KÌ TÀI GIÁO CHỦ

 

 Sở Hưu híp mắt nói: “Một khắc cũng đủ rồi!” 

 Sau khi dứt lời, chỉ trong chốc lát quanh người Sở Hưu đã tỏa ra một luồng huyết khí lóng lánh chói mắt, còn dẫn dắt ma khí cường đại trong Nguyên Thủy Ma Quật, khiến cho cả trời đất đổi thay, phong vân biến sắc! 

 Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp được thi triển, lực lượng của Sở Hưu không ngừng tăng cường, thậm chí đã tới rất gần với cường giả cấp độ Thiên Địa Thông Huyền! 

 Lục Giang Hà lập tức nhíu mày, lại nữa rồi! 

 Phải biết Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp là do hắn sáng tạo ra, kết quả hắn còn chưa dùng tới một lần, chỉ thấy Sở Hưu dùng. 

 Thậm chí có thể nói bây giờ tuy hắn là người sáng tạo ra bí pháp này nhưng lý giải còn không sâu sắc bằng Sở Hưu. 

 Lục Giang Hà không nhịn được bĩu môi, có Bất Diệt Ma Đan của giáo chủ là có thể tùy tiện được. Nếu lúc trước hắn cũng có Bất Diệt Ma Đan, khi gặp lão đạo sĩ Ninh Huyền Cơ, hắn cũng dám nhe nanh ra cắn đối phương. 

 Ngay khi bên phía Sở Hưu bộc phát lực lượng, những người khác cũng phát hiện. 

 Hư Từ cách Sở Hưu gần nhất chắp tay trước ngực, phật quang lóe lên đầy trời, phật quang rực rỡ hạ xuống, chiếu rọi Nguyên Thủy Ma Quật, tạo ra một cảm giác thánh khiết huy hoàng. 

 Hơn nữa không chỉ Hư Từ, vô số võ giả Chính đạo cũng ra mặt chặn đường Sở Hưu. 

 Trong Nguyên Thủy Ma Quật chỉ có ba món đồ được sinh ra, thứ kỳ quái nhất là tảng đá thì bị Chung Thần Tú lấy mất, ma chủng thì rơi vào tay của Dạ Thiều Nam. 

 Vật cuối cùng là tảng đá kỳ quái như lưỡi đao này, nếu Sở Hưu đoạt được nó, coi như tông môn Chính đạo đến Nguyên Thủy Ma Quật uổng công. 

 Đối mặt với nhiều cường giả như vậy đồng loạt ra tay, không biết từ khi nào trong tay Sở Hưu đã đổi từ Vô Nhị Thiên Đao thành Tà Nguyệt Đao. 

 Luồng khí tức cường đại trên thân đao bắt đầu tập kích Sở Hưu, nhưng bị tâm ma trấn áp triệt để. Một nháy mắt sau, Tà Nguyệt Đao trên tay Sở Hưu lóe lên ánh trăng máu quỷ dị, trong một khắc này, Sở Hưu có thể hoàn toàn khống chế thanh tuyệt thế hung binh uy danh hiển hách thời thượng cổ này! 

 Mắt khẽ híp lại, cảnh tượng Độc Cô Duy Ngã xuất đao trong ảo ảnh của Huyết Hồng Đề lại hiện lên trước mắt Sở Hưu. 

 Lần này Sở Hưu đã có thể hiểu được một chút đao ý trong đó. 

 Thật ra đao ý kia chỉ có một chữ: Phá! 

 Chữ phá này không khác gì dùng đao chém vào đá, hủy diệt hết thảy. Không 

 có bất cứ thứ gì ngăn cản được nhát đao chữ phá này, loại đao ý cực đoan này thực chất lại là thể hiện đạo lý của đao đạo mộc mạc nhất tới mức cực hạn. 

 Đại đạo chí giản, lúc trước khi Độc Cô Duy Ngã chém ra đao này, hắn đã đạt tới cảnh giới phản phức quy chân, khi hắn xuất đao thi triển Phá Tự Quyết, không gì có thể ngăn cản hắn! 

 Hôm nay Sở Hưu dùng Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp đổi lấy lực lượng cực hạn, tay cầm thượng cổ hung binh Tà Nguyệt Đao sắc bén tới cực hạn. 

 Khi thi triển đao ý Phá Tự Quyết này, thậm chí tâm cảnh của y đã giống Độc Cô Duy Ngã tới ba phần. 

 Tuy chỉ có ba phần nhưng đã đủ! 

 Một đao này chém xuống, chỉ trong khoảnh khắc tất cả như bị đao ý chém thành hai nửa. 

 Thời gian bị chia cắt, không gian bị xẻ đôi, càn không thiên địa đều hóa thành hai phần! 

 Thời gian như ngưng bặt lại trong nháy mắt, một khắc sau ngàn vạn Phật quốc của Hư Từ hoàn toàn tan vỡ! 

 Những võ giả Chính đạo ngăn trước mặt Sở Hưu, mạnh một chút thì thế công bị Sở Hưu chặt đứt, yếu một chút thì đao ý nhập thể, hộc máu bắn ngược lại. 

 Yếu hơn chút nữa thì bị đao này chém thành hai nửa. Quỷ dị hơn là bất luận bọn họ đang ở tư thế gì, hai nửa đều bắt đầu từ mi tâm, không sai lệch chút nào. 

 Uy thế của đao này đã không thể miêu tả bằng từ ngữ, còn Sở Hưu cũng nhân lúc dư uy của đao ý vẫn còn, không để ý tới khí huyết đang sôi trào mãnh liệt của bản thân, hóa thành một luồng sáng đỏ máu đi thẳng tới trước long mạch, thu thanh đao đá vào trong lòng. 

 Tất cả nhân sĩ Chính đạo ở đây đều lộ vẻ không cam lòng. 

 Bọn họ tới đây là để ngăn cản đám người Ma đạo lấy được chí bảo trong Nguyên Thủy Ma Quật. Giờ thì hay rồi, ba món đồ, bọn họ không lấy được thứ nào, thậm chí hai trong ba bảo bối bị người trong Ma đạo đoạt được, đối với bọn họ mà nói đây là một thất bại rất lớn, thất bại từ đầu đến cuối. 

 Nhưng ma chủng rơi vào tay Dạ Thiều Nam, bọn họ không dám đoạt lại, mà có đoạt cũng không được. 

 Nhưng Sở Hưu thì chưa chắc. 

 Uy đao vừa rồi của y có uy thế kinh người, nhưng mọi người ở đây không ai là hạng tầm thường, ai nấy lập tức đoán ra Sở Hưu sử dụng loại lực lượng này xuất đao, chắc chắn sẽ phải trả giá đáng kể, không thể kéo dài được. 

 Nhưng không đợi bọn họ ra tay, toàn bộ Nguyên Thủy Ma Quật bắt đầu rung chuyển dữ đội, con sông ngầm trên đầu mọi người cũng rạn nứt, vô số nước sông chảy xuống ầm ầm. Chỉ trong chớp mắt, mọi người đã sa vào hồng thủy ngập trời! 

 Lần này sông ngầm vỡ vụn chứ không phải bị người khác phá, hơn nữa một số quy tắc trong thiên địa đang mất hiệu lực, chắc có liên quan tới liên minh tổn hại. 

 Lần trước tuy Độc Cô Duy Ngã cũng tới nơi này, cũng lấy đồ ở đây, nhưng hắn không phá hoại long mạch, cho nên năm trăm năm sau nó lại sinh ra bảo vật mới như ma chủng. 


 Sau khi ra ngoài, Sở Hưu lập tức thở hổn hển, sắc mặt đã hơi trắng bệch. 

 Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp có uy lực kinh người nhưng tiêu hao khí huyết cũng hết sức kinh khủng, cho dù vừa rồi Sở Hưu chỉ xuất có một đao nhưng hao tổn cũng không nhẹ, nếu không có Bất Diệt Ma Đan, thậm chí có thể y đã trọng thương ngay tại chỗ. 

 Không biết tên nhát gan Lục Giang Hà nghĩ thế nào, người gần như không bao giờ liều mạng như hắn lại sáng tạo ra loại thủ đoạn chỉ vận dụng khi đổ máu như vậy. 

 Lúc này Lục Giang Hà đột nhiên nhìn Sở Hưu, tựa như cảm giác được Sở Hưu đang chửi mắng mình, nhưng lại bị Sở Hưu trừng mắt lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi