'Thế những vẻ mặt Lý Thành Long lại rất hưởng thụ, hắn đã tìm ra được thứ mình cần trong mớ manh mối hỗn tạp chẳng chịt này, đây mới là việc mà hắn thích nhất.
Ngược lại Tả Tiểu Đa thì cảm thấy ớn lạnh, hắn nhìn mấy đường vẽ dày đặc chồng chất lên nhau mà thấy đầu đau nhói.
“Ngươi cứ từ từ, ta quay về tu luyện...”
“ồ...” Lý Thành Long thờ ơ đáp, sau đó đột nhiên sửng sốt: “Bọn họ đâu rồi?”
“Họ vẫn an toàn! “Tả Tiểu Đa vèo một tiếng rồi biến mất.
“An toàn...”
Lý Thành Long lắc đầu, rồi vẽ một đường khác: “Nối từ đây qua... tờ giấy này nhỏ quá... ít khoảng trắng. Sau này còn phải khai thác và bổ sung thêm rất nhiều
thứ..."
Lúc Lý Thành Long bận rộn vẽ các mối liên kết xong, đã là một tiếng sau rồi, hắn bèn đi lên gọi Tả Tiểu Đa xuống xem.
“Đây là những gì ta vừa suy luận ra... ngươi thử nhìn bên trên xem...”
Tả Tiểu Đa như muốn choáng váng: “Còn chưa được một phần ba, ta nhìn cũng chẳng thể hiểu được, không có manh mối gì rõ ràng, đợi ngươi phân tích rõ rồi nói tiếp...”
Lý Thành Long lập tức đổi thành vẻ mặt u ám.
Người ta phí công như thế, tốn nhiều thời gian như thế, sao ngươi lại trưng ra cái bộ mặt đó.
Hứt
“Đi ra ngoài bán đồ với ta, đến Thương Thiên Nhất Phẩm, nơi đó mới là nơi người cần góp sức, thể hiện sự uyên bác, tài hùng biện của ngươi.”
“Thương Thiên Nhất Phẩm? Ngươi có đồ gì tốt để bán à?” “Ta có rất nhiều món đồ tốt, có thể khiến ngươi lé mắt luôn, chờ xem đi...”
Tả Tiểu Đa kéo Lý Thành Long ra khỏi nhà.
Mặt khác. Trong nhà kho của trường Cao Võ Tiềm Long, mấy vị giáo viên đã thức khuya. để kiểm tra lại những gì thu được từ đợt thí luyện lần này, càng kiểm tra thì họ
càng thấy sai sai.
“Ngươi qua đây xem thử đi, sao ta cảm thấy màu vỏ của mấy cái Tỉnh Hỏa Hồn này lại mờ mờ thế nhỉ?”
“Màu da của những con gấu này cũng rất xỉn màu... còn những thứ này, thứ này, thứ này, thứ này nữa... chết tiệt, sao nhiều thứ bất thường thế nhỉ?”
“Bên này cũng có thứ tốt hơn một chút, ta là nói vừa rồi sao ta cảm thấy những thu hoạch này có gì bất thường, nhưng vẫn không nói ra được vấn đề nằm ở đâu, hóa ra là như thế...”
“Chuyện gì?”
“Kiểm tra nội đan.”
“... Trạng thái của những nội đan này không đúng lắm.”
Một vị giáo viên cau mày nói: “Cái này... dường như là năng lượng trên người tinh thú không đủ... so với đồng loại bình thường của chúng, ít nhất cũng đã thiếu mất một phần ba nguyên khí rồi...”
“Ta cũng cảm thấy thế, thiếu mất khoảng một phần ba. Không chỉ bề ngoài, ngay cả xương cốt, nội đan, máu, linh năng... tất cả đều bị giảm mất một phần ba...”
“Nhưng đây là chuyện không nên xảy ra... lẽ nào dinh dưỡng thống nhất cho mấy Tinh Thú đó có gì bất ổn sao?”
“Phụt... rối loạn dinh dưỡng.”
“Còn dùng được không?”