LÂM MỘC BÁO THÙ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này, Cao Thạch đang cùng mấy người có quan hệ thân thiết trong Liên minh tụ họp, bọn họ được xem như tay sai của Cao Thạch.  

<

“Anh Cao, anh mau kể chúng tôi nghe chuyến đi đến di tích lần này thế nào?”  

Advertisement

“Đúng vậy anh Cao, bọn tôi không có cơ hội đến đó, anh kể cho chúng tôi với, tiện thể phổ cập thêm kiến thức cho bọn tôi.”  

Tất cả thành viên trong phòng đều rất tò mò.  

Cao Thạch vừa uống rượu vừa nói: “Ở Lạc Thần Cốc, nơi có ý nghĩa quan trọng nhất chính là miệng cốc. Nơi đó lưu giữ rất nhiều dấu vết về những trận chiến giữa các cường giả, giúp tôi mở mang thêm rất nhiều kiến thức.”  

“Ra là vậy.” – Mọi người gật đầu.  

“Đúng rồi anh Cao, Thẩm Trạch Thiên kia đã được thăng chức lên Nghị Trưởng, chúng ta từ trước đến nay vốn bất hòa với anh ta, thân phận anh ta bây giờ cao như vậy sẽ không quay lại trả thù chúng ta chứ?” – Một thành viên lên tiếng.  

Cao Thạch nghe đến đây thì sắc mặt lập tức biển đổi.  

Cao Thạch nghĩ tới Thẩm Trạch Thiên thì trong lòng vô cùng khó chịu, dựa vào cái gì mà anh ta có thể nhanh chóng bước vào Kết Đan Cảnh như vậy! Thanh tra Lỗ thậm chí còn chưa bước vào Kết Đan Cảnh, chuyện này thật sự rất mất mặt!  

“Cũng không biết anh ta làm cách nào, Thẩm Trạch Thiên tại sao đột nhiên lại thăng cấp, bước vào Kết Đan Cảnh nhanh như vậy?”  

“Đúng đúng đúng, tin tức này thật sự rất đột ngột.”  

Mọi người rối rít bàn tán.  

Cao Thạch buông ly rượu xuống, cao giọng nói: “Mấy người lo sợ cái gì? Cho dù anh ta bước vào Kết Đan Cảnh, trở thành Nghị Trưởng thì ông đây cũng không sợ! Anh ta là Nghị Trưởng, chúng ta lại là một phần tử trong Liên minh, anh ta làm sao có thể vô duyên vô cớ gây phiền toái với chúng ta được? Liên minh này cũng không phải do một mình anh ta định đoạt.”  

“Anh ta là Nghị Trưởng, chúng ta cũng không phải không có chỗ dựa, chẳng phải Lưu nghị trưởng là chỗ dựa của thanh tra Lỗ đó sao! Bàn về lai lịch, Lưu nghị trưởng có thời gian công tác lâu hơn, so với Thẩm Trạch Thiên thì Lưu nghị trưởng vẫn cao hơn anh ta một bậc! Dù sao anh ta cũng chỉ là Nghị Trưởng mới nhậm chức!”   

Mọi người gật đầu: “Đúng vậy.”  

Cao Thạch vừa rót rượu vừa ngạo mạng nói: “Coi như Thẩm Trạch Thiên có cao hơn thì thái độ của tôi với anh ta vẫn như trước đây! Tôi mặc kệ anh ta! Anh ta chẳng là cái thá gì cả!”  

Đùng!  

Cao Thạch vừa dứt lời, cửa phòng đột nhiên bị đá văng ra.  

“Kẻ nào to gan dám đá cửa phòng Cao Thạch tôi?” – Cao Thạch khó chịu nghiêng đầu nhìn.  

Bên trong phòng các thành viên khác cũng rối rít nhìn.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi