LÃNH TÂM TỔNG TÀI CƯNG VỢ TẬN XƯƠNG



Hoàng Thành Trung biết rõ tính khí của Tiêu Hồng Quang, vì thế mới không tính toán so đo với anh ta, sau đó thản nhiên đi vào trong phòng làm việc của Lâm Hoàng Phong, phát hiện không có ai trong đó, phút chốc cảm thấy có thú vị.
“Wow, không thể ngờ thằng nhóc này trong giờ làm việc lại không có trong phòng làm việc, đúng là chuyện hiếm có trên đời.”
Tên này là một kẻ tham công tiếc việc, nếu không thì sức khỏe cũng không ngày một suy giảm.

Sau khi bị người trong nhà nói vài lần mới tiếp thu được một chút, nhưng mà vẫn thích ngày ngày vùi trong phòng làm việc.
Hiện tại anh ta vào lại chỉ chạm mặt với không khí trước mắt thôi, chuyện này đúng là thần kì.
Sau đó anh xoay bước đi đến văn phòng bên cạnh của Tiêu Hồng Quang.Lâm Hoàng Phong đến bệnh viện trực tiếp đi bộ đến phòng bệnh của Đỗ Minh Nguyệt.

Lúc đi đến được phòng bệnh của Đỗ Minh Nguyệt rồi thì lại nhìn thấy Trương Văn Thành đang ngồi ở bên trong, sắc mặt của anh nháy mắt có chút khó coi.
Lâm Hoàng Phong, người thừa kế của tập đoàn Lâm Thị, bất kì ai trong thành phố cũng biết mặt.

Vì vậy, khi Trương Văn Thành nhìn thấy Lâm Hoàng Phong xuất hiện ở bênh viện, anh ta rất ngạc nhiên, cũng hoàn toàn không mong muốn Đỗ Minh Nguyệt có quan hệ gì với Lâm Hoàng Phong.
Lâm Hoàng Phong hướng về Trương Văn Thành gật đầu, sau đó đi đến bên cạnh giường Đỗ Minh Nguyệt.
Trong ánh mắt của anh đều là sự lo lắng, ai nhìn cũng biết quan hệ giữa hai người không phải bình thường.

Trương Văn Thành ngược lại cảm thấy bản thân tự nhiên giống như là bóng đèn điện.
Suy nghĩ một chút, quyết định vẫn là nên đi ra ngoài.
Khi đi ngang qua, Lâm Hoàng Phong có lên tiếng: “Cảm ơn cảnh sát Thành đã chăm sóc tốt cho vợ tôi, về sau cục cảnh sát có chuyện gì cần trợ giúp cứ việc nói với tôi.”
Giọng của anh rất nhàn nhạt nhưng nghe ra thì lại ngửi được mùi nguy hiểm đâu đây.
Trương Văn Thành sững người một lúc, không phải vì lời cảnh cáo mà là anh ta không nghĩ rằng người phụ nữ kia lại là vợ của Lâm Hoàng Phong.
Khi vừa trở lại thành phố, anh ta đã nghe tin Lâm Hoàng Phong kết hôn, nhưng anh ta không đi tham dự đám cưới.


Tất cả những điều vô lí này cứ như là trò đùa vậy.
Nhưng nhìn vào thái độ của Lâm Hoàng Phong bây giờ, tất cả những điều này không giống như tin đồn.
Liếc qua khuôn mặt tái nhợt của Đỗ Minh Nguyệt, Trương Văn Thành bỏ đi những suy nghĩ ngạc nhiên của mình.
Anh ta mỉm cười nhẹ, rất tự nhiên và lịch sự: “Cậu chủ Phong, cậu khách sáo rồi, đây là nghĩa vụ công việc của tôi, bất cứ ai xảy ra chuyện như này tôi cũng đều làm như vậy.”
Nói xong, anh ta không đợi Lâm Hoàng Phong trả lời đã sải bước lớn rời khỏi phòng bệnh.
Đỗ Minh Nguyệt tỉnh lại đã là sang ngày thứ 2, trong khoảng thời gian đó Tiêu Hồng Quang có đến thăm một lần.
Hai người đàn ông lần nọ đã bị thẩm vấn khắc nghiệt ở đồn cảnh sát, như vậy mới có thể hiểu rõ được tình hình lúc đó.
Còn về Tiêu Hồng Quang, anh ta cũng đã trần thuật tường tận đến từng chi tiết của vụ việc cho Lâm Hoàng Phong nghe.
“Hai người đàn ông đó nói rằng họ cũng chỉ là được người khác giao phó, nhưng người đứng sau đó là ai thì bọn họ cũng không biết.

Hơn nữa bọn họ còn nói, vết thương trên tay của mợ chủ ban đầu cũng không phải do bọn họ gây ra, bọn họ chỉ gây mê cô ấy mà thôi.”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi