Khoe khoang ngươi xuất thân giàu có, có nhiều tiền hơn ông đây hở?
Đúng vậy, lúc nãy Văn Hành Thiên đưa cho Tả Tiểu Đa một viên thượng phẩm, lời nói chân thành, dù sao dưới cái nhìn của hắn, một viên Tinh Hồn Thạch thượng phẩm trong chốt lát có thể khiến đan điền của Tả Tiểu Đa đầy ắp, nhưng thực tế thì... cân rất nhiều?!
Dưới cái nhìn chăm chăm của Văn Hành Thiên, hai viên Tinh Hồn Ngọc. thượng phẩm trên tay Tả Tiểu Đa lại tan rã, phai màu nhanh chóng, lớp bột phấn bên ngoài... dân dần tăng lên thêm một lớp...
“Lần này thật sự ổn rồi!”
“Thầy Văn, chúng ta đi vào Diệt Không Tháp đi? Quá trình kiềm nén thật sự là quá đau, ta la hét rất to, ở bên ngoài sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt! Có chút mất mặt...” Tả Tiểu Đa nói.
“Không cần, cứ ở bên ngoài.” Văn Hành Thiên hừ một tiếng rồi kết luận chuyện này.
Cái tên kia ngươi giả vờ cái gì, chẳng qua nhà ngươi mới lần đầu tiên kiềm nén tu vi chân nguyên, có thể đau gì chứ? Huống hồ còn có ta ở bên bảo vệ!
Nhất định là nhà ngươi sợ đau, đau đớn một chút đã không kiên trì nổi nên mới không có cách nào kéo dài, thẳng tiến trên con đường chông gail
Ngươi còn sợ mất mặt? Lần này sẽ cho ngươi mất hết thể diện! “Vậy cũng được.”
Sắc mặt Tả Tiểu Đa đau khổ, tự nhủ: “Đừng có la! Không được la! Dù sao. cũng không được la! La một cái là mất hết thể diệt
“Bắt đầu đi.”
Văn Hành Thiên lạnh nhạt nói: “Lúc kiềm nén không được, gọi ta.”
“Vâng.”
Tả Tiểu Đa hít vào một hơi thật dài.
Vừa vận tâm pháp Băng Tâm Ngọc Hồ vừa bắt đầu kiềm nén.
Bước đầu tiên cũng giống như trước, không khó khăn gì nhưng kiềm nén ở vòng thứ ba, chân nguyên mới đầy ắp lúc nãy đã bị kiềm nén quá một nửa trong nháy mắt, cơn đau thấu xương bỗng nhiên kéo tới, cả người Tả Tiểu Đa lập tức run cầm cập, nhưng nhìn chung đã chuẩn bị tâm lý từ sớm nên vẫn nhẫn nại chịu đựng!
Ta cố nén, ta không lên tiếng, vào lúc này mà bật ra tiếng kêu to, thật sự là quá mất mặt, như thế nào cũng phải đợi thêm chút nữa, thầy Văn đang ở bên cạnh...
Cứ tiếp tục ép từng chút một, quá trình âm ỷ này còn có chút cảm giác quen việc dễ làm nhưng một lát sau toàn bộ kinh mạch toàn thân cũng bắt đầu đau đớn.
Hơn nữa còn càng ngày càng đau hơn, không phải tăng theo cấp số cộng, mà là tăng lên theo cấp số nhân...
Cuối cùng đến lúc gần một phần ba, Tả Tiểu Đa cũng nhịn không nỗi bắt đầu rên rỈ.
Bắt buộc phải chịu đựng, nhưng vẫn rên rỉ,
Rên rỉ,
Rên rỉ,
Hừ a, mì thanh phát ra liên tục.
Nhưng trên mặt Văn Hành Thiên lập tức lộ ra vẻ bất mãn, dựa theo thời gian của quá trình một người bình thường kiềm nén chân nguyên đã suy tính từ trước, thì đã kiềm nén được một phần mười... Tả Tiểu Đa vậy mà đã bắt đầu rên rỉ.
Xem ra cái tên này những thứ khác đều tốt, chỉ là nghị lực quá bình thường, đúng là không có thiên tài nào thập toàn thập mỹ!
Một người tu hành không đủ nghị lực thì con đường phía trước thật sự đáng loI
Chân nguyên lại được kiềm nén đến vị trí một phần ba lần nữa, Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy ngũ tạng đều bị thiêu đốt, sự đau đớn bùng nổ khắp cả người, ngay cả đại não cũng giống như có muôn vàn cái kim thép đã bị đốt đỏ lên, hung tợn đâm vào, ngay lập tức chịu không nổi nữa.
“Oa oa oa oa 0a...”
Sau khi âm thanh phát ra, mồ hôi toàn thân Tả Tiểu Đa tuôn như nước, hai mắt mở to tràn đầy sự phẫn nộ, tiếng gào thét cũng không dừng lại nữa, giống như là đang chịu một hình phạt tàn khốc, nhờ sự gào thét để giảm bớt nỗi đau cơ thể phải chịu.
mì thanh kia lớn đến mức kinh ngạc, lập tức khiến khu vực xung quanh cách đó mấy trăm dặm rơi vào bầu không khí của những tiếng thét chói tai.
“Oa a hứ hứ a hứ oa hứ...” Trâm bồng du dương xuyên thấu mây trời, làm rạn nứt không trung.