LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 710

Mặt khác, những con xe dao động từ năm triệu nhân dân tệ vẫn chỉ mới là hạng xoàng áp chót.

Chẳng khó để bắt gặp những chiếc siêu xe chục triệu, hay thậm chí là hàng trăm triệu nhân dân tệ bởi chúng rải rác vô số.

Các ông to bà lớn bốn phương lần lượt tề tựu để mừng lễ đính hôn của Ngụy Tri và Đường Sở Sở.

Biệt thự, đại sảnh.

Đây là một biệt thự rộng hơn hai ngàn mét vuông. Lúc này, trong đại sảnh đã được dựng lên một sân khấu.

Dưới sân khấu, nhiều nhân vật lớn trong giới kinh doanh đều tụ tập lại một chỗ, thậm chí còn có một số nhân vật lớn trong giới chính trị.

Dưới ánh nhìn của nhiều nhân vật lớn, Ngụy Tri khoác tay Đường Sở Sở đi tới.

Đường Sở Sở khoác lên mình chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi.

Đây là chiếc váy cưới được Ngụy Tri đặt thiết kế riêng theo yêu cầu của Đường Sở Sở, khắp chiếc váy cưới đều được đính đầy những viên kim cương sáng lấp lánh.

Dưới ánh đèn chiếu rọi, nó toả sáng vô cùng lộng lẫy và chói mắt.

Riêng chiếc váy cưới này đã trị giá ba ngàn tám trăm triệu nhân dân tệ.

“Wow…”

Hiện trường vang lên những âm thanh xôn xao.

“Đẹp quá đi mất”

“cậu Ngụy thất may mắn làm sao.”

“Đường Sở Sở thật hạnh phúc, có thể được cậu Ngụy yêu mến.”

Không ít cô gái lộ ra vẻ mặt hâm mộ.

Người của nhà họ Đường cũng có mặt.

Không chỉ có gia đình Đường Bác, mà cả Đường Thiên Long, Đường Hải và Đường Kiệt cũng có mặt.

Giờ phút này, Đường Sở Sở chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất Giang Trung.

Trên người Đường Tùng vẫn còn vết thương, nhưng không che giấu nổi cảm xúc vui mừng hạnh phúc.

Cậu ta cùng lớp con cháu nhà họ Đường tụ tập lại một chỗ, cậu ta khoác lác một cách đầy tự hào: “Nè he, nè he, chị Sở Sở có thể sánh duyên với cậu Ngụy là nhờ tôi hết đó nhe, nếu không nhờ tôi, chị Sở Sở còn lâu mới có cửa vớ được cậu Ngụy…”

Đường Tùng vô cùng tự hào.

Ngô Mẫn lại ngẩng cao đầu lên, đón nhận ánh mắt hâm mộ của mọi người.

Người dẫn chương trình cầm microphone bước lên sân khấu.

Người dẫn chương trình chính là Hứa Tinh.

Cô ta mặc một chiếc váy màu đỏ, trông rất rực rỡ và đầy năng lượng.

Cô ta cầm microphone, và nở nụ cười rạng rỡ: “Thật đúng là trời sinh một cặp… tôi cũng bắt đầu cảm thấy ngưỡng mộ rồi đấy.”

Đường Sở Sở đỏ mặt, cô khẽ nói: “Đừng, đừng nói lung tung.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi