LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 596

Anh ta ngồi xuống chiếc ghế trong phòng chủ tịch, hút một điếu thuốc, suy nghĩ.

Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên.

Nhìn thoáng qua, phát hiện là Tiểu Hắc gọi đến.

Nhìn thoáng qua, phát hiện là Tiểu Hắc gọi đến.

Anh trả lời điện thoại và hỏi: “Sao thế, có chuyện gì à?”

“Anh Giang, Quỷ Kiến Sầu đang điều tra tung tích của chiếc rương cổ đã bị lưu lạc từ Nam Hoang đến Giang Trung.”

“Tôi sẽ đến ngay.”

Giang Thần cúp điện thoại, ngay lập tức rời khỏi tập đoàn Giang Long, chạy nhanh về phía phòng khám phàm nhân của Tiểu Hắc.

Chiếc rương cổ xuất hiện từ ngôi mộ cổ của Lan Lăng Vương này đã liên lụy quá nhiêu rồi, nó có liên quan đến bức Hoa Nguyệt Sơn Cư bản đồ gia truyền của gia tộc anh, hơn nữa cũng có liên quan đến bốn gia tộc bí ẩn và khó đoán của Trung Quốc.

Gần đây anh mới biết đến bốn gia tộc lớn của Trung Quốc, trước đây anh không biết rằng nhà họ Giang còn có lại lịch lớn đến như vậy, vậy mà lại một gia tộc đã được lưu truyền suốt mấy ngàn năm.

Chẳng mấy chốc anh đã đến phòng khám phàm nhân.

Vừa vào phòng, Giang Thần liền hỏi: “Tình hình như thế nào?”

Tiểu Hắc cho biết: “Quỷ Kiến Sầu truyền tin đến, nói rằng chiếc rương cổ này được tìm thấy trong một cửa hàng đồ cổ nào đó ở Giang Trung, hơn nữa chủ cửa hàng đồ cổ này có thâm niên lâu đời, xuất thân từ Kinh Đô, hơn nữa gia cảnh cũng cực kỳ to lớn. Ông ta nói rằng sẽ trực tiếp nói với anh.”

“Xuất thân từ Kinh Đô, hơn nữa gia cảnh cũng cực kỳ to lớn?”

Giang Thần cau mày.

Lập tức nói: “Chuẩn bị xe đi, lập tức đi gặp Quỷ Kiến Sầu.”

“Vâng.”

Tiểu Hắc gật đầu và lập tức đi lái xe.

Văn Tâm cũng đi ra ngoài nói: “Anh Hắc, tôi đi với anh.”

Tiểu Hắc mắng: “Tôi đi làm công việc, cô đi theo để làm gì?”

Văn Tâm lập tức bật khóc, vẻ mặt tủi thân nhìn Giang Thần: “Anh Giang, anh ta hung dữ với tôi.”

Giang Thần liếc nhìn Văn Tâm.

Cô gái này cũng không tệ, hơn nữa mấy ngày nay cô ấy đang sống trong phòng khám phàm nhân của Tiểu Hắc, hai người họ dường như…

Giang Thần cười nói: “Tiểu Hắc, để cô ấy đi cùng đi, cũng không phải là chuyện gì to tát.”

Giang Thần đã nói như vậy, Tiêu Hắc cũng không nói thêm nữa, chỉ nhắc nhở: “Cô đi theo cũng được, nhưng không được nói lung tung đâu đấy.”

“Vâng.” Lúc này Văn Tâm mới bật cười.

Cả ba cùng nhau đi ra ngoài.

Tiểu Hắc lái xe đến xưởng sửa chữa của Quỷ Kiến Sầu.

Mật thất dưới lòng đất của xưởng sửa chữa trong một căn phòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi