“Sư huynh, sau khi anh tiến vào Kết Đan Cảnh, hiện giờ cảnh giới của anh là Kết Đan Cảnh sơ kỳ, ngày sau nếu muốn tiếp tục tăng tu vi thì cũng cần dùng Liên minh tệ để đổi lấy Huyết Tinh tu luyện, Kết Đan Cảnh cũng không phải cấp bậc cuối cùng, đường phía trước còn rất dài, về phần Liên minh tệ thì cứ để em tự kiếm là được.”
<
“Cái thằng này, đừng khách sao với anh làm gì, nếu không giúp cậu kiếm được Liên minh tệ thì trong lòng anh đây áy náy lắm.” Thẩm Trạch Thiên nói.
Advertisement
Nói rồi, Thẩm Trạch Thiên quay đầu nhìn về phía Lâm Mộc, cười một cách thần bí: “Lâm Mộc, tiết lộ cho cậu một bí mật, cậu có biết khi bước vào Kết Đan Cảnh sẽ được Liên minh khen thưởng thứ gì hay không?”
“Không biết.” Lâm Mộc lắc đầu.
“Sau khi bước vào Kết Đan Cảnh, tấn chức làm Nghị trưởng thì có thể miến phí tiến vào Tàng Bảo Các của Liên minh, chọn một bộ Bí tịch Thiên Giai để tu luyện. Những bí tịch này được cất giấu sâu trong Tàng Bảo Các, trong đó có một số bí tịch bình thường cậu sẽ không bao giờ có thể gặp được chúng ở Tàng bảo các của Liên minh trong thành đâu, chính là thuộc loại không giới hạn người xem ấy.” Thẩm Trạch Thiên nói.
“Hả? Vậy mà lại có phần thưởng như vậy?” Sau khi Lâm Mộc nghe được phần thưởng là gì thì cảm thấy vô cùng động lòng.
Một bộ Bí tịch Thiên Giai, trong thời đại mạt pháp như hiện giờ, thứ này tuyệt đối là của hiếm!
“Mỗi một vị Nghị trưởng mới tấn chức còn phải tiến hành một bài khảo nghiệm, căn cứ vào thành tích sẽ thu được số tiền thưởng Liên minh tệ nhất định, khảo nghiệm của anh sẽ diễn ra vào tháng sau, đến lúc đó hẳn là còn có thể kiếm được một khoản Liên minh tệ này nữa.” Thẩm Trạch Thiên tỏ ra mong chờ.
“Sư huynh, vậy chúc anh đạt được thành tích tốt trong cuộc khảo nghiệm, trong một thánh này, su huynh phải chuẩn bị tốt để nghênh đón lần khảo nghiệm này.” Lâm Mộc nói.
“Ừ, phải cẩn thận chuẩn bị một phen, anh hỏi thăm qua rồi, lần khảo nghiệm này chủ yếu nhằm vào thực lực, cho nên anh phải nghĩ cách nâng cao sức mạnh.” Thẩm Trạch Thiên nói.
Lâm Mộc và Thẩm Trạch Thiên cùng nhau về nơi ở của anh ta.
Lâm Mộc và Thẩm Trạch Thiên cùng nhau thu dọn đồ đạc, sau đó chuyển những thứ này đến nhà mới của Thẩm Trạch Thiên.
Lúc dọn dẹp được một nửa thì La Văn Thành tới, vì vậy anh ta cũng nhập bọn, cùng dọn dẹp và chuyển đồ với hai người kia.
Bên trong biệt thự.
Sau khi ba người thu dọn xong thì đứng trong sân nghỉ ngơi.
“Chỗ này rộng thật, không nghĩ Thẩm Trạch Thiên này cũng có thể dọn vào ở chỗ như thế này trong Tổng bộ của Liên minh.” Thẩm Trạch Thiên nhìn hoàn cảnh sống nơi này, không khỏi thổn thức cảm thán.
“Anh Thẩm, về sau anh là Nghị trưởng rồi, thân phận của anh cách chúng tôi rất là xa nha. Sau này tụi tôi gặp anh còn phải hô “Chào Thẩm nghị trưởng” đó.” La Văn Thành vừa cười vừa nói.
Thẩm Trạch Thiên cười khổ bảo: “Lão La, cậu đừng có ghẹo tôi, đừng nói làm Nghị trưởng, coi như là có làm Minh chủ thì tôi vẫn là anh Thẩm của cậu.”
“Hì hì, đó là đương nhiên.”
La Văn Thành và Lâm Mộc đều nở nụ cười.
La Văn Thành cười tiếp, nói: “Anh Thẩm, mục tiêu của anh đúng là cao lớn, vậy mà còn muốn trở thành minh chủ, anh đây là định soán vị hả?”
“Tôi nói ví dụ thế thôi, cậu đừng ghẹo tôi nữa.” Thẩm Trạch Thiên cạn lời.
Thẩm Trạch Thiên tiếp tục nói: “Lão La, tiểu sư đệ, chỗ này của anh rộng, phòng ốc cũng nhiều, các cậu có thể tới đây bất cứ lúc nào, chuyển đến đây ở cũng được luôn.”
“Đến chỗ này ở thì thôi vậy, đây dù sao cũng là nơi ở riêng của Nghị trưởng, nhưng mà tụi này nhất định sẽ thường xuyên đến thăm anh, Lâm Mộc cậu nói xem có phải không?” La Văn Thành nói.