LÂM MỘC BÁO THÙ


Vì vậy, ở cảnh giới này, hoàn toàn không cần hấp thu linh khí, bởi vì hấp thu cũng chỉ lãng phí cơ duyên.

Còn về cảnh giới Linh Phách Cảnh? Lâm Mộc không nghĩ sẽ có, theo suy nghĩ của Lâm Mộc, một môn phái ẩn thân như Thanh Thương phái, người mạnh nhất có thể có cảnh giới Linh Phách Cảnh thì tám chín phần người đó sẽ là Chưởng môn Thanh Thương phái.

Không ai trong số ba người kia trông giống như Chưởng môn.

Advertisement
Theo những suy đoán và phân tích của Lâm Mộc, cảnh giới cao nhất của những người được Thanh Thương phái cử tham gia cơ duyên lần này phải là cảnh giới trung kỳ của Linh Ý Cảnh.

Tất nhiên, tất cả những điều này là suy nghĩ của chính Lâm Mộc.

Anh dự định tiếp tục quan sát trước, sau đó lập kế hoạch, dù sao anh cũng ở trong bóng tối, có thể chờ cơ hội động thủ sau.

Dù sao ban đầu Lâm Mộc cũng có ý định sẽ ẩn nấp quan sát, nếu có cơ hội tranh đoạt thì ra tay, nếu thật sự đánh không lại thì sẽ lặng lẽ rời đi.


Ba người bọn họ đi bộ đến cách bờ hồ Thiên Sát khoảng hai mươi mét.

“Buổi trưa ngày mai, hai con sẽ xuống hồ tu luyện, lúc đó ta sẽ ở trên bờ hộ pháp cho hai con, hiện tại, hai con có thể chờ ở đây.”
“Vâng, trưởng lão.”
Hai người trả lời và ngồi xuống đất.

Lâm Mộc nghe thấy thế thì thầm giật mình.

Hóa ra lão già kia là một trưởng lão, hơn nữa ngày mai ông ta sẽ không xuống nước mà ở trên bờ hộ pháp?
Điều này lại làm cho sắc mặt của Lâm Mộc thay đổi, chuyện này có chút không giống với tin tức mà Hoàng Đạo Trường cung cấp.

Theo Hoàng Đạo Trường nói, chỉ có hai người ở đây và cả hai bọn họ sẽ xuống nước tu luyện.

Nhưng mà dù sao thì Lâm Mộc đã tới đây, cho dù là tình huống và thông tin có khác nhau, Lâm Mộc cũng chỉ có thể chờ ngày mai đến.

...!

Giang Nam, trên đỉnh núi tuyết Tịch Lĩnh.

Chưởng môn Tuyết Sơn phái ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, đôi mắt hơi rủ xuống, đang trong trạng thái tu luyện.

Nhị trưởng lão của Tuyết Sơn phái vội vàng đi đến.

“Chưởng môn, đệ tử xuống núi hỏi thăm đã trở về, tình huống… e rằng không tốt lắm.” Nhị trưởng lão của Tuyết sơn phái vẻ mặt nghiêm trọng.

“Tình huống thế nào?” Chưởng môn Tuyết Sơn phái vẫn nhắm mắt hỏi.

"Tứ trưởng lão không có tin tức gì, đệ tử xuống núi hỏi chuyện đã đến thăm chùa Kim Trì Quan ở Ninh Đô, theo như lời của Vũ Đạo Trưởng, tứ trưởng lão đã từng đến gặp ông ta để hỏi về cảnh giới của Lâm Mộc, sau khi hỏi thăm liền tỏ thái độ sẽ giết chết tên đó."
Nhị trưởng lão của Tuyết sơn phái chuyển chủ đề: "Hiện tại Lâm Mộc vẫn còn sống, nhưng tứ trưởng lão lại mất tích, tôi đoán tứ trưởng lão rất có thể...!đã xảy ra chuyện gì đó."
Chưởng môn Tuyết Sơn phái nghe xong, khóe mắt ông ta khẽ co giật.

Ông ta lập tức mở mắt ra: “Vậy thì Lâm Mộc đang ở cảnh giới gì!”
Chưởng môn Tuyết Sơn phái cũng biết tứ trưởng lão đã không liên lạc được nửa tháng, nếu không chết thì không có lý do gì để không liên lạc và trở về Tuyết Sơn phái cả.

Khoảng thời gian này, trong lòng ông ta đã dự liệu được phần lớn là tứ trưởng lão đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi