LÂM MỘC BÁO THÙ


“Đệ tử mà tôi phái xuống đã hỏi Vũ Đạo Trưởng, có thể xác định rằng Lâm Mộc là giai đoạn sơ kỳ của Linh Ý Cảnh.” Trưởng lão Tuyết Sơn phái nói.

Chưởng môn Tuyết Sơn phái hai mắt híp lại: "Cảnh giới sơ kỳ? Nếu là cảnh giới sơ kỳ, cậu ta sẽ không bao giờ uy hiếp được Tứ trưởng lão!"
Advertisement
Tứ trưởng lão đang ở cảnh giới trung kỳ, đối phó với cảnh giới sơ kỳ của Linh Ý Cảnh theo lý thuyết mà nói thì rất dễ dàng, cho dù đối phương có chút năng lực đi nữa thì cũng không thể nào uy hiếp đến Tứ trưởng lão được?
Muốn uy hiếp được Tứ trưởng lão, thậm chí có thể giết chết Tứ trưởng lão, thì ít nhất phải đạt đến cảnh giới đỉnh phong! Đây cũng là lý do tại sao chưởng môn dám nói như vậy.

"Đúng vậy, Chưởng môn, tôi cũng nghĩ như vậy, không thể giết chết Tứ trưởng lão bằng giai đoạn sơ kỳ của Linh Ý Cảnh được, nhưng việc Tứ trưởng lão biến mất phải giải thích như thế nào? Điều này có chút kỳ quái." Nhị trưởng lão nói.

Nhị trưởng lão đoán: "Tứ trưởng lão đã gặp những người tu luyện khác có cảnh giới Linh Ý Cảnh ở dưới chân núi và chết trong tay những người qđó? Hay là, tên Lâm Mộc này có người mạnh hơn giúp đỡ?"
Bọn họ thật sự không dám nghĩ rằng Tứ trưởng lão đã chết trong tay một người có cảnh giới Linh Ý Cảnh sơ kỳ, ông ta chắc chắn rằng còn phải có những lý do gì khác thì tứ trưởng lão mới không thấy tăm tích đâu.

"Giúp đỡ? Tuyết Sơn phái của chúng ta là môn phái ẩn thân mạnh nhất Giang Nam, các môn phái ẩn thân khác ở Giang Nam sao dám đấu với Linh Ý Cảnh? Nếu có, chính là tự tìm đường chết!" Chưởng môn Tuyết Sơn phái nói một cách sắc bén.


Chưởng môn Tuyết Sơn phái ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, nói: "Tuy nhiên, chuyện này thật sự rất kỳ lạ, nếu muốn biết Tứ trưởng lão xảy ra chuyện như thế nào, e rằng phải tìm được Lâm Mộc kia."
“Chưởng môn, người tính làm như thế nào?” Nhị trưởng lão hỏi.

"Nhị trưởng lão, mấy ngày trước ông đã bước vào cảnh giới đỉnh phong, xuống núi sẽ không ai có thể uy hiếp đến tính mạng của ông, ông hãy đích thân xuống núi một chuyến, phế bỏ Lâm Mộc kia cho tôi, sau đó bắt sống cậu ta đem về đây, tôi sẽ đích thân tra hỏi và giết chết cậu ta!” Chưởng môn Tuyết Sơn phái ra lệnh.

Dưới núi không dễ gì mà có cao thủ ở cảnh giới Linh Phách Cảnh được, cảnh giới đỉnh phong của Linh Ý Cảnh đã gần như mạnh nhất rồi, rất khó để có thể bị uy hiếp.

"Tuân lệnh! Tôi đi ngay!"
Sau khi nhị trưởng lão nhận lệnh, lập tức xuống núi.

"Chỉ là Linh Ý Cảnh sơ kỳ mà cũng muốn đấu với Tuyết Sơn phái của chúng ta sao?" Ánh mắt của Chưởng môn Tuyết Sơn phái hơi nheo lại.

Tuy rằng cảnh giới Linh Ý Cảnh ở các môn phái đã là sức chiến đấu vô cùng mạnh.


Tuy nhiên, một cảnh giới sơ kỳ của Linh Ý Cảnh trong mắt Tuyết Sơn phái, môn phái ẩn thân mạnh nhất Giang Nam thì cũng chỉ là hạt cát nhỏ bé mà thôi.

Mấy ngày trước, lão gia tử nhà họ Tôn lại liên lạc với Tuyết Sơn phái để hỏi về tiến độ giết chết Lâm Mộc.

Đối với Chưởng môn Tuyết Sơn phái mà nói, bây giờ đối phó với Lâm Mộc không chỉ là báo đáp công ơn của nhà họ Tôn, mà còn liên quan đến sự biến mất bí ẩn của Tứ trưởng lão Tuyết Sơn phái!
Tứ trưởng lão là trụ cột của Tuyết Sơn phái, hiện tại rất có thể đã gặp phải chuyện không may, đây là tổn thất lớn đối với Tuyết Sơn phái.

Tai nạn của Tứ trưởng lão càng khiến cho Tuyết Sơn phái, môn phái ẩn thân mạnh nhất ở Giang Nam chịu một sự sỉ nhục lớn.

Sự sỉ nhục này phải được rửa sạch!
...!
Tỉnh Dương Hà, Hồ Thiên Sát.

Lâm Mộc vẫn giữ khoảng cách ở đằng xa, bất động.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi