KÌ TÀI GIÁO CHỦ

 Lúc này Sở Hưu vẫn hấp thu ma khí mãnh liệt kia, thấy người của Ma đạo định ra tay hãm hại mình, ánh mắt Sở Hưu lóe lên ý lạnh. 

 Lúc trước y cũng đã đoán, chắc chắn đám người này sẽ không ngồi yên một chỗ. 

 Tông môn Chính đạo còn để ý tới thể diện, nhưng đứng trước lợi ích thì người của Ma đạo nói trở mặt là trở mặt ngay. 

 Lúc trước thái độ của Sở Hưu bá đạo như vậy một phần là vì y đã có tư cách hành xử bá đạo, một phần khác là y muốn dùng thái độ bá đạo này để chấn nhiếp kẻ khác. 

 Nhưng bây giờ nhìn lại, có vẻ hiệu quả không được tốt. 

 Nếu chấn nhiếp có tác dụng, trên giang hồ đã chẳng có nhiều chém giết như vậy. 

 Đứng trước lợi ích, vẫn là kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên. 

 Vốn dĩ bên phía Sở Hưu đã ngăn cản hết sức khó khăn, lúc này đám võ giả Ma đạo bỏ đá xuống giếng, đám người Lã Phụng Tiên thật sự không gánh nổi. 

 “Các ngươi muốn chết à!” 

 Sở Hưu đột nhiên quát lên một tiếng, một tay phất lên, ma khí trong ma văn bị y hút vào tay, ma khí cuồng bạo sôi trào, như một cây trường thương quét ngang ra. 

 Hầu hết các võ giả ở đây đều không yếu, đặc biệt là đám người tới động thủ với Sở Hưu, ai cũng có thực lực cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần. 

 Tuy trước đó bọn họ chưa từng liên thủ, nhưng lúc này cùng đối phó với Sở Hưu, mọi người cùng thể hiện thực lực. Cương khí ầm ầm bộc phát, phối hợp cũng khá ăn ý, gần như đồng thời ngăn cản ma khí cuồng bạo đó. 

 Một tiếng nổ lớn vang lên, ma khí tiêu tán, ánh mắt đám người đều lộ vẻ hoảng sợ. 

 Sở Hưu đúng là quái vật, không ngờ lực lượng của y đã cường đại tới mức này? 

 Sở Hưu vừa thu nạp ma khí trong ma văn, tuy có người quấy rầy khiến cho y không thể hấp thu toàn bộ, nhưng chỉ hấp thu một phần cũng đủ khiến lực lượng của Sở Hưu mạnh thêm ba phần. 

 Ma khí lưu chuyển trong mắt Sở Hưu, nhìn sang bốn phía. 

 Y đang tìm Hàn Thu Hồng, y không nhận ra người này nhưng nếu đã đứng ra làm chim đầu đàn, vậy phải chuẩn bị để trả giá khi làm chim đầu đàn! 

 Hàn Thu Hồng trong đám người vừa thấy Sở Hưu đã lập tức run rẩy, trong lòng chửi mắng Tư Đồ Khí không thôi. 


 Chẳng phải đã nói luật pháp không trách số đông à? Sao Sở Hưu còn nhìn chằm chằm vào mình? 

 Ma khí trong tay lưu chuyển, trường cung ma khí ngưng tụ trong tay Sở Hưu, Diệt Tam Liên Thành Tiễn trực tiếp bắn về phía Hàn Thu Hồng, ngọn lửa diệt thế cháy hừng hực, lực lượng đó khiến người khác kinh hãi không thôi. 

 "Cứu ta!" 

 Hàn Thu Hồng hét lớn, đối mặt với mũi tên danh chấn giang hồ mà Độc Cô Duy Ngã từng sử dụng, bây giờ tới tay Sở Hưu vẫn là danh chấn giang hồ; hắn không có dũng khí chống đỡ. 

 Những người khác trong Ma đạo đều không phải kẻ ngốc, nếu lúc này bọn họ còn đứng nhìn Hàn Thu Hồng bị Sở Hưu giết chết, đến cuối cùng bị Sở Hưu lần lượt đánh gục, vậy chỉ trách bọn họ quá ngốc. 

 Cho nên ngay lúc Sở Hưu xuất thủ, có vài người cũng ra tay ngăn cản. 

 Côn Mạc xuất thân Tây Vực, ma công của hắn mang đặc điểm võ kỹ của Tây Vực, đó là vô cùng kỳ quái. 

 Ma diễm màu đỏ bốc lên, thậm chí trong đó còn có ma thần gầm rú. 

 Tuy ma hỏa kia lập tức bị Diệt Tam Liên Thành Tiễn của Sở Hưu bắn nổ, nhưng ma hỏa vẫn lưu lại trên mũi tên, tuy không thể hủy diệt ngọn lửa diệt thế nhưng lại không ngừng hấp thu lực lượng trong đó. 


 Tư Đồ Khí thì cầm một thanh loan đao, loan đao kia được chế từ xương trắng, chém ra một đao. Quỷ khí lạnh lẽo xen lẫn theo ma khí vô biên giáng xuống, va chạm với Diệt Tam Liên Thành Tiễn, tuy vô số quỷ vật âm tà bị phá tan nhưng vẫn hấp thu một lần lực lượng của mũi tên đó. 

 Nhưng dọc theo đao vừa rồi, ngọn lửa diệt thế của Sở Hưu lại lao thẳng về phía Tư Đồ Khí. Tư Đồ Khí vội vàng lui lại phía sau, khí thế trên người bộc phát, dốc toàn lực ngăn cản ngọn lửa diệt thế. 

 Chứng kiến mũi tên của Sở Hưu đã tới trước mặt, Hàn Thu Hồng gầm lên một tiếng, cương khí trên người tràn vào trường bào màu xanh xanh đỏ đỏ. Chỉ trong chớp mắt, vô số cổ trùng lấp lóe hào quang màu vàng đã hiện lên, chạm vào Diệt Tam Liên Thành Tiễn, không ngờ lại tạo thành tiếng nổ như sắt thép va chạm. 

 Tuy mũi tên của Sở Hưu đã bị Côn Mạc và Tư Đồ Khí triệt tiêu phân nửa uy lực, nhưng Hàn Thu Hồng vẫn không dễ gì đỡ được. 

 Sau mũi tên này, số Kim Cương Cổ mà Hàn Thu Hồng chăn nuôi cẩn thận đã chết mất phân nửa, chuyện này khiến hắn đau xót không thôi. 

 Nhưng vẫn chưa hết, Sở Hưu như đã nhắm thẳng vào Hàn Thu Hồng, thân hình trực tiếp lao về phía hắn. 

 Một võ giả tán tu Ma đạo ra tay chặn đường, chỉ trong chớp mắt ma âm truyền tới tai, thậm chí khiến cho không gian xung quanh cũng chấn động kịch liệt. 

 Nhưng một khắc sau, quanh người Sở Hưu đã tỏa ra phật quang vô tận, 

 pháp tướng Đại Nhật Như Lai hiển hiện, trấn tà hàng ma. Một chưởng ầm ầm giáng xuống, đánh cho võ giả Ma đạo kia hộc máu lui lại phía sau. 

 Ngay lúc này, thân hình Côn Mạc lại xuất hiện sau lưng Sở Hưu một cách quỷ dị. Ma diễm đỏ tươi vô biên dâng trào, cháy rực, trực tiếp thiêu đốt pháp tướng Đại Nhật Như Lai của Sở Hưu. 

 Nhưng ngay tiếp theo, pháp tướng Đại Nhật Như Lai vốn tỏa ra phật quang rực rỡ sau lưng Sở Hưu lại lập tức chuyển hóa thành Đại Hắc Thiên Ma Thần hừng hực lửa đen. 

 “Ngươi cũng chơi lửa? Nhưng ánh đom đóm mà dám tranh sáng với mặt trời?” 


 Bên phía Tư Đồ Khí, lưỡi loan đao bằng xương trắng cắm dưới đất, tay hắn niết ấn quyết, vô số oan hồn ác quỷ giãy dụa chui khỏi mặt đất, kéo lấy nguyên thần Sở Hưu, ý đồ ngăn cản y. 

 “Mau mau ra tay!” 

 Tư Đồ Khí hét lên với những người khác, định nhân cơ hội Sở Hưu đang bị kiềm chế hạ gục y. 

 Hai võ giả Ma Thiên Cảnh lập tức lao về phía Sở Hưu, nhưng ngay sau đó Sở Hưu lại cười ha hả, vung chiến đao trong tay. Tất cả như ngưng bặt giữa không trung, một khắc sau bất luận yêu ma quỷ quái, bí pháp kỳ dị gì cũng bị đao này của Sở Hưu hủy diệt!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi