Với trình độ của Tả Tiểu Đa bây giờ, thật ra trường học cũng không có gì để dạy hắn.

Nếu gượng gạo hướng dẫn hắn ở trường học, thật sự quá không công bằng với những học sinh khác, rõ ràng không phải là cùng một cấp bậc...

Tạm thời cứ đi theo hắn!

Nhưng vừa nghiêng đầu sang chỗ khác rồi lại bỗng nhiên xoay trở về.

“Xảy ra chuyện gì? Trên người Tả Tiểu Đa ngươi sao lại thơm như vậy?” Trong lòng Văn Hành Thiên vô cùng kinh ngạc.

Mỗi ngày đều ngửi thấy mùi mồ hôi nức mũi trên người cái tên này, sao hôm nay bỗng nhiên thơm ngát vậy?

“Là nước hoa hương gió biển của LV...” Hạng Băng thật sự nắm như lòng bàn tay những thương hiệu nước hoa này, gần như bật ra lời nói theo bản năng.

“Hử hở!”

Tài nói dối quen miệng của Tả Tiểu Đa lại đến: “Hôm qua tu luyện xong thật sự là quá mệt mỏi, chưa tắm rửa đã buồn ngủ, đợi hôm nay tắm luôn, mùi của bộ quần áo kia hôi quá... Cho nên ta dùng nước hoa xịt xịt, ta cũng không ngờ mùi của cái thứ này lại nồng như vậy... Ta chưa từng xịt nước hoa, ai biết được mới xịt mười mấy lần đã thành như vậy...”

Vẻ mặt bất đắc dĩ, buông tay: “Mà ta đã thay đổi một bộ quần áo khác, rửa tay và mặt, ngay cả tóc cũng gội một lần rồi... Kết quả vẫn thơm như vậy, nước hoa này cũng quá kì lạ..."

Một đám học sinh nữ cười đến mức xiêu vẹo, ồn ào khắp trường.

“Đúng là nhà quê!”

Hạng Băng khinh thường mắng: “Nước hoa LV hương gió biển chỉ cần xịt trên không trung một chút, sau đó đi ngang qua, hương thơm có thể lưu giữ ba, năm ngày chưa tan. Ngươi lại xịt thẳng lên người mười mấy lần... sao không thơm chết ngươi cho được, phá của trời không tiếc tay, chà đạp đồ tốt!”

“Đây không phải là không biết sao...Nào, Băng Đản Nhị, lại đây ngửi xem trên người ta thơm hay không nào...”

Hạng Băng tức giận, nói: “Cút sang một bên.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi