LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 646

“Ha ha…”

Một tiếng cười khanh khách vang vọng.

Ở phía một gốc cây cách đó không xa xuất hiện một cô gái có mái tóc dài đen mặc bộ giáp đen.

Cô ta nhảy người lên một cái, từ trên độ cao bảy, tám mét của thân cây mà chuẩn xác tiếp đất, mỉm cười duyên dáng nói:

“Đã nghe qua danh tiếng lẫy lừng của Hắc Long là anh ta rồi, hôm nay có thể giao đấu với anh ta thực sự là vinh hạnh. Quỷ Vương, anh có thể bảo với người bên ngoài cẩn thận một chút, đừng bất cẩn gi3t ch3t anh ta được không, như vậy thì nhàm chán lắm.”

Người đàn ông mặc áo đen đeo mặt tên gọi là Quỷ Vương.

Cũng là người đề xuất triệu tập hai mươi tám cao thủ người nước ngoài này.

Anh ta nhìn cô gái mặc giáp đen, nhắc nhở: “Hoa Anh Đào, đừng có khinh thường, thực lực của Hắc Long hơn hẳn sức tưởng tượng của cô.”

Uỳnh! Uỳnh!

Phía trước truyền tới một tiếng nổ vang rền.

Mọi người nghe tiếng đều nhìn lại.

Một người đàn ông cao chừng một mét năm sải bước tiến tới.

Mặc dù chiều cao của anh ta khá khiêm tốn, nhưng mà bước chân lại rất mạnh mẽ, mỗi một bước chân đều truyền tới âm vang ầm ầm, giống như là một vật nặng ngàn cân đang nghiền ép trên mặt đất.

“Hắc Long dám xuất hiện, Thổ Hành Tôn tôi đây chắc chắn sẽ khiến anh ta mất mạng ở chỗ này.”

“Đúng.”

Cùng lúc đó, từ một hướng khác cũng truyền tới một âm thanh như chặt đinh chém sắt.

Quỷ Vương nhìn thấy mấy kẻ mạnh ngông cuồng tự đại này, vẻ mặt giấu bên dưới lớp mặt nạ lại càng thêm nghiêm túc.

Những người này đều là kẻ mạnh tới từ nước ngoài, thực lực quả là không thôi chê được.

Chỉ là bọn họ vốn dĩ không biết Hắc Long mạnh mẽ như nào, chưa từng nhìn thấy được bản lĩnh của Hắc Long.

“Hi vọng đừng lật thuyền trong mương.”

Trong lòng anh ta thầm thở dài.

Cùng lúc đó.

Giang Thần đã tiến sâu vào trong núi, anh giống hệt một con khỉ vô cùng linh hoạt, không ngừng xuyên qua từng nhánh rừng rậm, những cây cổ thụ cao mấy mét mà anh lại di chuyển nhanh đến độ tưởng chừng có thể bay qua vậy.

Vách đá cheo leo với anh mà nói lại giống nhưng một mặt phẳng.

Vách đá cheo leo với anh mà nói lại giống nhưng một mặt phẳng.

Giờ phút này, anh thấy được trên bầu trời là máy bay không người lái.

Giang Thần nhanh chóng dựa sát vào vách núi, cũng không nhúc nhích.

Mãi cho đến khi máy bay không ngừng lái bay qua một đoạn khá xa, anh mới bắt đầu hành động.

Ở phía đối diện núi Thiên Sơn là một ngọn núi vách đá cheo leo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi