“Cao Thạch, anh có thể cút xuống dưới rồi!” Lâm Mộc hét lên rồi chém về phía anh ta.
<
“Phụt!” Sau khi đỡ đòn tấn công, miệng Cao Thạch phun ra một ngụm máu, cả người bay ra khỏi võ đài rồi nện xuống nền đất.
Advertisement
Khi trước trong Thi đấu tuyển chọn, Lâm Mộc đánh thắng Cao Thạch vì hai người cùng một cảnh giới, giờ đây anh đã đuổi kịp anh ta lên tới Linh Phách Cảnh đỉnh phong, đương nhiên anh có thể lấy lại ưu thế từng có rồi.
“Lâm Mộc thắng! Tiến lên vị trí thứ chín trong Bảng Chiến Thần!” Trọng tài phân xử tuyên bố.
“Anh Cao.” Mấy tên lâu la đi cùng Cao Thạch xông lên đỡ anh ta.
Lâm Mộc nhìn xuống đài nói: “Cao Thạch, anh mãi mãi là bại tướng dưới tay tôi, đừng vì tạm dẫn trước cảnh giới của tôi mà đắc ý hợm hĩnh, thế thì chỉ tự chuốc khổ vào thân thôi!”
Sắc mặt Cao Thạch khó coi vô cùng.
Có điều trước khi tới đây anh ta đã đoán trước được, nếu Lâm Mộc bước lên Linh Phách Cảnh đỉnh phong thật, dù anh không dùng tới bảo đao kia, anh ta vẫn đấu không lại.
Chỉ là vị trí của Cao Thạch trong Bảng Chiến Thần cao hơn Lâm Mộc, một khi Lâm Mộc gửi lời thách đấu, anh ta chỉ có thể bị động giao chiến mà chẳng thể chối từ.
Trên đài.
Lâm Mộc dời ánh mắt về phía Thanh tra Lỗ: “Thanh tra Lỗ, đến lượt anh rồi đấy!”
Thanh tra Lỗ liếc nhìn Cao Thạch đang bị thương, sắc mặt anh ta cũng cực kỳ khó coi.
Thanh tra Lỗ nghĩ kỹ lại, khi Lâm Mộc mới vào liên minh, anh ta hoàn toàn chẳng coi Lâm Mộc ra gì, chỉ có Thẩm Trạch Thiên mới là đối thủ trong mắt anh ta.
Mà giờ đây, Tiểu sư đệ của Thẩm Trạch Thiên đã gửi lời thách đấu tới anh ta.
“Lâm Mộc, cậu quá ngông cuồng rồi, hôm nay để Lỗ Cương Cường tôi dạy dỗ cậu!”
Dứt lời, Thanh tra Lỗ lên đài.
Trong tình huống Lâm Mộc không nắm bảo đao lợi hại kia, Thanh tra Lỗ vẫn có vài phần tự tin khi giao đấu với anh.
Sau khi Thẩm Trạch Thiên và Sài Thiệu đột phá Kết Đan Cảnh, Thanh tra Lỗ đã tiến lên vị trí thứ năm trên Bảng Chiến Thần.
Có thể lọt top những vị trí đầu trong Bảng Chiến Thần, đương nhiên đều là Tu hành Giả tu luyện lâu ở Linh Phách Cảnh đỉnh phong, thực lực vô cùng phi phàm.
Các thành viên liên minh vây xem đều mong chờ trận đấu này hơn trận trước đó.
“Thanh tra Lỗ và Thẩm Trạch Thiên tranh cao thấp nhiều năm, thực lực hai người họ đều chỉ cách biệt đôi chút, so với Sư huynh của mình, thâm niên của Lâm Mộc trong liên minh lại ít hơn quá nhiều. ”
“Nếu Lâm Mộc không thắng nổi Thanh tra Lỗ thì lời thách đấu mà cậu ta gửi cho Liễu Vô Song sẽ trở thành trò cười cho người khác rồi!”
Trên đài.
Lâm Mộc nhìn Thanh tra Lỗ nói: “Thanh tra Lỗ, khi trước đấu ở Lạc Thần Cốc, anh đã là bại tướng trong tay tôi. Theo tôi thấy, hôm nay anh nên nhận thua luôn đi, tránh bị tôi đánh cho rớt đài lại mất hết mặt mũi. Hôm nay đối thủ chính của tôi chẳng phải anh.”